
Tác giả: Tâm Lam
Ngày cập nhật: 04:03 22/12/2015
Lượt xem: 134655
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 10.00/10/655 lượt.
và Đức An không tốt, chẳng qua là con trai khi trưởng thành rồi luôn phải chăm chú lo cho sự nghiệp của bản thân, không thể lúc nào cũng ở bên cạnh hầu hạ bà.
Nhưng con gái thì không giống như vậy! Từ xưa tới nay, mẹ và con gái lúc nào cũng thân thiết như tri kỉ, bà rất cảm tạ ông trời đã mang Đông Ly đến ban cho Đa La Duệ vương phủ. Mặc dù lúc trước là do muốn xung hỷ chữa căn bệnh quái ác kia cho Đức Tuyển mới phải cưới Đông Ly vào cửa, nhưng trải qua nhiều năm nay, bà đã thật tâm yêu thương Đông Ly nhưng đứa con gái cho chính mình sinh ra.
Cũng bởi vây, bà không đành lòng thấy Đông Ly chịu đựng thương tổn và ủy khuất, chuyện Đức Tuyển cứ một mực khăng khăng đòi nạp Đông Ly làm thiếp khiến cho bà làm phận ngạc nương cảm thấy vô cùng hổ thẹn. Tuy bà không thể thay đổi quyết định của đứa con trai ngang tàng bá đạo, nhưng bà có thể giúp cuộc sống sau này của Đông Ly có nhiều hạnh phúc!
Cho dù là làm tiểu thiếp của Đức Tuyển, vị trí của nàng ở Đa La Duệ vương phủ tuyệt đối không thay đổi! Lan phúc tấn tự thề nguyện với lòng mình. Bà đã quyết tâm, chỉ cần bà còn sống một ngày, thì Đông Ly vĩnh viễn là đứa con gái bà yêu thương nhất, trong tương lai cho dù Đức Tuyển cưới một nữ nhân khác làm phúc tấn thì địa vị của Đông Ly trong vương phủ mãi mãi không bị ảnh hưởng!
Lòng Lan phúc tấn cứ tràn ngập tâm sự như vậy, bà dịu dàng nhìn Đông Ly ăn sáng xong.
Sau khi mấy nha hoàn thu dọn xong, Lan phúc tấn truyền cho tất cả lui xuống, chỉ để lại Tần má má.
“Tần má má, giúp ta đem bộ mũ áo phượng lại đây, cho Đông Ly thay thử ta xem.” Lan phúc tấn phân phó Tần má má.
“Phải nhìn thử coi còn chỗ nào chưa phù hợp để còn sai người sửa lại cho sớm.”
“Dạ, phúc tấn!” Tần má má trả lời, đi vào nội đường lấy ra một bộ hỉ phục, mũ phượng cùng khăn trùm đầu đỏ thẫm.
“Ly nhi, con lại đây mặc thử cho ngạc nương ngắm nào!” Lan phúc tấn ôn nhu gọi nhẹ.
Khương Đông Ly nhìn bộ hỉ phục lộng lẫy sang trọng tuyệt đẹp, cũng không có chút cảm giác vui sướng, trái lại trong lòng nàng đang sợ đến chết. Mặc vào bộ quần áo kia, có nghĩa là nàng đã trở thành tiểu thiếp của đại ca. Nhưng mà… nhưng mà hắn toàn làm ra những chuyện khiến nàng đau đớn đến tột cùng!
Nhưng ngạc nương đang cao hứng như vậy, nhưng lại nghe Tần má má nói đây là do ngạc nương cố tình đặc biệt chuẩn bị cho nàng, bà tốn không ít tâm tư vào đó.
Nghĩ đến điều này, nàng đành ngoan ngoãn nghe lời để cho Tần má má giúp mình mặc lên bộ hỉ phục đỏ thẫm, nang không đành lòng nhìn ngạc nương thất vọng, chỉ cần ngạc nương vui vẻ thì có bắt nàng làm điều gì nàng cũng sẵn sàng cam nguyện.
Thay ra bộ giá y, đội lên đầu chiếc mũ phượng, Khương Đông Ly đứng trước mặt Lan phúc tấn, nhẹ nhàng nở một nụ cười ngọt ngào, đôi má hồng trăng trắng hiện lên hai lúm đồng tiền xinh xắn.
“Thật sự là rất đẹp, đặc biệt vô cùng vừa người!” Lan phúc tấn gật đầu hài lòng.
Sau một lúc lâu, bà mới ra hiệu cho Tần má má cởi bộ hỉ phục kia ra dùm Khương Đông Ly.
Giúp Khương Đông Ly thay quần áo xong, Lan phúc tấn vẫy tay cho Tần má má lui, “Ngươi lui xuống trước đi!”
Tần má má lui về phía sau, Lan phúc tấn nắm bàn tay nhỏ bé của Khương Đông Ly dắt đi vào trong phòng, tiến đến gần giường, nhẹ nhàng ngồi một bên giường, trên mặt bà tràn đầy yêu thương nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp yêu kiều của Khương Đông Ly một lúc lâu, rồi chậm rãi nói: “Ly nhi, vài ngày nữa, con sẽ là tiểu thiếp của Đức Tuyển, có một số việc ngạc nương phải nói cho con biết, con phải lắng nghe cẩn thận, việc này rất quan trọng, liên quan đến tương lai của con có thể trở thành thê tử chính thất của Đức Tuyển hay không.”
Nhìn vẻ mặt trang nghiêm của Lan phúc tấn, Khương Đông Ly gật đầu đáp ứng nói: “Ngạc nương, người nói đi! Ly nhi sẽ lắng nghe cẩn thận.”
Lan phúc tấn mỉm cười và vỗ về bàn tay nhỏ bé của nàng, dịu dàng nói: “Về những chuyện nam nữ, ngạc nương chưa bao giờ nói cho con, nhưng bây giờ con sắp trở thành tiểu thiếp của Đức Tuyển, là thời điểm nên cho con biết!”
Khương Đông Ly nửa hiểu nửa không gật gật đầu.
“Tuy con chỉ là tiểu thiếp của Đức Tuyển, nhưng cũng xem như là phu thê, viên phòng là điều không thể tránh khỏi. Đêm đầu tiên sẽ đau đớn, mà còn chảy máu, nhưng điều này là bình thường, nhẫn nại chịu đựng một chút, lập tức sẽ qua!”
Khương Đông Ly nghe được mơ mơ màng màng, “viên phòng” là cái gì a, đêm đầu tiên, nàng vẫn không rõ ràng.
“Ngạc nương cái gì là ‘viên phòng’ a?” Nàng không nhịn được mở miệng hỏi.
Lan phúc tấn tạm dừng một chút, trong lòng thở dài, những năm gần đây bà đem Đông Ly bảo vệ rất tốt, nên mới có thể khiến cho nàng không biết gì về chuyện nam nữ.
Lúc sau chậm rãi hít vào một hơi, Lan phúc tấn đem chuyện viên phòng giải thích rõ ràng hơn, sau khi bà nói xong, Khương Đông Ly mặt đã sớm trắng tái như một mảnh giấy rồi.
Thì ra... Viên phòng chính là việc như vậy. Đêm hôm qua, chuyện Đức Tuyển đại ca với nàng làm chính là viên phòng!
Nàng quả thực là đau muốn chết,