
Tác giả: Úy Không
Ngày cập nhật: 03:50 22/12/2015
Lượt xem: 134579
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/579 lượt.
, lại có chút xúc động.
Một lát sau, cô ngượng ngùng đẩy tay anh ra, không được tự nhiên xoay người đưa lưng về phía anh.
Trịnh Thiên Dã nhếch môi, đi tới nắm bờ vai cô: “Bà xã, anh biết em cảm động, đừng ngại ngùng. Ôi đau ——”
La Phi nhẫn nhịn ép tay một hồi lâu, cuối cùng tát lên mặt anh một cái.
Bại Lộ
***
Việc đột ngột mang thai thực sự khiến La Phi rất bất ngờ, không kịp chuẩn bị tâm lý. Nhưng đồng thời cũng khiến sự do dự của cô từ trước tới nay trở nên chắc chắn, mặc dù Trịnh Thiên Dã luôn miệng nói anh ở lại thị trấn này, chờ khi mấy tin đồn ở Giang Thành lặng bớt thì sẽ trở về, cũng không dây dưa làm phiền cô.
Lúc đầu khi nghe những lời này, cô cảm thấy có chút mất mát, nhưng cô không phải kẻ ngốc, ít nhiều cũng đoán được Trịnh Thiên Dã đang có ý nghĩ gì. Anh không bám riết lấy cô, nhưng lại làm nhiều việc như vậy, ít nhiều gì cũng có ý gì đó.Cô cũng đoán được, Trịnh Thiên Dã chỉ chờ cô mở lòng từng chút một. Chỉ cần cô mở lòng, chắc chắn Trịnh Thiên Dã sẽ lập tức bám chặt không buông.
Nhưng cô vẫn do dự, nên cuối cùng mới đưa ra đề nghị hoang đường như vậy trong thời gian qua. Mẹ cô có thành kiến với Trịnh Thiên Dã, với quá khứ đen tối của anh. Thêm hoàn cảnh gia đình hai bên quá cách biệt, khiến cô không thể tin tưởng vào tương lai của hai người. Xin hãy thứ lỗi cho sự ích kỉ và hèn nhát của cô.
Cũng may trong bụng cô đang mang thai đứa bé, khiến cô đưa ra quyết định. Tuy miệng nói không cần Trịnh Thiên Dã chịu trách nhiệm, nhưng đấy chỉ là cố ý nói vậy. Đúng như cô dự đoán, sự vui mừng ranh mãnh của Trịnh Thiên Dã liền bị bại lộ ngay tức khắc.
Nhưng La Phi lại không thể ngờ được Trịnh Thiên Dã cố ý khiến cô mang thai. La Phi suy nghĩ một hồi liền tức giận, phải để cho Trịnh Thiên Dã một thân một mình chống chọi với mẹ cô, cô sẽ không giúp Trịnh Thiên Dã vượt qua ải này.
Vì La Phi có thai theo đúng như dự tính của Trịnh Thiên Dã, nên đương nhiên anh cũng phải đẩy nhanh tốc độ lấy lòng mẹ vợ tương lai.
Sau khi ông La xuất viện, bà La tiếp tục gia nhập đội quân khiêu vũ ở quảng trường.
Mỗi ngày tới giờ Trịnh Thiên Dã đều đứng cạnh quảng trường, vừa thấy bà La đến, mặt dày mày dạn tới gần, hôm nay tặng ít điểm tâm, ngày mai tặng vài thứ dễ thương. Người không biết chuyện, còn tưởng rằng máy bay trẻ khổ cực theo đuổi máy bay bà già.
Song bà la cũng là người rất có cốt khí, hoàn toàn không coi trọng mấy thứ nhỏ nhặt này. Lúc vui vẻ, bà còn nói với Trịnh Thiên Dã vài câu, khi cảm thấy bị làm phiền bà liền trực tiếp la mắng.
Trịnh Thiên Dã từ nhỏ đến lớn nào có nếm trải qua những việc như thế này, mỗi ngày bị biến thành mặt xám mày tro. La Phi không nghĩ Trịnh Thiên Dã có thể kiên trì tới mức này. Ban đầu Trịnh Thiên Dã là tổng giám đốc với ánh mắt luôn mọc trên đỉnh đầu, luôn vênh mặt sai khiến làm cô nhiều lần tức giận, khó có cơ hội được lên mặt thế này, đương nhiên cô cảm thấy ngầm vui sướng trong lòng.
Mỗi lần trông bộ dạng than thở của Trịnh Thiên Dã, cô lại giả vờ ôm Trịnh Thiên Dã an ủi, vừa vuốt tóc anh vừa thở dài: “Anh xem anh kìa, tóc đã bạc đi vài sợi rồi, phải làm sao bây giờ. Nếu mẹ em không chấp nhận, không cho kết hôn, con sinh ra cũng không biết phải đăng kí hộ khẩu sao đây.”
Nghe vậy Trịnh Thiên Dã càng thêm buồn.
Bà La vẫn cực kì căm giận Trịnh Thiên Dã, nhưng nhờ có ông La mỗi ngày ở bên cạnh bà nói mấy câu bóng gió, nào là Trịnh Thiên Dã không tệ, đối với con gái mình rất quan tâm. Hay là chuyện của con gái thì để bọn trẻ tự quyết định đi.
Mặc dù mỗi lần bà La đều lớn giọng gắt gỏng, nhưng trong thâm tâm bà cũng không khỏi mềm lòng, càng là như vậy, càng cảm thấy không cam lòng, thái độ đối với Trịnh Thiên Dã lại càng thêm cay nghiệt.
Qua nửa tháng, La Phi lén lút đi kiểm tra sức khỏe, xác định cái thai đã được 40 ngày. Cô gặp Trịnh Thiên Dã đang bấn loạn tìm biện pháp, sợ để lâu không tốt, bụng càng lớn là không phải chuyện tốt lành gì, trước mắt cô chỉ có thể nói bóng gió với mẹ cô vài câu.
Còn chưa biết phải mở lời như thế nào, mẹ cô đã phát hiện chuyện cô giúp Trịnh Thiên Dã giặt quần áo. Bà La há hốc mồm nhìn mấy bộ quần áo kia, cứ nghĩ chỉ có Trịnh Thiên Dã đơn phương có tình ý, không hề nghĩ đến con gái mình đã cùng người ngoài ngấm ngầm thành một phe.
Lúc đó, La Phi giặt quần áo xong, lén lút lấy áo quần trong máy giặt ra, chuẩn bị mang ra ban công ở phòng cô phơi. Không ngờ đúng lúc bà La đi vệ sinh, nhìn thấy La Phi lấy từ máy giặt ra hai cái áo sơ mi nam.
Có phải áo ông La hay không, bà La liếc mắt một cái là nhìn ra. Hai mẹ con đều giật mình đứng im, nhìn nhau một lát, vẫn là bà La phản ứng trước tiến lại, bà đi tới giật đống quần áo trên tay La Phi, lật qua lật lại nhìn, ngẩng phắt đầu lên nhìn La Phi, nói: “Con nói rõ xem, chuyện gì đây? Sao lại có áo sơ mi nam ở đây? Mấy cái này của Trịnh Thiên Dã phải không?”
La Phi ngượng ngùng cười: “Mẹ, trước tiên mẹ đừng tức giận, hãy nghe con nói. Chẳng phải bên cạnh anh ấy không có ai sao, nơi đang ở cũng không có máy giặt, coi như con đang làm việc