
Tác giả: Lam Bạch Sắc
Ngày cập nhật: 04:06 22/12/2015
Lượt xem: 1341137
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1137 lượt.
ê may thủ công vừa vặn, như điểm nhấn của bức tranh phong cảnh đẹp đẽ.
Nói một cách chính xác, Viêm Lương mới chỉ gặp người đàn ông này bốn lần, nhưng trong mấy ngày ngắn ngủi, địa vị của cô đã thay đổi hoàn toàn.
Viêm Lương tạm thời không biết cô nên tiếp nhận sự sắp đặt của bố như thế nào, vì vậy cô đứng im không lên tiếng. Tưởng Úc Nam là người mở miệng trước: “Good morning!”
Viêm Lương không thấy thoải mái khi phải đối diện với người đàn ông ăn vận quá chỉnh tề này. “Good morning!”
“Hình như em không vui khi gặp tôi ở đây thì phải!”
“Tổng giám đốc đa nghi rồi, không có chuyện đó đâu!”
Có lẽ những lời giả dối lấy lòng của Viêm Lương khá buồn cười, cô thậm chí còn nghe thấy tiếng cười khẽ của anh ta. Nhưng giọng anh ta đột nhiên trở nên nghiêm túc: “Nghe nói hôm qua em đã triệu tập một số cổ đông để liên kết phản đối tôi làm CEO?”
Viêm Lương bắt đầu suy nghĩ liệu sau này người đàn ông trước mặt có luôn chĩa mũi nhọn vào cô trong công việc? Suy đi tính lại, cô thấy nên nhẫn nhịn thì hơn. Vì vậy cô nói nhỏ: “Đó không phải ý định của tôi, tôi bị đẩy vào tình huống một cách bị động. Hơn nữa, tôi cũng đã bị trừng phạt, bị bố tôi ném đến đây làm đầy tớ của anh.”
“Trợ lý không phải đầy tớ. Đối với người bình thường, đây là công việc tốt đến mức phải tranh nhau sứt đầu mẻ trán mới giành được. Bố em để em đến chỗ tôi làm việc cũng vì mục đích muốn em sửa tật xấu, học hỏi chút bản lĩnh. Chủ tịch Từ nói thế nào nhỉ…” Tưởng Úc Nam đăm chiêu nhớ lại, ánh mắt lóe lên một tia bỡn cợt. “Đứa con gái này của tôi không dễ đối phó, có lẽ chỉ có cậu mới trị được nó.”
Đúng là không thể đấu võ miệng với người này. Viêm Lương rất ghét những lời chế nhạo của Tưởng Úc Nam nhưng cô quyết định bỏ ngoài tai, lặng lẽ cúi đầu, bề ngoài tỏ ra phục tùng, trong lòng lại nguyền rủa anh ta.
Tưởng Úc Nam đứng bên cạnh cửa sổ, cách Viêm Lương chục bước chân. Trong lúc nói chuyện, anh ta từ từ tiến lại gần, đến trước mặt Viêm Lương mới dừng lại.
“Đúng rồi, vết bỏng trên tay em thế nào rồi?”
“Không…”
Chữ “sao” bị Viêm Lương nuốt xuống cổ họng, cô không ngờ anh ta đứng gần mình như vậy.
Cách biệt về chiều cao và cảm giác bức người toát ra từ Tưởng Úc Nam khiến Viêm Lương lùi lại nửa bước. Ánh mắt cô lướt qua từ chiếc kẹp cà vạt đến cúc tay áo của anh ta. Cô nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.
“Tổng giám đốc, nếu không có việc gì, tôi xin phép ra ngoài. Tôi đột nhiên bị gọi đến đây mà không có sự chuẩn bị trước, tôi còn chưa biết phòng làm việc của mình ở đâu.”
Tưởng Úc Nam dường như cảm thấy rất thú vị trước bộ dạng đầy cảnh giác của Viêm Lương, anh ta cười nhạt.
Viêm Lương quay người bước đi.
“Tôi có việc cho em.” Tưởng Úc Nam đột nhiên lên tiếng.
Viêm Lương buộc phải dừng lại, nghe anh ta nói tiếp.
“Em hãy làm một bản phân tích số liệu cụ thể các dòng sản phẩm của công ty hiện nay, nêu các khuyết điểm và phương án giải quyết, đặt trên bàn làm việc của tôi vào sáng mai.”
Viêm Lương dõi theo Tưởng Úc Nam đi đến bàn làm việc rồi ngồi xuống, anh ta không bận tâm xem cô có ý kiến gì với yêu cầu của anh ta. Viêm Lương ngập ngừng rồi quyết định nhắc nhở: “Đây là công việc của bộ phận Tiêu thụ và bộ phận Nghiên cứu chế tạo.”
Tưởng Úc Nam nhếch mép.
Viêm Lương phát hiện, mỗi khi người đàn ông này mỉm cười đều có thể lý giải thành nhiều biểu hiện khác nhau, có lúc là hài lòng, có khi là lạnh nhạt hay khinh thường, còn lúc này là biểu hiện của người ngồi trên cao chỉ tay năm ngón. “Quy tắc đầu tiên ở nơi công sở, cấp trên giao việc cho em, dù có phải phận sự của em hay không, em đều phải hoàn thành.”
Đây là một cấp trên khiến cấp dưới cảm thấy vô cùng ngột ngạt, Viêm Lương chỉ còn cách nhận nhiệm vụ rồi đi ra ngoài.
Viêm Lương đến chào thư ký Lưu, cô kinh ngạc khi thấy thư ký Lưu bận rộn thu dọn đồ đạc. Viêm Lương nhíu mày, hỏi: “Thư ký Lưu, cô định đi đâu vậy?”
Trên bàn làm việc của thư ký Lưu xếp thùng lớn thùng nhỏ. Bà vừa dọn đồ vừa giải thích: “Chủ tịch không còn kiêm nhiệm làm CEO nữa, vì vậy tôi cũng phải nhường lại chức thư ký Tổng giám đốc. Sau này tôi chỉ chịu trách nhiệm làm thư ký riêng của Chủ tịch, văn phòng của tôi chuyển sang tòa nhà đối diện.” Thư ký Lưu chỉ tay về phía tòa nhà bên ngoài cửa kính.
“Ai sẽ thay công việc của cô?”
“Tổng giám đốc Tưởng đưa thư ký đến đây. Anh ấy bảo tôi phải làm xong thủ tục bàn giao trong hai ngày.”
Hai ngày? Chỉ có kẻ điên mới yêu cầu hiệu suất công việc cao đến mức đó, thế nhưng Viêm Lương không hề cảm thấy bất ngờ.
“Đúng rồi, văn phòng của nhị tiểu thư ở tầng dành cho các giám đốc ở dưới. Tôi đã giúp cô chọn vị trí tốt nhất.”
“Cám ơn cô!”
Viêm Lương còn nhiều việc phải làm nên chào tạm biệt thư ký Lưu, đi về phía thang máy. Đúng lúc cô bấm nút trên cửa thang máy, thang máy bên cạnh tới nơi, một người đàn ông mặc com lê bước ra.
Lúc anh ta đi qua, cô đột nhiên có cảm giác lạ thường nên quay đầu dõi theo. Anh ta đi tới chỗ thư ký Lưu.
Viêm Lương nghe thấy tiếng trò chuyện giữa thư ký Lưu và người đàn ông đó. Cô