Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Vương Phi Của Bạo Vương

Vương Phi Của Bạo Vương

Tác giả: Nhược Nhi Phi Phi

Ngày cập nhật: 03:56 22/12/2015

Lượt xem: 1341863

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1863 lượt.

̣ của ta.
Và khi ta và đại hoàng huynh đang đối đầu, Như Tuyết lại mặt không biểu cảm lãnh mạc đi vào, đệ ấy nói, nàng là vương phi của đệ ấy.
Đối diện với đề nghị hoang đường muốn dùng Ưu Lạc Nhạn để đổi lấy nàng của đại hoàng huynh, ngoài dự đoán là Như Tuyết đã cự tuyệt đại hoàng huynh, Như Tuyết, trong lòng đệ ấy đang nghĩ gì? Đệ ấy cư nhiên bỏ lỡ cơ hội có được Ưu Lạc Nhạn, chỉ vì nàng?
Hay là, đệ ấy đã biết chân tướng lên nhầm kiệu hoa khi ấy, cho nên mới thay đổi chủ ý?
Hai tay ta thầm siết chặt, nàng là vương phi của Như Tuyết, đây là sự thật ta không thể thay đổi, nhưng mà nếu như Như Tuyết không trân trọng nàng, ta sẽ bất chấp tất cả đưa nàng rời khỏi.
Chính vào lúc này, nàng tỉnh lại, ta khẩn trương nhìn nàng, nhưng ánh mắt nàng lại nhìn về phía Như Tuyết, lòng ta khẽ nhói đau, Như Tuyết tổn thương nàng như vậy, không lẽ, trong lòng nàng vẫn nhớ nhung Như Tuyết?
Tuy nhiên, những lời tiếp sau đó của nàng, lại khiến ta giật nảy mình.
Ta cuối cùng cũng hiểu, tại sao biểu hiện của nàng và Như Tuyết trong yến tiệc lại kì lạ như vậy, đó là bởi vì, nàng và Như Tuyết đã có ước định từ trước, chỉ cần nàng nói ra chân tướng, Như Tuyết sẽ hưu nàng, cho nàng hưu thư, để nàng rời khỏi.
Nếu như là trước kia, ta khẳng định sẽ lo lắng cho Như Tuyết, bởi vì, dù sao nàng là thất vương phi do phụ hoàng nhận định, Như Tuyết không thể dễ dàng hưu nàng, nhưng nay, ta nghe thấy lời của nàng, trong lòng lại thầm hy vọng và vui mừng.
Trong thâm tâm ta, cư nhiên hy vọng nàng rời khỏi Như Tuyết, sao ta lại có cách nghĩ này? Không lẽ, ta đồng tình nàng, sợ Như Tuyết sẽ tổn hại nàng lần nữa, cho nên mới có cách nghĩ như vậy?
Cơ thể nàng suy cho cùng vẫn còn rất yếu, nàng nói với Như Tuyết vài câu, và lại lần nữa ngất đi, dù cho ta giống như đại hoàng huynh, trong lòng đều không nguyện ý để nàng trở về bên cạnh Như Tuyết, nhưng ta và đại hoàng huynh cũng chỉ có thể mở to mắt nhìn nàng bị Như Tuyết ôm trong lòng rời khỏi.
Nhìn theo bóng lưng Như Tuyết ôm nàng rời khỏi, trong lòng ta thầm hạ quyết tâm, nếu như nàng ở thất vương phủ còn chịu thêm bất kì chút ủy khuất nào, ta sẽ giúp nàng rời khỏi.






Ngày tháng tiếp theo đó, ta luôn chú ý đến nhất cử nhất động của nàng trong thất vương phủ, tâm trạng ta rất mâu thuẫn, bởi vì, trong lòng ta, ta cảm thấy có lỗi với Như Tuyết, vì dù sao đi nữa, nàng là vương phi của Như Tuyết.
Ta biết, nàng là thê tử của đệ đệ ta, ta không nên có ý nghĩ khác với nàng, ta có thể thích bất kì nữ tử nào, nhưng duy chỉ nàng là không thể, bởi vì, nàng là thê tử của thân đệ đệ duy nhất của ta.
Nhưng, ta lại không khống chế được bản thân, ta không khống chế được bản thân nghĩ đến nàng, từng cái nheo mắt từng nụ cười của nàng, cơ hồ mỗi ngày đều xoay chuyển trong đầu ta.
Cuối cùng, ta không còn nhẫn nhịn được sự hành hạ trong nội tâm, khi nghe thấy bị Liễu Yên Nhiên hãm hại, ta không còn nhịn được len lén đến thất vương phủ gặp nàng.
Nàng rất tốt, nhìn thấy ta, nàng hiển nhiên có chút kinh ngạc, khi ta nói với nàng ý của ta, ánh mắt nàng hiển nhiên thoáng qua tia ngờ hoặc.
Lúc rời khỏi, nàng đột nhiên nói với ta một câu, nàng nói, Lãnh Như Phong, cảm ơn ngươi, sau này chúng ta vẫn còn là bằng hữu không?
Câu nói này rất đơn giản, nhưng lại cuốn lên cơn sóng trong lòng ta, ta miễn cưỡng dùng ngữ khí còn có thể xem là bình tĩnh nói với nàng, nếu như nàng không ghét ta, ta sẽ mãi mãi là bằng hữu của nàng.
Đúng vậy, bằng hữu, không có ý gì khác, chỉ cần là nàng, dù cho đơn thuần là bằng hữu, ta cũng cam tâm tình nguyện.
Dù cho đã hạ quyết tâm, ta không còn trì trệ, ta rất nhanh đã nói ra yêu cầu của ta với phụ hoàng, còn phụ hoàng khi nghe thấy yêu cầu ta đề ra, hiển nhiên rất kinh ngạc và không hiểu, người không hiểu ta tại sao lại đề ra điều kiện như vậy, thậm chí không tiếc đồng ý thành thân với công chúa Tử Việt quốc.
Ta đương nhiên không thể nói với người mục đích ta làm như vậy, ta chỉ cần phụ hoàng hạ chỉ, bảo Như Tuyết hưu nàng là được.
Tuy nhiên, phụ hoàng không lập tức đồng ý với ta, mà là tuyên Như Tuyết và Ưu Thành Minh vào cung, hành động này của phụ hoàng, khiến lòng ta rất bất an.
Nếu như trước kia, trong lòng ta có thể khẳng định, Như Tuyết tuyệt đối sẽ không cự tuyệt hưu nàng, nhưng nay, ta lại không thể xác định được, bởi vì, t


Lamborghini Huracán LP 610-4 t