pacman, rainbows, and roller s

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Yêu Bà Xã Lạnh Lùng

Yêu Bà Xã Lạnh Lùng

Tác giả: Thiên Mỹ Khả

Ngày cập nhật: 03:52 22/12/2015

Lượt xem: 134868

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/868 lượt.

ảnh chụp hai người đi trong công viên, thầm cảm ơn kẻ đứng sau vụ này đã chụp cho hai người một khoảnh khắc đẹp- “Yêu nhau là cùng nhau vượt qua mọi chuyện, không phải sao? Sao có thể nói nó làm mất tôn nghiêm của người nam nhân?”
Cô tự tin rằng Cố Hạo Thần sẽ không bao giờ có ý nghĩ bị cô lấn lướt, cô chỉ là thay anh hành động thôi, cô biết anh ái ngại chuyện đối đầu với anh trai sẽ làm cha anh khó xử, nhưng cô sẽ cho anh thấy, không có gì là sai khi anh hành động như vậy.
Cô yêu anh, yêu hơn tất cả mọi thứ, cô cho dù sau này có thế nào, cũng sẽ chỉ yêu một mình anh thôi.
Nhưng vấn đề trước mắt, chính là Lệ Đổng Nhân- kẻ cùng cấu kết với Cố Thiên Tự.
“Tôi đã chuẩn bị tất cả rồi…”- Dương Nhậm Vũ bê một chồng tài liệu đặt lên bàn.
“Tôi biết sẽ có ngày này, nên đã chuẩn bị trước cho cô.”- anh lấy ra từng tập đưa đến trước mặt Triệu Mạn Di- “Toàn bộ thông số đều ở trong đó. Ai cũng biết gần đây Lệ Kim làm ăn thua lỗ, đó cũng một phần là do bị Ked.LA thâu tóm, mà cũng may thay, việc thâu tóm đó…”- anh ngập ngừng, rồi chợt cười hì hì- “Là do tôi giật dây.”
“Cái gì?”- Triệu Mạn Di nheo mắt, này là sao? Trước giờ cô chưa từng nghe qua chuyện Dương Nhậm Vũ có liên quan đến tổ chức xã hội đen ở Las Vegas.
Dương Nhậm Vũ nhún vai.
“Tổng giám đốc à, còn nhiều điều cô chưa biết về tôi lắm.”- anh lấy ra một phong bì thư, trong đó ghi khoản tiền cô sẽ cần bỏ ra để thu mua Lệ Kim dễ như trở bàn tay.
Triệu Mạn Di nhìn chăm chú tờ giấy ghi số tiền đó, rồi lại nhìn sang Cung Dương Á Miên, đánh mắt qua Diêu Giai Mẫn, cả hai người đều gật đầu đồng ý.
“Vậy tiến hành thôi.”- Triệu Mạn Di đứng dậy, ra phía bàn làm việc, kí giấy xuất tiền. Đảm bảo Lệ Kim sẽ bị thu mua nhanh gọn chỉ trong một buổi chiều.
Mà cô... cũng phải tăng lương cho Dương Nhậm Vũ.
Về phần báo chí biết rõ thân phận của cô, cô cũng đã sớm mở một cuộc họp báo, nói với tất cả mọi người, chỉ có chuyện Cố Hạo Thần có liên quan đến việc tiết lộ thân phận của cô thì cô lại không nói đến, chỉ là nói đang nhờ cảnh sát vào cuộc.
Muốn cô nghi ngờ rồi chia tay anh? Không có cửa đâu, cửa thông gió cũng không.
Phóng viên sau đó tuy không ồn ào như trước, nhưng cũng là sáng chặn trưa chặn chiều chặn đường cô, khiến cô bất đắc dĩ xuất ra ánh mắt cùng giọng nói lạnh đến chết người.
“Khi tôi không thích một thứ gì, mọi người biết tôi sẽ làm thế nào rồi đấy.”
