80s toys - Atari. I still have

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Yêu Anh, Thật Đau Lòng!

Yêu Anh, Thật Đau Lòng!

Tác giả: Mạc Lâm

Ngày cập nhật: 03:26 22/12/2015

Lượt xem: 134911

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/911 lượt.

ức tỉnh.
"Nhiều nhất là bồi thường tiền, sẽ không xảy ra tình huống tệ hơn." Hai tay của Quý Thạch Khiêm giao ở phía sau, "Xảo Ninh nói không có sai, có thể mượn cơ hội này để tất cả nhân viên đều tin tưởng vào năng lực của bản thân, thuận tiện cũng tin tưởng công ty sẽ không bởi vì công xưởng không có cống hiến mà đóng cửa, một công hai việc."
Lý Bình rất kinh ngạc, "Những thứ này đều là Xảo Ninh nói?"
"Không sai!"
Vô cùng cảm thán, "Người phụ nữ thông minh..."
Quý Thạch Khiêm cười cười, "Lúc cô ấy ở trong nước, bài tập đều là tôi làm giúp cô ấy." Nhớ tới khoảng thời gian trải qua, đến nay trên mặt của anh vẫn còn tràn đầy nụ cười.
"Bất quá tôi nghĩ anh cũng là cam tâm tình nguyện nha!"
"Cứ cho là vậy đi!"
Quý Thạch Khiêm nhìn về phía Lý Bình, "Thời gian này anh cũng cực khổ rồi, phải đợi ở đây quan sát."
Lý Bình phất tay một cái, "Thật ra thì tố chất nhân viên ở đây so với suy nghĩ của tôi còn cao hơn, đều là người rất thông minh, kỹ thuật cũng không tệ lắm, theo tình trạng này, chất lượng kiện hàng lần này hẳn không có vấn đề."
"Như vậy là tốt rồi."
"Anh phải cảm ơn bà xã của anh thật tốt... Có điều nói thật, lúc nào thì hai người mới kết hôn đây?" Lý Bình hỏi, "Anh phải thông báo trước cho tôi, như vậy tôi mới có thể chuẩn bị bao tiền lì xì."
Cười, "Xảo Ninh nói muốn đợi sau khi sinh xong, bây giờ bụng lớn, mặc quần áo gì cũng rất xấu. Tôi không có chê, cô ấy lại rất để ý!"
"Phụ nữ đều là như vậy, muốn trách thì trách anh sao lại gấp như vậy."
Hai người đàn ông này vừa trò chuyện vừa cười, Quý Thạch Khiêm quyết định đi nhìn xung quanh một chút, liền để một mình Lý Bình ở lại, còn mình đi xung quanh dò xét.
Nói là đi xung quanh dò xét, nhưng phần lớn thời gian vẫn là vây quanh Uông Xảo Ninh bốn phía, thoáng cái từ phía tây đi tới phía đông, thoáng cái đi tới đi lui ở phía sau.
Uông Xảo Ninh rất muốn chuyên tâm làm việc, nhưng người đàn ông kia gấp gáp nhìn chằm chằm như thế, khiến cô muốn chuyên tâm cũng khó. Nhưng cô cũng không thể nói cái gì, bởi vì đây là điều kiện trao đổi.
"Anh cho em đi, nhưng mà anh sẽ ở bên cạnh với em, em không thể chê anh phiền."
Cô có thể nói thế nào? Trên thực tế, cô cũng biết anh quan tâm cô, cô không phải là người không biết thoả mãn, biết sự quan tâm của anh, cũng cảm ơn sự quan tâm của anh.
Có điều anh dán mắt nhìn cô chằm chằm như vậy, sao cô có thể chịu được, lại khiến người khác nơm nớp lo sợ, dù sao anh với cô cũng là người thân, là người nhà, nhưng đối với người khác lại là ông chủ lớn.
"Anh có thể tới chỗ khác nghỉ ngơi một chút hay không?" Thừa cơ hội, Uông Xảo Ninh nghiêng đầu qua, nhẹ giọng nói một câu với anh.
Quý Thạch Khiêm như nhặt được vật quý, một buổi chiều, rốt cuộc cô cũng nói chuyện với anh.
Mặc dù vừa mở miệng, chính là muốn anh cút đi, nhưng Quý Thạch Khiêm vẫn rất vui mừng, vội vàng đi lên trước hỏi han ân cần. "Xảo Ninh, em nên nghỉ ngơi một chút? Có mệt hay không? Có muốn ăn chút gì đó hay không?"
Mắt Uông Xảo Ninh trợn trắng, "Hiện tại mới hơn một giờ, vừa mới ăn trưa xong mà!"
"Vậy em muốn nghỉ ngơi một chút không?"
"Muốn! Làm ơn để mắt của em, lỗ tai của em nghỉ ngơi một chút."
Quý Thạch Khiêm chưa từ bỏ ý định, tiếp tục đi lại bên cạnh cô, hy vọng có thể vào lúc cô vừa xảy ra tình huống gì thì ngay lập tức anh có thể chăm sóc.
Nhưng thành thật mà nói, làm như vậy còn khiến cô mệt mỏi hơn.
Thật may là người xung quanh đã bắt đầu tập thành thói quen, mỗi người cũng có thể chuyên tâm làm chuyện của mình, thỉnh thoảng nhìn lén một cái xem như trò cười.
Uông Xảo Ninh thừa dịp nói chuyện với anh thì ngẩng đầu lên, nhìn cảnh tượng bên trong công xưởng, đây đúng là chưa từng thấy qua, mặc dù rất mệt mỏi nhưng mấy ngày nay mỗi người đều đẩy nhanh tốc độ, tất cả mọi người đều rất vui vẻ.
Thạch Khiêm nói, anh vĩnh viễn nhớ lời nói ban đầu cô nói với anh, một nhân viên đại biểu cho một gia đình, đại biểu vài miệng cơm... Nói xong cô có chút ngượng ngùng, không ngờ ban đầu lúc cô tức giận nói; thế nhưng anh lại nhớ lâu như vậy.
Anh đem lời nói nhất thời của cô thành nguyên tắc trong sự nghiệp kinh doanh của anh, đến nay vĩnh viễn suy nghĩ cho nhân viên, chú ý an toàn cho công nhân viên, vĩnh viễn không để cho chuyện xảy ra trên người mẹ anh, thậm chí còn chuyện ở trên người cô, tái diễn một lần nữa.
Anh là người tốt, là một nhà kinh doanh có lương tâm, cô rất xin lỗi, ban đầu nói anh như vậy.
Quan trọng hơn là, anh làm cho cô cảm thấy tự hào.
"Xảo Ninh, em có đói bụng hay không? Có khát không?"
Uông Xảo Ninh sắp không nhịn được, mới ở trong lòng khen ngợi anh, người đàn ông này lại đang nói lảm nhảm ở đằng sau.
Cô buông công cụ trong tay xuống, dứt khoát xoay người đối diện với anh, lúc này, rất nhiều nhân viên cũng không nhịn được len lén nhìn về phía đôi nam nữ này, muốn nhìn xem buổi biểu diễn này có gì đặc sắc.
"Xảo Ninh, em muốn nghỉ ngơi sao?"
Uông Xảo Ninh cười cười, "Thạch Khiêm, bây giờ em hơi đói, cũng có chút khát! Anh nhanh đi mua đồ