pacman, rainbows, and roller s

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Yêu Phải Đại Ma Vương

Yêu Phải Đại Ma Vương

Tác giả: Âu Tĩnh

Ngày cập nhật: 03:22 22/12/2015

Lượt xem: 134711

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/711 lượt.

“Tổng giám đốc chỉ cần bắt đầu cảm thấy nhàm chán, sẽ trở nên siêu cấp ác liệt, sau đó đày đọa người.”
“Có hả?” Vẻ mặt Tiểu Phân hoài nghị, cho tới giờ cô chưa từng thấy tổng giám đốc như vậy. Cho nên hơi cảnh giác.
“Có mà.” Cô dùng sức gật đầu. “Lần trước anh ta gọi tôi tới nhà làm báo cáo bản vẽ, thế mà lại mời tôi ăn bánh ngọt!”
Tiểu Phân không lưu ý chuyện Hoàng Nguyên Cần tới nhà tổng giám đốc, ngược lại còn ngạc nhiên về vụ bánh ngọt.
“Là loại bánh ngọt quỷ quái nào?” Sao nghe như trò đùa trẻ con vậy?
“Vừa đắng vừa ngọt.” Tiểu Phân nghe vậy cau mày le lưỡi.
“Nhất định rất ghê tởm.”
“Rất ghê tởm đúng không! Nhưng mà tôi vẫn nhẫn nại nuốt vào.” Hoàng Nguyên Cần kiêu ngạo nói.
“Thật là đáng thương.” Tiểu Phân đồng tình nhìn cô.
“Thật ra còn đáng thương hơn.” Hoàng Nguyên Cần dường như cố ý nhào nặn lên một thủ trưởng ngược đãi tinh thần. “Có một lần anh ta mời tôi ăn một loại kẹo đậu.”
“Nghe có vẻ được.”






“Nhưng kẹo đậu này lại có bí mật bên trong. Đây là loại kẹo tổng thống Mỹ thích ăn, nhưng mà tổng giám đốc quả không phải là người bình thường, anh ta mời tôi ăn kẹo đậu có vụ bùn đất với vị cứt mũi.” Kể lại chuyện bị anh trêu đùa đến kinh ngạc, Hoàng Nguyên Cần nhịn không được tức giận.
“Cái gì?” Tiểu Phân trừng mắt.
“Thật ghê tởm đúng không!”
Nghe thế Tiểu Phân kinh ngạc hỏi lại:
“Cái vị cứt mũi có vị thế nào?”
“Anh hay ghen? Anh là đại ma vương? Còn có bệnh thiếu gia?” Anh thuận thế bắt lấy cánh tay của cô, nhìn chằm chằm đôi mắt trong veo của cô.
Cô chột dạ giật mình, đành run rẩy lộ ra nụ cười nịnh nọt. “Anh yêu, đừng nóng giận, chỉ là nói đùa.” Cô giống như an ủi vỗ vỗ ngực anh, hy vọng anh không lộ ra biểu tình hung hăng.
“Hóa ra anh có nhiều khuyết điểm như vậy.” Anh không tiếp thu sự trấn an của cô, vẫn bám lấy đề tai, hai trong mắt cũng không kiềm chế được tràn ra ý cười.
“Vốn là vậy.” Cô lộ ra vẻ tươi cười, biết anh hơi khó chịu, nhưng không đến nỗi tức giận, vì thế nói thẳng: “Không phải trước kia anh hay bắt nạt em sao? Em chỉ tìm cơ hội báo thù một chút thôi. Hơn nữa em chỉ nói đại, Tiểu Phân sùng bái anh như vậy, nhất định sẽ không để bụng đâu.”
“Phải không?”
“Đương nhiên rồi.” Cô đứng dậy, nịnh bợ hôn lên khuôn mặt anh nhiều cái hôn, đến khi thần sắc anh khôi phục bình tĩnh hơn nữa còn có nét cười, cô mới thở ra một hơi.
Thấy tâm tình anh tốt lên, cô bắt đầu lén lút đi về phía cửa, miễn cho việc lại chọc cho anh giận lên.
“Đi đâu?”
“Đi ra ngoài làm việc.”
“Không cho.” Anh ôm lấy cô từ phía sau, khiến cho cô không thể động đậy.
“Anh yêu, em cũng không muốn. Nhưng em là người phụ nữa đầy hứa hẹn, không muốn bỏ dở việc làm, như vậy rất có lỗi với lương tâm mình.”
Anh ôm chặt lấy cô, hôn gáy của cô, lẩm bẩm nói:
“Mỗi lần anh hôn em ở văn phòng, em đều tìm cớ.”
Cô cười gượng vài tiếng, thật sự là bởi vì gần đây số lần anh giở trò với cô càng ngày càng nhiều, cô lo lắng tình cảm của cô và anh sẽ bị phát hiện, như vậy trước mặt đồng nghiệp cô sẽ không được tự nhiên. Hơn nữa, gần đây dường như anh đã hôn cô thành nghiện, ba lần bảy lượt nhân cơ hội hôn trộm cô vài lần, có vài lần xém chút nữa bị người khác phát hiện.
“Đừng hôn em nữa, tránh ra…”
“Anh không khống chế được, hơn nữa hôm qua em còn chọc cho anh giận, đến bây giờ anh vẫn chưa phát tiết hoàn toàn.” Anh không ngừng hôn bờ gáy ngọc của cô, một tay trượt lên ôm lấy bầu ngực tròn, trầm thấp nói bên tai cô.
Ngày hôm qua vì chuyện của Tân Khải, bọn họ cãi nhau một chút, đêm đó Khang Trọng Lâm dường như muốn phát tiết cơn giận và bực bội, trừng phạt cô suốt một đêm, khiến cho cô mệt mỏi đến không đứng dậy nổi.
“Đêm qua còn chưa đủ sao? Hơn nữa giờ đang là lúc đi làm…” Cô muốn ngăn cản nhưng lại không chống cự lại nổi sự trêu chọc của anh, chỉ chốc lát cô chỉ có thể thở hồng hộc, mềm nhũn tựa vào tường.
“Em đừng tưởng rằng có thể tránh né anh…” Anh nỉ non bên tai cô, đầu lưỡi linh hoạt liếm dọc vành tai cô.
“Không…” Cô cắn môi dưới, sợ hãi bản thân không kiềm chế được phát ra tiếng rên rỉ.
Một tay anh vuốt ve bộ ngực đầy đặn của cô, một tay kia không khách khí luồn vào bên trong váy ngắn, trực tiếp công kích cấm khu giữa hai chân, cách lớp quần mỏng, anh hưng phấn phát hiện sự trêu chọc của mình phát huy tác dụng.
“Quả nhiên là đã ướt…” Anh mỉm cười, vừa lòng phát hiện vẻ hưng phấn và biểu lộ khao khát của cô. Tay anh vẫn cách lớp quần mỏng manh trêu chọc nơi mẫn cảm của cô, khiến cô mềm nhũn dựa vào tường, không ngừng thở dốc.
“Thật ra em cũng rất mong chờ anh nhỉ?” Anh xoay người cô, để cô dựa lưng vào tường. Tiếp theo anh kéo váy ngắn của cô lên, cũng tuột quần lót của cô xuống.
“Trọng Lâm…” Cô yêu kiều khẽ gọi.
“Em yêu, anh không thể nhẫn nại.” Anh nói xong, liền phóng xuất dục vọng nam tính sớm đã cương cứng, thoải mái tiến thẳng vào trung tâm hoa huyệt ướt át.
Cả người cô run lên, suýt chút nữa đứng không vững.
“Như vậy quá kích thích…” Hơi thở củ