The Soda Pop

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Yêu Bà Xã Lạnh Lùng

Yêu Bà Xã Lạnh Lùng

Tác giả: Thiên Mỹ Khả

Ngày cập nhật: 03:52 22/12/2015

Lượt xem: 134777

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/777 lượt.

uy lực gì khiến người khác khiếp sợ?
“Chào các vị.”- một âm thanh lãnh khốc vang lên, làm không khí phòng họp càng căng thẳng. Triệu Mạn Di ngồi tựa trên ghế, hít một hơi thuốc rồi phả ra.
Cố Hạo Thần nhìn lên màn hình đen có gắn camera ba chiều.
“Chào Triệu tổng. Tôi là Cố Hạo Thần- tổng giám đốc Cố thị.”- giọng nói của anh nghe có vẻ nhẹ nhàng, nhưng vẫn chứa trong đó cái lạnh lẽo vốn có trong người anh.
Mọi người thầm ai oán trong lòng, thêm một tảng băng nữa rồi.
“Tôi đã sớm biết.”- Triệu Mạn Di cười lạnh, cô sẽ xem Cố Hạo Thần chịu được bao lâu- “Quý tập đoàn Cố thị đã mở lời, tôi đã xem qua bản kế hoạch của các vị. Sau khi hợp tác, chuyện đôi bên cùng có lợi là lẽ đương nhiên, nhưng Cố thị đã tìm tới Triệu Thế Vương mưu cầu hợp tác, lợi nhuận chúng tôi nhận được, đương nhiên hơn. Để Cố thị phải thiệt thòi mất ba tháng, các vị nghĩ kĩ chưa?” Vì có luật tập đoàn được mời hợp tác sẽ được ưu đãi nhận lãi toàn phần trong vòng ba tháng, đây lại là dự án lớn, chắc chắn Cố Hạo Thần phải cố gắng lắm mới có được quyết định khó khăn này.
Cố Hạo Thần ngả người ra một chút, giọng nói này, sự bình thản rất cao, vị nữ tổng giám đốc này quả có tài ăn nói, trước những cái lợi cũng không bao giờ tỏ ra mình cần.
Khi nhận được giấy hẹn, Bạch Phi Hằng và Cố Hạo Thần đã vô cùng vui mừng, tổng giám đốc của Triệu Thế Vương không phải muốn gặp là được. Bản kế hoạch hợp tác phải thật hoàn chỉnh, thật mang lại lợi ích cao, thu nhập lớn và vững vàng mới có thể được tham gia đàm phán. Thế nên, trên thương trường thường lưu truyền, chỉ cần nhận được giấy hẹn của Triệu tổng đã thành công một nửa. Nhưng thực tế phũ phàng cho thấy, phải đấu được với Triệu tổng trên bàn đàm phán mới được cho là thiên tài.
“Tôi đã suy nghĩ kĩ, chuyện hợp tác với Triệu Thế Vương, chúng tôi đã rất cân nhắc. Ngoài Triệu Thế Vương, không còn một tập đoàn nào có thể đảm đương cùng chúng tôi trong dự án này.”- Cố Hạo Thần lật bản kế hoạch- “Về chuyện lời lãi, đương nhiên theo luật. Thứ chúng tôi cần thật sự chính là sự ổn định trong hợp tác song phương và lợi nhuận về sau. Hơn nữa việc xuất vốn ra bên ngoài chúng tôi đã từng nghĩ tới, nhưng sự đảm bảo không cao, không thể liều lĩnh đặt cho người khác. Triệu Thế Vương là lựa chọn tốt nhất của chúng tôi để hướng tới hợp tác.”
Mọi người trong phòng họp khóc thầm trong lòng. Không khí càng trở nên lạnh lẽo khi sau đó Triệu Mạn Di không nói thêm tiếng nào.
