
Tác giả: Vu Trinh
Ngày cập nhật: 03:48 22/12/2015
Lượt xem: 134727
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/727 lượt.
đến lúc anh mày bị chặt tay chặt chân, bị vứt xác ở ven đường, mày cũng đừng hối hận.”
Bỏ lại một câu, Sở Triển Đường như một trận gió nhanh chóng rời khỏi phòng nghỉ của cô.
Giống như một khúc gỗ bị rút hết linh hồn, cô chết lặng đi trở về bàn hóa trang của mình, nhìn mình trong gương,
Cái người tàn nhẫn như đao phủ, hắn chính là anh trai cô, cùng chung huyết thống với cô….anh trai…
Cô muốn khóc, muốn oán hận trời cao không có mắt, tại sao đã tàn nhẫn cướp đi cha mẹ của cô, lại còn để lại một người đáng hận ở bên cạnh cô!
Cô có thể nói không sao? Có thể, cô dĩ nhiên có thể, ích kỉ một chút, bạc tình với người thân, cô nên không chút do dự mà phân rõ giới tuyến với hắn, để khôi phục cuộc sống an bình vốn có của cô——
Vì hắn, cô hi sinh cơ hội có bạn trai, chỉ sợ để người ta biết cô có người anh trai không ra gì như vậy.
Vì hắn, tiền cô gửi ngân hàng chưa bao giờ vướt qua 5 con số, mỗi lần vất vả đi diễn, thù lao vừa mới đến tay, lập tức bị hắn lấy đi.
Cô 25 tuổi, vẫn hai bàn tay trắng, tất cả đều do hắn ban tặng!
Như vậy thật ghê tởm, vì lợi ích của hắn, bị người ta chặt chân chặt tay, cũng là do hắn gieo gió gặp bão, không phải sao?
Thật vất vả mới có được ngày hôm nay, có thể nắm chắc một chút thuộc về mình, cô không muốn để cái việc vô nghĩa này, cùng người anh trai không chút liên quan kia kéo mình xuống vũng bùn!
Cô tuyệt đối không muốn!
Một đôi mắt đẹp nhìn chằm chú không chớp mắt vào đại sảnh của bữa tiệc.
Bữa tiệc sang trọng đêm nay khiến cô khẩn trương, ngay cả một miếng cũng ăn không vào, dạ dày cùng thân thể luôn trong trạng thái căng thẳng.
Cầm ly rượu trong tay mà hơi run run, cô không quen uống rượu, mới uống có hai ly má đã đỏ ửng một mảng, chân cũng bắt đầu có cảm giác lâng lâng.
Từ trước đến giờ cô rất ghét mùi rượu, nhưng vào giờ phút này, cô không thể không ca ngợi giá trị tồn tại của rượu, nó đã giúp cô bớt sợ hãi đi một nửa so với ban đầu.
Cuối cùng cô cũng thuận lợi đi vào bữa tiệc, nhưng hơn một nửa buối tối chỉ cố ý núp trong góc, nóng lòng bất an chờ “anh ta” xuất hiện.
Đêm nay cô mặc bộ dạ phục màu đen thấp ngực bó sát người, bên ngoài còn khoác một cái áo choàng voan mỏng, khe ngực như ẩn như hiện khiến người ta mê muội, tóc dài tùy ý xõa tung, mang vẻ phong tình kiều mị.
Cô chỉ đứng nơi đó mà cũng lộ ra vẻ xinh đẹp cùng hấp dẫn, nổi bật trong bữa tiệc, khiến nhiều người phải ghen tị.
Chính vì thế cô cũng không thể nào có không gian yên tĩnh, mấy tiếng vừa rồi, cô đã đuổi không biết bao nhiêu quý công tử đến gần bắt chuyện, nhìn đồng hồ, đã hơn 8h, đã hơn 1 tiếng kể từ khi bữa tiệc bắt đầu, “anh ta” vẫn còn chưa xuất hiện.
Chỉ một chút rượu cũng khiến dạ dày đau âm ỉ, cảm xúc khẩn trương, âm thanh huyên náo của bữa tiệc khiến đầu cô cũng đau.
Cô đúng là tự mình tìm phiền toái tình —— cảnh trước mắt thật tiến thoái lưỡng nan, khiến cô nhịn không được muốn mắng chửi bản thân.
Cô căn bản không cần phải làm việc này, hết lần này đến lần khác cô —— lại một lần nữa mềm lòng khất phục.
Đầu óc hỗn loạn, tâm tình rối bời, không tự chủ được cô lại uống thêm hai ly rượu nữa, vốn gương mặt đã đỏ ửng, giờ lại càng đỏ hơn, thân thể căng thẳng từ từ buông lỏng.
Tại sao tôi phải ở chỗ này? Cầm ly rượu, cô giật mình hỏi bản thân.
Biết rõ Sở Triển Đường là một tên cặn bã, tại sao cô còn ngu ngốc đem thân thể mình đi đổi một cái mạng về cho hắn?
Cô thật là ngu xuẩn! Tại sao lại thay Sở Triển Đường giải quyết cái cục diện rối rắm này?
Cô đoán, cái người đàn ông họ Lương đó, tối nay có lẽ sẽ không tới.
Những người đàn ông cao quý và quyền thế, bọn họ có bản lĩnh hô phong hoán vũ, làm sao có thể để ý đến một bữa tiệc nho nhỏ?
Cô không cần thiết phải đi lấy lại thể diện cho hắn, không cần tình cảm anh em gì hết, cô quyết định ích kỉ một chút, vì mình làm chút gì đó, vì bản thân mà tính toán một chút, không cần phải đi dọn dẹp hậu họa do Sở Triển Đường gây ra!
Cô quyết định, uống xong ly rượu này cô sẽ rời đi, không cần quản bất cứ chuyện gì của hắn, cũng từ giờ phút này, hoàn toàn cắt đứt quan hệ với Sở Triển Đường!
Cô một hơi uống cạn ly rượu, quyết định xoay người chuẩn bị rời đi.
Bất ngờ, ánh mắt nhìn thấy hai bóng dáng cao lớn ở cửa, giống như tia sáng chói mắt khiến người khác không thể không để ý, đang chiếu vào trong mắt cô.
Đó là hai người đàn ông xuất sắc, tuấn tú, tác phong nhanh nhẹn, cho dù mang nụ cười mê người nhưng vẫn khó nén hơi thở lạnh lẽo, cùng với tây trang đắt tiền, càng lộ ra khí chất phi phàm.
Sở Mạn Hà nhìn một cái liền nhận ra “anh ta”!
Mấy ngày qua, cô thu thập tất cả những bài báo về anh ta, cô biết gần như tất cả về anh ta — xuất thân trong một gia tộc hiển hách, anh ta lớn lên, những việc đã trải qua, anh ta cùng anh họ Địch Kiệt liên thủ thành lập công ty, chỉ trong mấy năm ngắn ngủi đã mở rộng qui mô trở thành công ty hàng đầu có bản lĩnh kinh người.
Thân là anh em họ, hình dáng, thần thái hai người lại có mấy phần giống nhau, trừ bỏ vẻ tao nhã, tuấn mỹ, phóng khoán