
Tác giả: Điển Điển
Ngày cập nhật: 03:44 22/12/2015
Lượt xem: 134733
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/733 lượt.
i nhà lớn được xây dựng theo phong cách phương tây.
Bọn họ dọc theo đường mòn đi vào, mẹ Nhậm ra đón đầu tiên, vừa nhìn thấy Tâm Dao, ánh mắt của bà lập tức tỏa sáng, chạy vội tới, kéo Tâm Dao vào lòng, quan sát cô tỉ mỉ từ trên xuống dưới, trong mắt hiện lên sự cưng chiều vô tận.
"Để mẹ Nhậm nhìn xem. Ôi. . . . . . Con vẫn đáng yêu như vậy, khiến người ta thích thú!"
"Mẹ Nhậm. . . . . ." Tâm Dao cười nói: "Mẹ cũng không thay đổi một chút nào, thậm chí còn trẻ đẹp hơn so với trước kia nữa!"
"Ôi trời!" Mẹ Nhậm kêu lên: "Chỉ mong con có thể ở đây lâu với mẹ, như vậy mẹ nhất định trẻ mãi không già!"
"Được rồi, bà xã." Cha Nhậm nhìn vợ nói: "Bà muốn trẻ mãi không già sao? Đừng có sử dụng thành ngữ loạn hết lên, là sẽ kéo dài tuổi thọ!"
"Kéo dài tuổi thọ?" Mẹ Nhậm không phục nói: "Tôi còn rất trẻ nha!"
"Được rồi!" Cha Nhậm nói: "Chờ Hoài Triết với Tâm Dao kết hôn xong, rồi sinh ra một em bé, tới lúc gọi bà một tiếng ‘Bà nội’, xem bà còn có thể trẻ đến mức nào!"
Lúc này, Tâm Dao chỉ có thể ngơ ngác đứng nhìn cả nhà Hoài Triết cười nói trêu ghẹo nhau, vẻ mặt cứng ngắc, suy nghĩ cũng ngổn ngang.
Cha Nhậm đi tới, nhìn Tâm Dao nói: "Ba mẹ con cũng khỏe chứ?"
"Dạ khỏe ạ !"
Mẹ Nhậm chen tới, thân thiết kéo vai Tâm Dao, dịu dàng cưng chiều nói: "Lần này bất luận như thế nào, hãy ở lại đây lâu một chút, Hoài Triết vì con còn đặc biệt đi học lái xe, chờ con sang, sẽ chở con đi chơi khắp nơi đấy!"
"Con sợ rằng. . . . . ."
"Được rồi! Được rồi !" Hoài Triết cuống quít nói: "Tâm Dao nhất định rất mệt mỏi, còn chưa quen với sự chênh lệch múi giờ, trước tiên lên trên lầu tắm rửa, nghỉ ngơi trước đã!"
"Đánh vào cái miệng nói nhiều này, xem ra mẹ đúng là già nên hồ đồ, chưa gì đã quên con ngồi máy bay lâu như vậy." Mẹ Nhậm kéo tay Tâm Dao, thân mật nói: "Đi, mẹ Nhậm dẫn con lên lầu, xem phòng của con."
Theo mẹ Nhậm đi dọc cầu thang kiểu vòng tròn trong phòng khách lên lầu, Tâm Dao được đưa vào căn phòng trang bị đầy đủ tiện nghi, tất cả được bài trí toàn một màu hồng, mọi thứ đều mới được mua.
Cô kinh ngạc nhìn mẹ Nhậm, "Không phải vì con tới, nên căn phòng này mới được trang hoàng như thế chứ?"
Mẹ Nhậm chỉ cười không nói, coi như là đồng ý.
"Mẹ Nhậm!" Tâm Dao kêu lên một tiếng."Mẹ không nên quá cưng chiều con như vậy!"