“Những lúc Triệu tổng im lặng, tốt nhất là nên im lặng theo, vì lúc này, cô ấy đang suy nghĩ để đưa ra quyết định đấy.”- vị giám đốc đầu hói nói nhỏ với Bạch Phi Hằng. Bạch Phi Hằng lại quay sang nháy với Cố Hạo Thần. Anh chỉ yên lặng hướng tới màn hình, chờ một quyết định.
“Cậu nghĩ cô ấy có đồng ý không?”- Bạch Phi Hằng hỏi Cố Hạo Thần, tay nắm chặt vạt áo. Đằng sau lưng đã ướt đẫm mồ hôi.
Cố Hạo Thần thấy có vẻ không ổn, ngước nhìn xung quanh, ai nấy lau mồ hôi lạnh trên mặt. Mặt mũi tái mét. Anh chỉ lắc đầu cười khổ. Sao họ lại coi Triệu tổng như hung thần vậy?
Ở Cố thị, anh đã bị coi là nhân vật đáng sợ rồi, bây giờ còn có cả Triệu tổng đáng sợ hơn. Cố thị cũng không phải tập đoàn dễ hợp tác. Trên thương trường thực lực của cả hai tập đoàn là ngang nhau. Nhưng Cố thị dễ hợp tác hơn một chút, vì đối phương còn thấy mặt tổng giám đốc mà ứng biến. Nhưng ở Triệu Thế Vương, điều làm bọn họ sợ là không khí căng thẳng cùng vị nữ tổng giám đốc bí ẩn xuất quỷ nhập thần.
Suốt gần ba mươi phút vẫn không có tiếng động nào phát ra, có cô thư kí bên Cố thị đã nước mắt ròng ròng vì sợ khiến Bạch Phi Hằng phải phát run lên. Bên Triệu Thế Vương cũng không khá hơn, mặc dù bọn họ chỉ tham gia xem đàm phán và ghi chép các thứ trong bản kế hoạch để phân ban hợp lý nhưng cũng chịu sức ép khủng khiếp, mặt liên tục đổ mồ hôi mặc dù có máy lạnh vù vù trên đầu.
Riêng Cố Hạo Thần vẫn bình thản, anh nhận thấy chẳng có gì phải căng thẳng cả. Triệu tổng dù sao cũng chỉ là một nữ nhân mà mọi người không biết đến thôi mà? Đâu tới nỗi phải sợ hãi?
Thế nhưng anh đã lầm. Suốt thời gian đó, Triệu Mạn Di chỉ ngồi nhìn anh trên camera, miệng cười lạnh, thỉnh thoảng lại rót rượu uống. Cô thầm nghĩ:
“Thứ quan trọng là xem xét sự can đảm của đối phương, dám làm dám chịu, dám chấp nhận mới là kẻ nên hợp tác. Còn những người chỉ trải qua một chút sợ hãi đã mềm nhũn, thực không đáng.”
Quan sát hành động của từng người, Triệu Mạn Di rất hài lòng về Cố Hạo Thần. Cô đang suy nghĩ sẽ trả lời Cố Hạo Thần.
Tròn đúng ba mươi phút, Triệu Mạn Di chậm rãi cất tiếng.
“Là chúng tôi chọn Cố thị.”- giọng nói lạnh lẽo, lãnh khốc lại vang lên.
Mọi người giật mình, có người thở hắt ra một tiếng rồi gục mặt xuống bàn. Người thì ôm mặt ngả ra sau mà thở phì phò như bị thiếu oxi.
Cố Hạo Thần nở nụ cười, cầm bản hợp đồng.
“Triệu tổng, rất vui vì sự hợp tác.”- anh biết cô không thừa nhận Cố thị chọn Triệu Thế Vương, mà nói Triệu Thế Vương chọn Cố thị, cho thấy sự bá đạo chiếm giữ của mình. Anh thầm nghĩ cô chẳng phải rất thú vị sao?
“Bất quá…”- Triệ