
Tác giả: Chu Khinh
Ngày cập nhật: 03:40 22/12/2015
Lượt xem: 134860
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/860 lượt.
biết được điều này.
“Chuyện này cũng không hề quan trọng.”
Không hề quan trọng sao? Vậy thì được rồi…… “Nếu anh không để ý đến những vấn đề này, vậy thì em nghĩ đêm nay mình có thể ăn được với anh một bữa cơm.”
Thẩm Luật, chúng ta không nên lãng phí thời gian của nhau thêm nữa, anh sẽ tìm được một người tốt hơn em ngàn lần, vạn lần, tìm được một người không ích kỷ như em, không lạnh lùng như em, cô ấy nhất định sẽ yêu em hơn anh rất nhiều…
Gần đây Thẩm Luật vội vã đến độ sắp điên rồi, cô nàng Hạ Thấm Đồng này giống như đã biến mất khỏi thế giới của anh vậy. Mỗi ngày anh gọi điện thoại cho cô, cô đều không chịu tiếp. Gửi tin nhắn cũng không có hồi âm. Đến công ty cô, đồng nghiệp không phải nói cô đi ra ngoài thì chính là đang bận. Canh giữ ở cửa công ty cô, chờ đến tận lúc tan tầm hay hừng đông vẫn không thể thấy được bóng dáng mình cần tìm. (Shiyu: hix tội nghiệp T_T)
Đến trước nhà chờ cô, lúc thì cô nói muốn nghỉ ngơi không ra tiếp được, lúc thì cô lại nói không có ở trong nhà.
Cô giống như đang trốn anh vậy.
Mỗi lần đến công ty của cô, đồng nghiệp của cô đều nhìn anh với ánh mắt có chút kỳ lạ. Ngay cả bác A Thủy lúc nào cũng thích lôi kéo anh nói chuyện phiếm cũng thở dài vỗ vỗ vai anh, ánh mắt phức tạp như đang có ngàn vạn lời muốn nói nhưng không biết bắt đầu từ đâu vậy.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Cẩn thận nghĩ tới nghĩ lui, anh hình như đâu có đắc tội với cô chỗ nào, chọc cô tức giận đâu chứ? Sao tự nhiên đã biến thành cái dạng này?
“Trịnh Lệ Trinh, chị cô rốt cuộc bị làm sao vậy?” Anh trừng mắt hỏi cô trợ lý của mình.
“Ông chủ, làm sao mà em biết được chứ?” Trịnh Lệ Trinh là người trực điện thoại của văn phòng thám tử, tiếp nhận những tài liệu mà khổ chủ đưa tới. “Anh cũng biết em và chị họ một năm gặp mặt chưa đến vài lần, chuyện của chị ấy, em làm sao rõ được!” Cô cũng chỉ mới biết được chuyện ông chủ thích chị họ đấy chứ. Tuy rằng, trong lòng cô có chút hụt hẫng nho nhỏ, dù sao cô vẫn luôn thầm mến ông chủ mà. Song cô cũng biết, ông chủ sẽ không bao giờ thích mình, cho dù tính tình anh cổ quái, nhưng trên người vẫn có được loại khí chất trời sinh, giống như lúc này chỉ là những phút giây tạm thời nghỉ ngơi thôi vậy, chờ anh nghỉ ngơi đủ rồi, anh sẽ trở lại như một bậc đế vương oai hùng, người đàn ông như thế, làm sao có thể thích cô được? Muốn thích thì đã sớm thích, sẽ không chờ tới tận bây giờ.
Một khi đã nghĩ thông suốt, mọi chuyện sẽ trở lại như bình thường! Nhưng mà sao ông chủ lại đi thích chị họ của cô chứ? Chị ấy tính tính lạnh như băng, chẳng quan tâm đến chuyện gì, chỉ sợ anh sẽ phải chịu khổ mà thôi.
“Cô làm em kiểu gì thế hả?” Thẩm Luật không vừa lòng quay đi, nhìn chằm chằm vào màn hình đen thui của laptop, không nói gì thêm. Anh càng ngày càng không hiểu Hạ Thấm Đồng. Cô gái này lúc lạnh lúc nóng, tuy rằng cho tới hiện tại chưa từng nóng quá bao giờ nhưng ít nhất chuyện như vậy cũng chưa từng xảy ra. Đằng đẵng mười tám ngày anh không thể nhìn thấy được mặt cô, quả thật quá khoa trương mà!
Yêu cô, anh giống như đã rơi vào hũ mật dính ngấy, cho dù giãy dụa thế nào cũng chỉ là phí công, càng lún càng sâu, càng nhiều ngọt ngào quấn lấy thân thể, rồi lại bất chợt phát hiện ra, trong chất mật ngọt ngào ấy ẩn giấu rất nhiều sự chua xót, khiến anh khó chịu như bây giờ.
Trịnh Lệ Trinh nhíu mày, nhìn vẻ mặt phờ phạc ỉu xìu của anh, quen biết ông chủ bao lâu, cô chưa từng nhìn thấy anh như thế bao giờ. “Ông chủ, vừa nãy có một bà gọi điện tới đây, nói rằng không tìm được con chó nhà mình, nhờ chúng ta đi tìm.”
“Ừ, cô đi tìm là tốt rồi.” Anh cũng không thèm ngẩng đầu lên.
Không có hiệu quả sao? Thử lại một lần nữa. “Bà Phan vừa mới đem những tài liệu có liên quan đến chồng mình tới, nhờ chúng ta giúp bà đi bắt gian.” Đây chính là công việc mà ông chủ yêu thích nhất, chắc anh sẽ vui vẻ hơn!
“Cô đi đi.”
Vẫn là không có hứng thú.
“A! Bằng không anh chơi trò chơi đi, cái trò chơi mà anh thích nhất chẳng phải vừa mới ra phiên bản mới hay sao? Em nghe bảo thú vị hơn phiên bản trước rất nhiều đấy!”
Anh phất phất tay. “Cô mau đi ra ngoài tìm chó đi, đừng để ý đến tôi làm gì.”
Cô thất bại, hoàn toàn thất bại, Trịnh Lệ Trinh đành phải ủ rũ đi ra ngoài làm việc.
Hiện giờ Thẩm Luật hoàn toàn không có bất kỳ hứng thú đối với chuyện gì, trong đầu toàn nghĩ đến cô gái kia, loại chuyện vô dụng, không chút chí khí của anh này mà để Thẩm Kiểu biết được, chị ấy nhất định sẽ hung tợn mắng anh là đồ chậm tiến cho mà xem.
Anh cũng không muốn phải chịu sự ảnh hưởng của phụ nữ như thế, vì cô mà không thể khống chế những cảm xúc buồn, vui, giận, hờn của bản thân. Nhưng không có cách nào, anh đã sớm yêu cô sâu đậm mất rồi, cho nên anh có thể bao dung cho cô mọi điều, ngay cả khuyết điểm của cô anh cũng có thể yêu được.
(Shiyu: Ôi! Cảm động, giá có ai yêu mình được như ảnh nhỉ ^^)
Tính tình của cô rất kiên cường, chuyện gì mà cô đã quyết định thì sẽ không thể nào thay đổi được, hơn nữa tính cô lại không tốt, đôi khi anh lỡ lời sẽ khiến cô giận