"Mẹ không cưng chiều con thì cưng chiều ai?" Mẹ Nhậm kéo Tâm Dao ngồi xuống giường, "Từ khi con còn bé, mẹ đã mong con sau này sẽ trở thành một thành viên trong nhà họ Nhậm, hôm nay được như ý nguyện, cưng chiều con cũng là việc nên làm!"
Tâm Dao nhìn mẹ Nhậm, trong lòng cảm thấy xao động.
"Nhìn bộ dạng con có vẻ rất mệt mỏi, ngủ một giấc trước đi! Mẹ sẽ gọi con dậy sau." Mẹ Nhậm cười, sau đó lui ra ngoài.
Tâm Dao nhìn cửa phòng đóng lại, rơi vào trầm tư.
Cô nên mở miệng nói với Hoài Triết việc hủy bỏ hôn ước giữa hai người như thế nào đây?
Sau khi hiểu rõ chân tướng, Hoài Triết sẽ có phản ứng gì?
Cô nhắm mắt lại, nằm ngửa cả người trên giường, trong lòng cảm thấy bất an.
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ -----
Hôm nay sau khi ăn sáng xong thì cha Nhậm đề nghị:
"New York nhìn tới nhìn lui cũng chỉ có thế mà thôi, theo cha, Hoài Triết nên đưa Tâm Dao đi Alaska một chuyến, chắc chắn chuyến đi này sẽ không làm con thất vọng đâu."
"Ừ, đúng rồi!" Mẹ Nhậm thêm vào: "Tâm Dao, lúc này thời tiết ở Alaska thích hợp cho du lịch nhất, mặt trời hầu như không lặn, không khí trong lành, cảnh hồ và núi rất đẹp sẽ làm con lưu luyến quên về."
"Rất đúng!" Hoài Triết hưng phấn nhìn về phía Tâm Dao la lên: "Ngày mai chúng ta khởi hành đến bờ hồ cắm trại dã ngoại, được không?"
"Anh có vẻ quen thuộc với nơi đó nhỉ?"
"Tháng bảy năm ngoái, cả nhà anh đã đến đó ở một tuần, cảm giác vui thích vẫn còn chưa hết, lần này đi thăm lại chốn xưa, đảm đương nhiệm vụ hướng dẫn em tạm thời, chắc chắn là có dư kinh nghiệm." Hoài Triết tự tin nói.
"Đi đi! Tâm Dao." Mẹ Nhậm dụ dỗ: "Cùng nhau đi chơi một chuyến thật vui vẻ đi."
"Cứ quyết định như thế đi, cha lập tức đăng ký vé máy bay cho các con." Cha Nhậm mỉm cười nói tiếp.
Tâm Dao chăm chú nhìn Hoài Triết, thấy được trên mặt hắn sự hăng hái và mong đợi, trong khi cô như chìm ở vực sâu vạn trượng, không thể thoát ra được.
Cô biết mình nên từ chối chuyện này, nhưng cô thật sự không thể nào mở miệng được.
Chần chừ một lúc, cuối cùng cô vẫn gật đầu, nhẹ giọng nói: "Cũng được, đi xem xem mùa hè ở đây như thế nào."
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ --------
Bọn họ đi máy bay đến Alaska, sau đó Hoài Triết mướn một chiếc xe du lịch, hai chiếc lều, sau đó hướng về hồ Lộ Dịch Sĩ nổi tiếng khởi hành.
Dọc đường, khắp nơi đều có thể nhìn thấy những mái lều thưa thớt, không bao lâu, xe ngừng lại, Hoài Triết nghiêng đầu, hào hứng nói: "Đến rồi! Tối nay cắm trại ở bên bờ hồ này."
Tâm Dao nhìn xung quanh bốn phía, tưởng tượng vào ban đêm, rừng núi âm u đen tối này sẽ đáng sợ thế nào, chợt cảm thấy âm thầm sợ hãi.
"Có khi nào ban đêm đột nhiên nhảy ra