
Tác giả: Tỉnh Tình
Ngày cập nhật: 03:41 22/12/2015
Lượt xem: 134776
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/776 lượt.
nh tay che ở trước cửa.
“Ngự Am, tôi không đủ gợi cảm sao? Vì sao anh không cần tôi?” Chỉ Nhu có chút ủ rũ hỏi.
Ngự Am nhìn cô một cái, sau đó hổn hển vò đầu.
Cô rất gợi cảm! Chết tiệt mê người! Nhưng anh chính là không thể làm cho tình huống càng lúc càng hỏng bét.
“Đúng, cô chưa dứt sữa, tôi tuyệt đối không thích loại người trúc trắc” Ngự Am tàn nhẫn nói, quyết tâm nhất định phải làm cho Chỉ Nhu rút lui bỏ cuộc.
________
Chú thích:
Đoạn tụ chi phích [1'>: Chỉ đồng tính luyến ái.
“Tôi chưa dứt sữa? Tôi trúc trắc?” Lời nói sắc bén của Ngự Am quả thật thương tổn Chỉ Nhu, cô cảm giác đáy mắt mình có nước mắt đang đảo quanh. Nghĩ lại trước đây cho dù bị người ta cười trưởng thành chậm cô cũng không khó chịu như vậy. Tại sao một câu của Ngự Am lại khiến cô có loại thống khổ như đến ngày tận thế. Bằng bất cứ giá nào, nếu bỏ qua cơ hội lần này, sau này Ngự Am nhất định sẽ chạy thoát khỏi cô xa hơn. Cho nên thất bại, thành công chỉ dựa vào hôm nay. Chỉ Nhu hít một hơi thật sâu, sau đó lớn mật cởi áo, áo lót. Bộ ngực sữa tròn đầy lộ ra trước mặt anh, tiếp theo không cho anh có thời gian tự hỏi liền xông về phía trước, đẩy ngã Ngự Am cao lớn lên giường.
Khi hai người nằm thẳng trên giườn khi, bốn mắt tương giao, một đôi mắt là chờ mong lại mang chút khủng hoảng, một đôi mắt khác sng còn lại là phẫn nộ xen chút mãnh liệt .
Ngự Am đang mất phương hướng trước sự khẩn thiết và một tia lý trí cuối cùng, dùng giọng nói khàn khàn nói với Chỉ Nhu: “Nha đầu, tôi lại cho cô một lần cơ hội, buông...”
Anh còn chưa nói xong, Chỉ Nhu dâng cánh môi hương vị ngọt ngào lên, dùng phương pháp hữu hiệu nhất làm cho anh khép miệng lại.
Nụ hôn ngọt ngào của cô, khi cô hôn lên môi anh, những đạo đức ràng buộc, những kiêu ngạo tự kiềm chế toàn bộ trở thành hư không, thay thế vào là sự tiếp nhận; là dục hỏa cháy giữa bọn họ.
~~~~o0o~~~~
Thời gian tan tầm lại bị tắc đường, hai tay Ngự Am tựa vào tay lái, thấp thỏm phập phồng.
Làm sao có thể tắc thành như vậy? Anh ước gì mau về nhà ôn tồn với người phụ nữ kia.
Nhớ tới bầu ngực đầy đặn, da thịt trắng mịn, bờ vai mảnh mai của cô anh liền khắc chế không được muốn về nhà hung hăng tiến nhập hạ thể sưng phồng của mình vào thân thể cô.
Sáng nay muốn cô ba lượt, nhưng anh cũng không có cảm giác thỏa mãn, buổi chiều khi làm việc ở công ty, trong đầu vẫn hiện lên biểu tình sương mù của cô, làm tâm tính anh đại loạn.
Không biết cô còn đau hay không? Biểu hiện trên giường của anh giống như gã mãn hán cơ khát, không biết có làm cô bị thương hay không? Anh cho tới bây giờ vốn không có kinh nghiệm phương diện này, thật sự không biết nên an ủi phụ nữ như nào.
Khi xe chạy qua công ty bách hóa, trong đầu anh đột nhiên hiện lên một ý niệm... Được! Cứ như vậy đi! Vì thế anh dừng xe ở bên đường, đi vào quầy hàng ở lầu một.
Anh đi xung quanh, dừng lại trước một quầy hàng trang sức kim cương cao quý.
“Cô à, cho tôi xem một số đồ... Lấy cái này đi!”
“Ngài thật tinh mắt, “Ngôi sao lấp lánh” này dùng kim cương và ngọc lục bảo, bên trên còn đính thêm thế giới bạch kim hiếm. Tầm mắt của ngài thật sự là độc đáo…” Nữ nhân viên không ngừng đẩy mạnh tiêu thụ đồ trang sức quý báu giá trị vô số kể này. Ngự Am cũng không chăm chú nghe, anh thầm nghĩ mauđóng gói, sau đó trả tiền chạy lấy người.
“Tôi nói nè, tổng giám đốc Ngự thị! Không thể tưởng được đại ân nhân ngài cũng sẽ có thời gian rảnh đi đến công ty bách hóa”
Đứng xa ở cửa vào thì thấy gã đàn ông vĩ ngạn tuấn mỹ này, không thể nghĩ được lại chính là oan gia của cô ta. Lần trước đuổi phó tổng Diệp Vũ Lam của Tinh Lượng ra khỏi Ngự thị, khoản nợ này cô ta vĩnh viễn nhớ rõ.
“Cô là?” Anh nheo lại mắt, đánh giá người phụ nữ tươi cười rạng rỡ kia.
“Ngài thật đúng là quý nhân hay quên, tôi là phó tổng Diệp Vũ Lam của Tinh Lượng” Cô ta kiêu ngạo hất mặt lên, bộ dáng duy ngã độc tôn.
Nội tâm Ngự Am sinh ra một cảm giác chán ghét, bắt đầu suy tư mình từng gặp qua người phụ nữ này ở đâu.
Đúng rồi! Là cô ta! Từng bởi vì quá đáng mà bị anh đuổi ra văn phòng! Khi đó anh sợ hãi cô ta tiếp cận sẽ làm “Chúng dị ứng phụ nữ” của anh phát bệnh.
Chứng dị ứng phụ nữ! Đúng rồi! Tại sao lúc này cô ta đứng gần sát trước mặt anh, một chút cảm giác anh cũng không có, tiếp xúc gần gũi như thế với nữ nhân viên bán hàng, nhưng cũng không làm cho anh có chút không khoẻ... Nói như vậy, anh khỏi hẳn bệnh! Không phải là sau khi có quan hệ với Chỉ Nhu, hoàn toàn trị tận gốc quái bệnh của anh rồi. Thật tốt quá! Chỉ Nhu quả nhiên là tiên dược của anh.
“Ngự tổng giám đốc, lần trước dự án hợp tác với Tinh Lượng chắc tạo thành tổn thất không nhỏ cho Ngự thị nhỉ? Tôi đại nhân đại lượng sẽ không so đo chuyện lần trước, chúng ta vào quán cà phê ngồi xuống tâm sự chứ nhỉ?”
Đối với sự trơ trẽn của cô ta, Ngự Am luôn nóng nảy lại không tức giận, bởi vì anh bây giờ đang rơi vào sự vui sướng vì biến thành người bình thường.
“Dự án hợp tác với Tinh Lượng c