Kể từ lần đó, ai cũng truyền tai nhau, chỉ nên nghiêm túc nói chuyện với cô, mà mỗi lần muốn lấy thông tin, phải lấy từ những người xung quanh chứ không nên hỏi thẳng. Nếu để cô có biểu cảm khác lạ trên mặt, nhất định sẽ rất thảm.
Nhân viên Triệu Thế Vương cũng không thể tin nổi cái thông tin nữ tổng giám đốc của họ lại là một nữ nhân hai mươi hai tuổi. Đùa sao? Vốn nghĩ giờ cô đã lộ thân phận, họ không cần quá mức sợ hãi cô như trước. Nhưng không, đối diện cô bây giờ khiến họ thậm chí sợ hơn ngày trước. Ánh mắt của cô lúc nào cũng băng lãnh, giọng nói thì đáng sợ không thể ngờ. Cô bây giờ đối với họ chỉ có đáng sợ hơn chứ không kém.
Dương Nhậm Vũ thì vốn đã quen, nhưng giờ cũng không chịu được hỉ nộ thất thường của cô. Việc thu mua Lệ Kim có kết quả ngay. Vì rớt vốn, Lệ Đổng Nhân nợ nần chồng chất, rốt cục bị cô thu mua nhanh gọn còn hơn cả trở mặt. Giờ hắn cũng bị tống vào tù vì tội tham ô. Vợ con bỏ đi hết, không còn một ai bên cạnh. Hắn trong tù chỉ gào lên được mấy chữ là “Tôi bị lừa.”
Vâng, cho dù hắn có bị lừa hay gì đi nữa cũng là do hắn không có đầu óc.
Triệu Mạn Di uống một chút nước cam. Cô bấm đến một số, nhắn một cái tin.
Chuyện này… nên dứt điểm rồi.
Ta buồn a...
Triệu Mạn Di hẹn Cố Thiên Tự ở biển, tuy không phải nơi hai người lần đầu gặp nhau, nhưng cũng khiến cô có chút hoài niệm.
Cố Thiên Tự đứng từ xa đã nhìn thấy cô, cô đứng nhìn về phía bãi đá bên kia, ánh mắt man mác buồn.
Anh biết, cả hai sẽ không thể trở về như ngày trước, cô vốn là như vậy, một khi từ bỏ sẽ không bao giờ tìm lại nữa. Nhưng với kế hoạch của mình, anh không muốn thất bại.
“Em đợi anh lâu chưa?”- Cố Thiên Tự bước đến, nhìn cô cười nhẹ nhàng.
Triệu Mạn Di quay sang, cô nở nụ cười.
“Em cố ý đến sớm một chút. Gần đây xảy ra nhiều chuyện quá.”- cô thở dài, kì thực rất muốn gọi tới cho Cố Hạo Thần, nhưng không hiểu sao cô lại cảm thấy không thích hợp.
“Anh thay mặt Cố Hạo Thần xin lỗi em, anh không ngờ cậu ta lại làm những chuyện như vậy.”- Cố Thiên Tự ấn ấn thái dương- “Anh biết toàn bộ là do Cố Hạo Thần, nhưng anh không muốn nói cho em. Anh sợ em nghĩ anh muốn em chia tay cậu ấy để trở về với anh.”
“Cố Thiên Tự.”- Triệu Mạn Di ngắt lời- “Anh biết không? Em chẳng trách bất kì ai, mọi chuyện em sẽ cho như là chưa có gì, em vẫn sẽ tiếp tục điều hành Triệu Thế Vương. Chỉ vậy thôi.”
Cô trong lòng thầm trách chính mình, năm xưa sao cô có thể đem lòng yêu một người như anh cơ chứ?
Anh tự tin nói với cô thứ bịa đặt ấy sao? Vậy được, thứ quyết định của cô là hoàn toàn chính xác.
“Em sẽ sang Mĩ.”
“Sang Mĩ?”- Cố Hạo Thần ngạc nhiên- “Em sang đó…”