
Tác giả: Mạc Oanh
Ngày cập nhật: 03:54 22/12/2015
Lượt xem: 1341239
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1239 lượt.
làm Ôn tiểu thư bị dọa sợ đấy." Nói rồi quay về phía Ôn Hoàn nhàn nhạt cười: "Ôn tiểu thư đừng chê trách." Giọng nói ấm áp mềm mỏng cùng khí chất cả người chị vô cùng phù hợp với nhau, làm cho người ta cảm thấy rất thoải mái.
Ôn Hoàn ngẩn người, có chút lúng túng gật đầu.
"Chị năm." Lục Thần khẽ gọi một tiếng, mắt hướng về phía chị nháy mắt cảm ơn một cái.
Lục Viện giật giật khóe miệng, mở miệng nói: "A Thần, mau dẫn Ôn tiểu thư vào đi." Vừa nói vừa quay đầu hướng bác Chung đứng ở bên cạnh nói: "Bác Chung, đi lên lầu nói với ba mẹ một tiếng, nói rằng A Thần đã trở về."
"Vâng thưa tiểu thư." Bác Chung gật đầu đồng ý, xoay người đi vào trong nhà.
Lục Tĩnh không nói gì thêm nữa, chỉ trừng mắt nhìn em trai của mình, lại quay đầu liếc nhìn Ôn Hoàn, sau đó đi thẳng vào nhà.
Đợi Lục Tĩnh đi rồi, Lục Thần nhỏ giọng hỏi: "Hôm nay chị tư ăn phải thuốc nổ à? Nóng tính như vậy!"
Lục Viện buồn cười đánh anh, nói: "Nói bậy cái gì đó."
"Vốn là như vậy mà." Nếu không ăn thuốc nổ có thể tóm anh nổ súng tùy tiện như vậy không?
"Em còn nói được à, em cũng quá không có chừng mực, tối hôm qua tại sao có thể cứ thế bỏ lại Diệp tiểu thư rời đi chứ." Lục Viện có chút không bằng lòng nói: "Nếu em không thích thì trở về nói với bọn chị, bọn chị còn có thể cố ép em sao, em bỏ lại Diệp tiểu thư rời đi như vậy làm cho mặt mũi mấy chị em nhà ta để đi đâu? Người là do chị tư tìm đến, cho nên tối qua đã chạy thẳng đi tìm chị tư, muốn chị tư cho cô ấy một câu trả lời thỏa đáng, chị tư rất hiếu thắng, bị người ta chất vấn truy hỏi đến một câu cũng không nói được, không giận em mới lạ."
Lục Thần đuối lý, sờ mũi một cái thay đổi đề tài nói: "Chị, chị và chị tư đều trở về, chị cả, chị hai, chị ba không phải tất cả đều trở về chứ?"
"Em nói xem."
Khóe miệng Lục Thần co quắp không nói gì.
Liếc nhìn nắm tay của Lục Thần và Ôn Hoàn, Lục Viện không nói thêm gì nữa, chỉ cười nhạt nói với Lục Thần: "Được rồi, còn không mau mang Ôn tiểu thư đi vào." Nói rồi liếc nhìn Ôn Hoàn, nhàn nhạt cười khẽ.
Ôn Hoàn chỉ có thể xấu hổ giật giật khóe miệng, không cam lòng củng chỉ có thể tùy Lục Thần dắt cô đi vào.
Chị Em Nhà Họ Lục
Ôn Hoàn theo Lục Thần đi vào, tổng thể biệt thự nhà họ Lục trang trí theo thiết kế phương tây, trong phòng khách cũng bày biện theo phong cách nghi lễ Châu Âu, khiêm tốn mà xa hoa.
Trong phòng khách, toàn bộ chị em nhà họ Lục đều tề tựu đông đủ, thấy bọn họ bước vào liền ngưng nói chuyện, nghiêng đầu nhìn về phía bọn họ.
Ôn Hoàn có chút xấu hổ, hối hận mình vừa rồi cho dù ở trên đường bị người ta nhận ra cũng không nên cùng anh đến nơi này.
Giống như cố tình không để ý hiện trường hơi có chút không khí ngột ngạt này, Lục Thần nói: "Chị cả, chị hai, chị ba đều ở đây ạ."
"Anh!..." Ôn Hoàn chán nản, vươn tay muốn tránh thoát nhưng vốn không thể thoát khỏi sức lực của anh.
Thấy hai người bọn họ lôi lôi kéo kéo như vậy, Lục Tĩnh bên cạnh khinh thường cười lạnh: "Thật già mồm cãi láo."
Nghe vậy Lục Thần dùng sức nhìn Lục Tĩnh nói: "Chị tư, em nói lại một lẫn nữa, Ôn Hoàn là bạn gái của em!" Vẻ mặt nghiêm túc kia có chút dọa người.
"Chú út, chị tư em nói không sai, đánh giá của Ôn tiểu thư không tốt lắm." Lục Văn chị hai của nhà họ Lục cũng đứng dậy, khuyên giải Lục Thần: "Nếu như em muốn tìm bạn gái, bọn chị có thể tìm người giới thiệu cho em, chỉ là Ôn tiểu thư đây thực sự không thích hợp với em."
Lục Thần nhìn vào mắt chị nói: "Chị hai, thích hợp hay không thích hợp ở trong lòng em biết rõ, trước đây các chị cũng giới thiệu cho em không ít, em cũng không thấy người nào thích hợp."
"Đứa nhỏ này, các chị là vì muốn tốt cho em, sao vẫn còn giống như trước cố chấp như vậy chứ." Lục Văn có chút trách cứ nói.
"Ha ha." Vẫn ngồi ở trên ghế sô pha xem báo, Lục Nam chị ba nhà họ Lục đột nhiên nở nụ cười, buông tờ báo trong tay xuống, nói: "Chị hai, đây là ngày đầu tiên chị biết chú út nhà chúng ta cố chấp à, trước đây ba bảo em ấy đi học kinh tế, em ấy lại nhất định đi học trường quân đội, dù bệnh tim của ba tái phát em ấy cũng không thỏa hiệp theo ý ba." Nói rồi đứng dậy đi về phía Ôn Hoàn, nhìn Ôn Hoàn vừa cười vừa nói: "Tôi rất thích Ôn tiểu thư diễn phim, qua một thời gian ngắn nữa là công chiếu \'Không bao giờ quên\', tôi đã xem hình trong buổi họp báo, rất chờ mong."
Ôn Hoàn ngẩn người, song vẫn gật đầu một cái nói: "Cảm ơn."
Lục Mẫn nhìn bọn họ, nhíu mày có chút không vui mở miệng: "Cô ba, bây giờ ý của cô là gì vậy, hay là đồng ý chú út cùng cô gái này?"
Lục Nam quay đầu nói: "Chị cả, có đồng ý hay không chúng ta có can thiệp được không? Nếu như chính chú út thừa nhận, dù chị dùng xe tăng cũng không kéo em ấy trở lại được."
"Vậy cũng không thể để cho cô gái này vào nhà chúng ta, các cô cũng không phải không nhìn thấy, báo chí đều viết cô ta thành dạng gì, nếu như cô ta trở thành con dâu nhà họ Lục, vậy còn không phải bị cả nước chê cười sao!" Thái độ Lục Mẫn kiên quyết, dù sao muốn