Old school Easter eggs.

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Yêu Vật

Yêu Vật

Tác giả: Quất Hoa Tán Lý

Ngày cập nhật: 03:55 22/12/2015

Lượt xem: 1341004

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1004 lượt.

là truyện tôi đang theo dõi thì tác giả nhắn lại: “Bà xã mang thai, phải chăm sóc.” Sau đó đứt đoạn, biến mất tăm. Không lâu sau, tác giả một bộ nữa tôi đang đọc cũng nhắn lại: “Chuẩn bị tham gia cuộc thi hùng biện ở trường, tối nay sẽ có chương mới.” Từ đó về sau không thấy về nữa.
Tôi không xem được tình huống gay cấn sau này, trong lòng nghẹn thành một ngọn lửa.
William an ủi: “Cái này là hố! Vùng vẫy trong biển sách, sao có thể không gặp hố được? Nhẫn nại nhẫn nại đi, cùng lắm thì chúng ta tìm hố khác.”
Được, tôi nhẫn nại, tiếp tục tìm hố nhảy.
Tôi lại tìm một bộ tiên hiệp rất thú vị, tác giả tên Lý Gia Đại Thúc, văn phong trong giới tác giả internet coi như không tệ, câu chuyện về nhân vật nam chính là tên vô dụng nhất trong môn phái tu chân, trong lúc vô tình đi vào một không gian thần bí, ở trong đó tu luyện chế thuốc, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi. Nhân vật nữ chính là mèo yêu tà ác xinh đẹp đáng yêu, thường xuyên ở sau lưng giúp hắn, nhưng là ngũ đại môn phái phát hiện ra sự tồn tại của mèo yêu, phái vô số cao thủ muốn giết nàng. Nhân vật nam chính từ bỏ tu chân, thề sống chết cứu mèo yêu, mắt thấy mười phương không còn đường thoát, mèo yêu dùng hết sức lực đẩy nam chủ đi, còn mình lại rơi vào cạm bẫy.
Tôi xem đến cong tim cong phổi, vội vàng muốn biết tình tiết sau này, lại thấy tác giả viết ở cuối chương mới cập nhật là: “Tôi đi xuống tầng mua cái bánh bao.”
Mua cái bánh bao mất bao lâu?
Một chén trà nhỏ? Một bát cơm? Cả một ngày? Một tuần?
Tên Lý Gia Đại Thúc chết tiệt đó dường như vào nhầm cửa hàng bánh bao thịt người, từ đó biến mất không thấy tăm hơi, không có chương mới cập nhật.
Sĩ có thể nhẫn nhưng hố không thể nhẫn.
“Tên khốn chết tiệt! Hố ai không hố, lại dám hố Dạ Đồng tôi! Tưởng mèo bà nội đây dễ bị bắt nạt sao!” Tôi tức giận đến đạp máy tính, đập bàn đứng lên, tóm cổ William lại nói, “Đi! Theo tôi đi chém chết tên không muốn sống này! Kéo cái lưỡi dối trá của hắn ra, băm quăng vào sông cho cá!”
“Đồng ý!” William bị hố nhiều, đã sớm không thể nhịn được nữa, anh ta hận lớn thù sau giơ hai móng vuốt lên vẫy đuôi tỏ vẻ đồng ý, qua một lúc lại do dự hỏi: “Dạ Đồng không phải cô bị cấm giết người sao?”
Tôi nghĩ đến lệnh cấm, lâm vào khó xử đôi đường.
William giờ móng đề nghị: “Chúng ta đi hù dọa hắn, nếu chính hắn nhát gan mà chết, thì không tính là do chúng ta làm đúng không?”
Tôi sờ sờ đầu chó của anh ta, cảm thấy rất là hợp lý.
Lý Gia Đại Thúc là tác giả tùy tiện, địa chỉ trong tư liệu đăng ký là thật, cũng cách nơi này không xa lắm. Hơn nữa hắn còn từng đem quà độc giả gửi tặng ra khoe. Vì thế tôi trà trộn vào nhóm độc giả của hắn, tìm hiểu nguồn gốc, tìm được độc giả từng tặng quà kia, giả dạng loli làm nũng, nói là muốn tặng quà cho Lý Gia Đại Thúc. Ban đầu độc giả kia còn rất nguyên tắc mà tỏ vẻ mình là người có cốt khí, tuyệt đối không bán đứng tác giả hắn tôn trọng nhất. Tôi thử mở webcam, chớp chớp mắt với hắn, hắn lập tức gửi lại một cái icon tươi cười chảy nước miếng, chẳng những đem địa chỉ tác giả dâng lên hai tay, còn tỏ vẻ vô cùng khinh thường hành vi đùa giỡn loli của Lý Gia Đại Thúc trên diễn đàn hai năm trước, cũng khuyên bảo: “Đánh chữ toàn là mấy kẻ mập mạp chết tiệt, như tôi ngọc thụ lâm phong, tuấn tú lịch sự…”
Tôi quả quyết tắt webcam, lui khỏi diễn đàn, không bao giờ liên hệ nữa. Sau đó dùng ba ngày nghiên cứu 《 The Ring 》, 《The Grudge》, 《The Texas Chain Saw Massacre 》, 《 One Missed Call 》, 《 House Of Wax 》 toàn những phim kinh dị cao cấp nổi tiếng, cố ghi nhớ các chuyển động của ý thức và thị giác, các loại thủ đoạn hù dọa người, còn nghiên cứu tâm lý học đơn giản. Sau đó lừa Hồng Vũ, lén lút dẫn William và chi phiếu, đặt khách sạn, ngồi xe xuất phát.
Dự báo thời tiết nói ba ngày tiếp mưa dầm kéo dài, đúng là thời cơ tốt để hành động.
[1'> Từ năm 2005, bộ truyện Hunter x Hunter liên tục bị ngừng vì lý do sức khỏe của tác giả.
Chúng tôi đi ô tô đến khu Bích Huy. Lý Gia Đại Thúc ở phòng 801 nhà C, đó là một khu chung cư gồm toàn các tòa nhà khép kín xa hoa, có bể bơi, phòng tập thể thao, siêu thị, công viên, ở đây dường như toàn là những kẻ có tiền, ra vào đều phải đăng ký chứng minh thư. Tôi đứng ở ngoài cửa khắc hoa lan quan sát tình thế một lát rồi kéo William đến góc tường biến về nguyên hình, nghênh ngang chui qua khe cửa vào. Tiếc rằng William quá to, thử vài lần mà đầu vẫn không chui lọt, còn suýt bị kẹt, đành tủi thân đứng bên ngoài kêu “ẳng ẳng”, đòi tôi ẩn thân phù. Ẩn thân phù rất quý, tôi không muốn lãng phí nó vào việc nhỏ, liền vẫy vẫy đuôi, nháy mắt ra dấu với anh ta.
Ngoài cửa có hai người dắt theo hai con chó quý hiếm đang trao đổi kinh nghiệm nuôi thú cứng, trong đó có một phu nhân dắt theo con chó Golden Retriever cái xinh đẹp, nhìn William liếc mắt đưa tình, vẫy vẫy đuôi.
William bị ánh mắt nóng bỏng của chó “khác phái” nhìn chòng chọc đến đỏ cả mặt, lắp bắp nói: “Tôi… Tôi là chó một lòng một dạ, sẽ không nhìn thấy chó cái xinh đẹp mà đứng núi này trông núi nọ.”
Tôi nghiêm túc