Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Bé Lại Anh Nói Nè! Anh Yêu Em!

Bé Lại Anh Nói Nè! Anh Yêu Em!

Tác giả: cherry397

Ngày cập nhật: 23:56 15/12/2015

Lượt xem: 1341314

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1314 lượt.

Chương 1





-Linhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh!!!!!!!!!!!!!!!! Dậy
ngayyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyy!

Tiếng mẹ nó vang lên “lảnh lót” làm con chó đang đứng ở dưới
lầu cũng kêu ăng ẳng rồi cụp đuôi chạy ngay , cả nhà gần như rung chuyển. Thế
mà………. Có một con người nằm đó, tỏ ra không hề gì, vẫn nằm ngáy o o như thường.
vâng nhân vật đó không ai khác ngoài nó_ người mà mama muốn gọi dậy_ vẫn không
hề bị tiếng gọi đó làm lay chuyển. Nó mở he hé nửa con mắt nhìn mẹ nó và lên tiếng
cầu xin, giọng còn ngái ngủ:

- Mẹ ak! Cho kon ngủ thêm tí nữa đi mà mẹ. 5’ thôi, chỉ 5’
thôi mà mẹ. Sau đó con dậy liền hà.

- Hừ! 1s cũng không có đâu chứ huống chi 5’. Có dậy không
thì bảo???????????????- mẹ nó nói giọng đầy tức giận. Hik lúc nào chả vậy. Mỗi
lần kêu nó dậy là bà phải tốn hơi như vậy đó

- Thôi mà mẹ”! hôm qua 10h con mới ngủ luôn. Người ta nói 1
ngày phải ngủ đủ 10 tiếng mới được mà mẹ. Không là con yếu sức đó mẹ.- Nó vẫn
ra sức biện minh trong tình cảm mắt nhắm, mắt mở.

- Hừ! con là con nít lên 3 hay là con heo mà ngủ ngày 10 tiếng
hả? thôi được rồi! Nếu không muốn nhẹ nhàng thì mẹ dùng cách khác vậy.

Nói rồi mẹ nó mở cửa phòng đi ra ngoài. Nó mở he hé mắt ra…
phù mẹ đi rồi. tuy không biết là mẹ muốn làm j` nhưng miễn cho nó ngủ thêm vài
giây phút nữa là tốt rồi. Nó cuộn mình trong chăn và tiếp tục khoan khoái tận
hưởng những giờ phút mà nó cho là tuyệt với nhất. “Ôi cuộc đời khi ngủ mới sung
sướng làm sao!!!!”_ nó đã từng thốt lên như thế.

- Nào!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! Con gái ! giờ có dậy không thì
bảo??????????????????????

Nó lại mắt nhắm mắt mở nhìn lên mẹ nó! Ôi trời ạ!!!!!! Trên
tay mẹ nó đang lăm le cây chổi lông gà. Mẹ nó vừa nhìn nó, vừa nhịp nhịp cây chổi
y hệt một người đàn chị thứ thiệt chuẩn bị “xử” nó. Nó hốt hoảng vội tung mền dậy,
chạy vào nhà vệ sinh rẹt rẹt như kon rô-bốt. Nó nhớ lại lần đầu tiên bị mẹ đánh
bằng cái cây chổi khủng khiếp ấy…

