
Thuốc Độc Của Người, Kẹo Ngọt Của Tôi
Tác giả: Tâm Lam
Ngày cập nhật: 04:03 22/12/2015
Lượt xem: 134637
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/637 lượt.
định như vậy đi. Nhưng con vạn lần ghi nhớ cho kĩ, nếu Đông Ly phải chịu một ít ủy khuất hoặc thương tổn nào thì ta và ngạc nương của con nhất định sẽ không tha thứ cho con.”
Nói xong, ông và Lan phúc tấn chỉ có thể liếc nhìn nhau ra hiệu, chuyện tới nước này họ chỉ đành nghe theo sắp xếp của Đức Tuyển. Ngay cả trong lòng vô cùng áy náy với Đông Ly, nhưng Hoàng thượng cũng đã thỏa hiệp, trừ phi Đức Tuyển thay đổi ý định, còn không thì bọn họ cũng không cách nào giúp được nha đầu Đông Ly!
“Không, con không đồng ý.” Đức An nãy giờ im lặng đột nhiên hét lên ầm ĩ, làm cho mọi người nhất thời sửng sốt.
Đức Tuyển nheo mắt nhìn về phía hắn, “Việc này đệ không có tư cách lên tiếng, đệ dựa vào cái gì mà phản đối chứ?” Đức An bỗng ngẩng đầu lên, ánh mắt cuồng loại, thống khổ quan sát Đức Tuyển mới trả lời, “Đệ không có quyền lên tiếng, nhưng từ nhỏ đã trông thấy nàng khôn lớn, sớm đã coi nàng là…” Hắn dừng lại một chút, vốn định tuyên bố tình yêu của hắn với Ly nhi trước mặt mọi người, nhưng vừa bắt gặp ánh mắt lo lắng nghi hoặc của A mã và ngạc nương, cùng ánh mắt nghiêm nghị lạnh lùng sắc như dao của Đức Tuyển, rốt cuộc hắn cũng sửa miệng, “Con đã sớm xem nàng là muội muội ruột thịt mà đối đãi, con đặc biệt thương yêu quan tâm đến nàng, nhưng đại ca, huynh lại… huynh lại tuyên bố muốn đem nàng nạp làm thiếp! Ly nhi nếu biết sẽ có bao nhiêu thương tâm? Đệ không thể nhìn thấy nàng đau khổ bi thương như thế.”
Đức Tuyển cười lạnh một tiếng, “Vậy sao? Nàng ta trong lòng đệ thật như lời đệ nói sao? Cho nên mới vì lý do này mà phản đối?” Đôi nhãn đồng tinh tế dường như đang đọc thấu điều che giấu từ ánh mắt bối rối của Đức An.
“Đúng thật là như vậy.” Đức An hơi đỏ mặt, ngại ngùng cúi đầu. Lý do này còn chưa đủ hay sao?
“Nếu chính là như vậy thì đệ cứ yên tâm đi.” Đức Tuyển lạnh lùng nói, “Ta sẽ nói rõ sự thật cho nàng ta biết, khiến nàng ấy phải chấp nhận thân phận tương lai của mình.”
Nói đến đây thì chuyện Đức Tuyển nhất định nạp Đông Ly làm thiếp đã được quyết định, không còn lay chuyển, không còn thay đổi được nữa.
Đức An chậm rãi nhắm mắt lại, trong lòng bất đắc dĩ thở dài một hơi, thầm tự nhủ: Ly nhi, An ca ca vô năng, đúng là vẫn không thể giúp được muội.
Mà ngay cả Đa La Duệ quận vương và phúc tấn cũng không còn biết nói gì, đành thở dài trong bụng. Chỉ mong nha đầu ngốc Đông Ly, ngốc nhân sẽ gặp được ngốc phúc, có một ngày có thể lay chuyển được tâm tư Đức Tuyển khiến hắn yêu thương nàng, như vậy lúc đó tình huống sẽ khác, còn có thể có chuyển biến, còn có thể mong chờ một kết cục viên mãn…
Bầu trời đêm không sao, ánh trăng mịt mờ, sương mù giăng kín, khắp Đa La Duệ vương phủ bầu không khí thanh tịch yên tĩnh
Bỗng nhiên, có một bóng đen như quỷ ma mau lẹ lướt qua phía Uyển hoa viên, xuyên qua dinh thự lớn, cuối cùng tiến vào trước cửa phòng Khương Đông Ly.
Đứng ngoài một lúc lâu, Đức Tuyển đưa tay nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ra, rón rén đi vào khuê phòng của Khương Đông Ly, nhanh chóng đi đến bên giường của nàng.
Hắn trở lại vương phủ đã một ngày qua, nhưng trong suốt một ngày này, hắn cũng rất ít khi thấy nàng. Hắn biết nàng cố ý trốn tránh hắn, mỗi lần đến thời điểm dùng bữa là nàng lại lấy cớ thân thể mệt mỏi, bảo Tinh Nhi đưa cơm và đồ ăn đến phòng nàng, chính là muốn tránh mặt hắn.
Ngẫu nhiên có gặp ở hoa viên, bên cạnh nàng lại luôn có Đức An đi theo, vừa thấy hắn như là thấy kẻ xấu cực kỳ hung ác, cả người liền trốn sau lưng Đức An, khiến hắn cực kỳ giận dữ nhưng lại không thể làm được gì!
Đúng vậy, hắn quả thật muốn nàng, hơn nữa dục vọng muốn nàng lại nóng bỏng hắn không thể dập tắt được!
Nhận thức được điều đó khiến hắn chợt kinh hãi, nhưng chỉ là trong khoảnh khắc liền bị hắn ném qua một bên.
Muốn nàng thì đã sao chứ? Nàng chính là nữ nhân của hắn, nhiều nhất cũng chỉ là tiểu thiếp của hắn! Hắn không thể cưới nàng làm vợ, để rồi cái tên thầy tưởng số thong manh (mắt mù) kia tiên đoán đúng!
Nghĩ đến đó, khoé môi đẹp của Đức Tuyển chậm rãi thoáng gợn lên nụ cười tà nịnh.
Nếu Đông Ly chắc chắn phải là nữ nhân của hắn, sao hắn không tận tình hưởng thụ niềm vui với nàng. Chuyện này với những lời ước đoán của tên thầy tướng số cũng không có gì mâu thuẫn, nàng cuối cùng chính là một trong những nữ nhân của hắn, mà không phải là thê tử duy nhất!
Hắn chậm rãi vươn tay, đẩy tóc qua hai bên trán nàng, khoé môi tự động gợn lên một nụ cười ôn nhu.
Tay hắn nhẹ nhàng lướt qua hàng lông mày đen sẫm, đôi má đỏ bừng, đi vào đôi môi mọng đỏ, lưu luyến vuốt ve nhẹ nhàng.
Đột nhiên, Đức Tuyển kinh ngạc khi thấy bản thân mình sinh ra phản ứng mãnh liệt, hắn lại vì chính nữ tử mà hắn chán ghét thật sâu sắc này mà phát lửa dục tình bừng bừng.
Dường như càng lúc càng nóng, hắn nhanh chóng rút tay trở về, bình ổn con tim của mình đang đập kích cuồng.
Đức Tuyển nheo mắt lại, không hài lòng, đôi môi mím chặt lại, trong lòng chán nản không thôi. Hắn giận chính mình, càng giận cái kẻ đang ngủ say