Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Vương Gia Sợ Vợ

Vương Gia Sợ Vợ

Tác giả: Cầu Mộng

Ngày cập nhật: 03:43 22/12/2015

Lượt xem: 134737

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/737 lượt.

hội hôm nay có nội dung gì quan trọng, đợi đến lúc vào hoa viên Trình phủ, nàng rốt cục cũng biết nội dung này là gì.
Tô Linh Linh nhịn không được nhìn người bên cạnh.
Long Kí Vân hồi nàng một cái cười nhạt, nắm tay nàng, không chút do dự tiếp tục đi vào trong.
Trường hợp trước mắt dùng bách hoa đua nở để hình dung cũng không quá đáng, cơ hồ bên cạnh mỗi đại nhân nhất định có một tiểu thư, có người thậm chí còn hai, ba người.
Tô Linh Linh đột nhiên nghĩ đến phụ thân từng nói qua với mình, hôn sự của Tấn vương rất được trong triều quan tâm, trình độ quan tâm đến mức lão hoàng đế không có cách khả thi, thậm chí muốn làm một hậu cung nhỏ cho con, cứu lửa hậu cung của mình.
Chẳng qua kế hoạch cản không nổi biến hóa, lão cha bởi vì đã đến giờ ước định với mình, liền phi thường không thức thời vào lúc này đưa tấu chương từ chức lên trên, làm cho lão hoàng đế nghĩ đến Tô gia còn có một cô con gái là nàng, vì thế, mới có tràng tứ hôn hí kịch(kịch vui, hài kịch) kia.
Đầu có chút đau, nàng nhẹ nhàng đè lại cái trán.
“Làm sao vậy, không thoải mái sao?” Một đôi bàn tay to theo lời nói đặt lên tay nàng.
“Không có việc gì.” Nàng bỏ tay hắn ra, có chút tùy hứng. Tất cả đều là hắn làm hại! “Vương gia không cần lo lắng.” Hôm nay nàng không phải nhân vật chính, là hắn mới đúng.
Long Kí Vân tiến đến bên tai nàng, nhỏ giọng cảnh cáo: “Không nên muốn ném ta chạy một mình.” Trận đấu ngày hôm nay nàng là tấm chắn tốt nhất, diễn màn kịch đầu tất nhiên là nàng.
“Không dám.” Không chạy mới là lạ! Toàn thân nàng đau nhức, chỉ muốn ngủ, nào có dư thừa tinh lực bồi những tiểu thư đại nhân đó?
“Vương gia, Vương phi xin mời ngồi.”
Nhưng ở trong ánh mắt những người khác, nàng vẫn chỉ có thể lo sợ bất an ngồi ở bên cạnh Long Kí Vân, mà ánh mắt của những nữ nhân này quả nhiên sắp đem nàng trừng thủng, ở bên cạnh người này, luôn sẽ làm người ta cảm thấy nước sôi lửa bỏng. Cố ý xem nhẹ những ánh mắt khiến cho người ta kinh hãi này, nàng cố gắng đem lực chú ý của mình đặt trên những đóa hoa xinh đẹp ở dưới ánh trăng kia.
Nhưng, ánh mắt của nàng không bao lâu đã bị cô gái mặc áo vàng đứng bên bụi hoa hồng hấp dẫn. Vô luận ở trong mắt nam nhân hay nữ nhân, nàng kia đều là mỹ nhân không thể gặp nhiều, giờ này khắc này, nàng đứng bên cạnh bụi hoa tựa như Hằng Nga ở cung trăng giáng phàm, đẹp giống như cách vải, che sương, không giống thật.
Nếu không phải trong mắt có sắc thái oán hận quá mức rõ ràng, nàng nhất định sẽ nói đó là một tuyệt thế giai nhân nhu tình như nước, đáng tiếc ánh mắt giai nhân lại không nhu tình như nước, nàng cùng nàng ấy chưa từng có oán mà?
Bên hông đột nhiên bị buộc chặt, nàng liền bị bức ngã vào trong lòng người bên cạnh, đồng thời cũng làm cho nàng thu hồi tâm thần -- nàng không nên quên, nhân tài ở bên cạnh mình mới là người cần phải phòng bị nhất.
“Chuyên tâm nghe khúc.” Hắn nói.
Khúc là khúc hay, đàn là đàn tốt, người đánh đàn lại là giai nhân.
Cô gái áo vàng khí chất tao nhã như lan, cô gái đánh này này lại là mẫu đơn cao quý xinh đẹp.
Chỉ tiếc, vào lúc tinh thần nàng không tốt, mệt mỏi không chịu nổi, tiếng đàn lại có vài phần thôi miên, lúc này mí mắt dài của nàng liền chớp một cái mở ra. (buồn ngủ quá phải chớp chớp)
“Vương gia.” Nàng thấp giọng gọi.
“Hử?”
“Ta mệt.”
“Ráng chống.”
Nàng bị hai chữ này cả kinh trừng lớn mắt, chống?
Xem vẻ mặt nàng ngạc nhiên, Long Kí Vân tâm tình tốt, đưa tay nhéo nhéo cằm của nàng, “Khó được Trình đại nhân quan tâm, chúng ta cũng không thể không cho hắn mặt mũi như vậy.”
Nàng thở phì phì vuốt ve tay hắn, ngồi thẳng thân mình, dùng khả năng lớn nhất cách hắn một khoảng không gian xa nhất có thể được.
Không nên quên, trừng phạt hắn đối với nàng còn chưa có chấm dứt, dưới loại tình huống này trông cậy vào hắn phát ra thiện tâm, không khác gì nói người si nói mộng.
Nhưng cho dù muốn bỏ qua, nàng vẫn không ngừng cảm nhận được một cỗ ánh mắt oán độc, không dấu vết nhìn qua, ánh vào mi mắt lại là gương mặt đẹp đến như ảo mộng kia, vị nữ tử mặc áo vàng này đến tột cùng là thiên kim nhà ai?
Suy nghĩ lại, cuối cùng nàng quyết định khiêm tốn thỉnh giáo.
“Vương gia, vị cô nương kia là ai?”
Long Kí Vân nhìn lại theo ánh mắt của nàng, chính là thản nhiên liếc mắt, sau đó lấy lên một miếng táo trong khay đưa đến bên miệng nàng, “Há mồm.”
Nàng chỉ có thể bị động há mồm.
Vì thế, ở Tấn vương liên tiếp làm ra cử chỉ vô cùng thân thiết với thê tử, ánh mắt của mọi người trong yến hội vẫn thường liếc qua, trong đó tự nhiên cũng không thiếu ánh mắt ghen tị cùng hậm mộ oán hận sinh ra.
“Vương gia?” Ăn xong trái cây rồi, nàng cố ý muốn cái đáp án, không thích tình cảnh khó hiểu hiện tại.






Nhưng hắn vẫn như cũ lấy một miếng trái cây đưa đến. “Há mồm.”
Nàng khó có thể tin nhìn hắn.
“Há mồm.” Hắn không ngại lặp lại.
“Ngươi… ” Mới hé miệng ra, hoa quả liền bị nhét vào trong miệng nàng.
Ngươi làm sao có thể như vậy? Nàng dùng ánh mắ


Duck hunt