Lúc đó nó chỉ mới 7 tuổi, nó bỗng thấy muốn đi chơi cùng kon
bạn mới quen. Thế là tụi nó hẹn ra công viên mà quên mất phải xin phép mẹ. Lúc
mẹ nó về, bà hoảng hốt khi thấy cánh cửa khóa lại và không thấy nó đâu cả. Nếu
nó muốn đi chơi cùng ai thì nó phải xin phép bà chứ, bà đã dặn nó như vậy và nó
cũng có bao giờ quên đâu. Thế mà giờ lại…. chẳng lẽ……….. bà lắc đầu xóa ngay
cái ý nghĩ khủng khiếp âý ra khỏi đầu, không, không phải vậy đâu! Chắc là do bà
ngoại hay cô chú nào dẫn nó đi chơi thôi mà. Tuy vậy nhưng lòng bà như có lửa đốt,
đứng ngồi không yên. Bà liền gọi điện cho bà ngoại, cậu dì,… không ai thấy nó.
Cả những đứa bạn thân cũng chẳng biết nó ở đâu. Không thể nào, ông trời không
thể nào cướp đi đứa con yêu quý nhất của bà như đã cướp đi người chồng của bà
như vậy được. Chồng bà đã ra đi trong một cuộc tai nạn giao thông khi đang trên
đường về nhà sau chuyến công tác xa. Cả nhà đã mong ngóng ông biết bao. Vậy
mà…. Nỡ lòng nào…bà bật khóc khi nghĩ đến việc mất đi đứa con của mình, nếu nó
đi rồi, bà sẽ làm thế nào đây? Bà không biết, bà không biết
!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Khi đó cũng là lúc nó đi về nhà sau một cuộc đi chơi vui vẻ.
nhìn thấy mẹ ngồi ở phòng khách, nó chạy lại và hào hứng nói với mẹ:

- Mẹ ah! Hồi nãy con đi chơi cùng với bạn mới chuyển đến lớp
con đó mẹ. vui lắm ạm ak, chúng con…

Nó đang định huyên thuyên kể về chuyến đi chơi thì mẹ nó hỏi
:

- sao con đi mà không xin phép mẹ?

- dạ…con…_ nó ấp úng, không nói được lời nào.

Mẹ nó không nói j` , đi ra ngoài sau và trở lại với cây chổi
lông gà trên tay. Bà vừa đánh, vừa nói:

- mẹ đã dặn con bao nhiu lần rồi hả Linh? Sao con cứ để cho
người khác phiền lòng luôn vậy hả? con có nhớ lời mẹ dặn không?

Cảm giác lúc này của nó là đau, phải nói là rất đau. Chưa
bao giờ mẹ đánh nó mà lại đau như lúc này cả. nó vừa khóc, vừa van xin mẹ:

- Mẹ ơi…hức…hức…con…xin…lỗi…mẹ…con hứa lần sau sẽ không như
thế này nữa đâu…hức…hức…mẹ đừng đánh con nữa…..mẹ….ơi…..

Mẹ nó vứt cây chổi xuống đất, ôm nó vào lòng. Nó thấy lưng
áo mình ướt đẫm, nóng ran, đúng vậy, mẹ nó đang khóc, những giọt nước mắt của mẹ
rơi trên áo nó nóng hổi:

- Mẹ xin lỗi con, mẹ đánh con đau lắm phải không? Mẹ xin lỗi…mẹ
xin lỗi….

Nó cũng không biết nói j`. chỉ biết ôm thật chặt mẹ vào lòng
và tự hứa sẽ không bao giờ làm mẹ khóc và lo lắng nữa. chính vì thế mà từ ngày,
nó cũng không bị mẹ đánh nữa. thế mà hôm nay mẹ lại lấy cái đó ra dọa nó. Hừ…mẹ
thật là…..

- Á!!!!!!!!!!!!!!!_bỗng tiếng nó vang lên khi nhìn thấy cái
đồng hồ_ thôi chết, muộn giờ rồi trời ơi!!!!!!!!!

Nó vội mang cặp xuống chạy thục mạng đến trường, không quên
chào mẹ và vớ lấy cái bánh sandwich trên bàn. Mẹ nó chỉ biết nhìn theo lắc đầu:

- Không biết bao giờ nó mới bỏ được cái tật ham ngủ nữa đây?

Rầm!!!!!!!!!!!!!!!! cánh cửa trường “thân iu” đã dóng lại
trước mặt nó một cách vô tình. Nó chuẩn bị khuôn mặt buồn và tội nghiệp


Disneyland 1972 Love the old s