80s toys - Atari. I still have

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Yêu Nữ Hoành Hành

Yêu Nữ Hoành Hành

Tác giả: Chu Khinh

Ngày cập nhật: 03:40 22/12/2015

Lượt xem: 134853

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/853 lượt.

g món đồ ăn sang qu‎ý kia càng khó quên hơn.
Làm sao cô lại có thể nghĩ tới người đàn ông kia được chứ? Không được, không được.
“Hương vị thế nào?” Diệp Ngữ Nam mỉm cười nhìn cô.
“Không quen.” Cô buông nĩa, bưng lên cốc nước bên cạnh bàn uống một ngụm, không thích chính là không thích, cô cho tới bây giờ đều sẽ không miễn cưỡng chính mình nói dối làm gì.
(Shiyu: Vậy mà tỷ miễn cưỡng đi thích nam nhân khác >o
Anh cười dịu dàng, anh thích cá tính thẳng thắn ấy của cô, không chút giả bộ: “Nấm truffle, người nào thích thì sẽ yêu như mạng, còn người nào không thích thì không thể yêu nổi.” Mà cô, cũng giống như nấm truffle trong sinh mệnh của anh, trân quý vô cùng, khiến anh yêu như mạng.
Chỉ mới ở chung một thời gian ngắn ngủi mà thôi, anh đã yêu cô rất sâu đậm rồi, nghĩ đủ cách để làm cô vui, đau lòng cho công việc vất vả mà cô đang làm, cũng muốn vì cô giải quyết nợ nần, nhưng mà cô không chịu đồng ý. Muốn cô đổi một công việc khác thoải mái hơn một chút, cô cũng không nghe, mà anh chỉ có thể tất cả đều nghe cô, tùy theo ý của cô.
“Tôi không có khả năng thích ứng được với những thứ sang quý như thế này.”
“Không có vấn đề gì, lần sau chúng ta có thể đi chợ đêm.”
“Anh? Chợ đêm?” Diệp đại công tử một thân hàng hiệu đắt tiền như thế, không thể nào đưa anh cùng với sự huyên náo của chợ đêm liên tưởng với nhau được.
“Có cái gì kỳ quái, anh cũng lớn lên ở Đài Loan mà. Trước kia khi học đại học, thường xuyên đi ăn quán ven đường, nhớ bên kia có quán mỳ thịt bò, hương vị thực không tồi.” Nghĩ đến cuộc sống đại học, ‎ý cười trên mặt anh tràn đầy.
Đôi mắt cô cũng trở nên sung sướng hẳn lên, bởi vì cô nghĩ đến chuyện Thẩm Luật thường xuyên mang mình đi ăn vặt khắp nơi, người đàn ông kia đối với mấy thức ăn ngon gì đó rất có hứng thú, những quán ăn nhỏ khó tìm đến mấy anh vẫn có thể tìm được.
Diệp Ngữ Nam nhìn cô mang theo ý cười trên khuôn mặt, có vài phần giật mình, nhiều ngày trôi qua như vậy, lần đầu tiên anh nhìn thấy cô có những biểu cảm nhẹ nhàng như thế. “Thấm Đồng, em cười rộ lên nhất định sẽ rất đẹp.”
Cô hoàn hồn, nhìn anh không nói gì thêm.
Bầu không khí bữa tối xem như vui vẻ, cơm nước xong xuôi, anh mang đến công viên gần đây, xem như tản bộ.
Đối với việc hẹn hò cần phải làm cái gì, kỳ thực Diệp Ngữ Nam không hiểu biết rõ cho lắm, bởi vì cuộc sống trước đây của anh bề bộn nhiều việc, không có thời gian cho bạn gái, hiện giờ có Hạ Thấm Đồng bên người, cô an tĩnh ít nói khiến anh nghĩ rằng cô không hề thích nơi náo nhiệt, vì vậy tận lực mang cô tới những nơi yên tĩnh để chuyện trò.
Dọc theo đường đi, trên cơ bản là anh nói cô nghe, ngẫu nhiên cô lại trả lời một, hai câu, cũng làm cho anh vui vẻ vô cùng.
Đưa cô đến cửa nhà, Hạ Thấm Đồng nhàn nhạt nói lời cảm ơn, khi chuẩn bị xuống xe rời đi, anh đột nhiên cầm lấy tay cô. “Thấm Đồng!”
Cô muốn rút tay về theo bản năng, nhưng một khắc sau đó đã lập tức phản ứng lại, cô đã đồng ‎ làm bạn gái của anh rồi, nếu ngay cả cầm tay cũng không cho phép thì điều này sao có thể chứ?
Cô không lùi về. Diệp Ngữ Nam rất vui, anh đem bàn tay non mềm của cô cầm trong tay. “Thấm Đồng, cám ơn em đã nguyện ý tiếp nhận anh, anh thật sự rất vui.” Người bạn gái này anh theo đuổi rất vất vả, nên Diệp Ngữ Nam qu‎ý trọng vô cùng.
“……”
“Anh sẽ cố gắng làm tròn tư cách bạn trai của mình, để em vui vẻ, không để em rơi lệ nữa.” Anh nâng tay, khẽ vuốt những sợi tóc bên má cô bị gió thổi loạn, “Được không?”
“Được.” Cô thở dài trả lời. Đây là thứ cô muốn, cứ như vậy đi, hết thảy đều thực hoàn mỹ, giống như suy nghĩ của mình lúc trước vậy, không, so với kế hoạch còn tốt hơn! Cô cần cố gắng làm cho chính mình thích người đàn ông này, không thể chần chừ.
Dưới ánh trăng, gương mặt cô dịu dàng như nước, vốn là một gương mặt thanh lãnh nhưng giờ phút này lại mang theo vài nét ôn nhu, khiến anh nhìn đến mê hoặc, chậm rãi cúi đầu.
Khuôn mặt Diệp Ngữ Nam tiến lại gần cô, Hạ Thấm Đồng cố miễn cưỡng bản thân không né tránh, một nụ hôn nho nhỏ giữa hai người tình là một chuyện rất bình thường lúc này.
Nhưng lúc môi anh sắp in lên môi cô, không biết vì sao, cô hoảng hốt, vội vàng quay đi, khuôn mặt hướng sang bên cạnh khiến nụ hôn của anh dừng lên trên má.
Diệp Ngữ Nam là một quân tử, cho tới bây giờ đều tôn trọng con gái, không giống như một vài người đàn ông, vừa mới bắt đầu kết giao đã nghĩ đủ trăm phương nghìn kế để chiếm tiện nghi của con gái nhà người ta rồi. Chẳng qua vừa rồi anh nhìn thấy vẻ mặt cô như ánh trăng in vào làn nước mát, làm cho tâm anh gợn sóng không thôi, nên mới có thể kìm lòng không được, có lẽ anh đã hơi vội vàng. Nhưng mà, ít nhất cô cũng không cự tuyệt anh.
Anh ngẩng đầu, trong ánh mắt lấp lánh sự ôn nhu, thỏa mãn: “Thấm Đồng, cám ơn em.” Cám ơn em đã nguyện ý tiếp nhận anh, cám ơn em đã cho anh có một cơ hội.
Xe của anh đã đi thật xa, mãi cho đến biến mất không còn nhìn thấy bóng dáng, cô vẫn còn đứng ở nơi đó, đưa tay xoa lên gò má mình, nơi này vừa mới bị một người đàn ông ngoài Thẩm Luật chạm vào.