XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Bí Mật Tình Yêu Phố Angel

Bí Mật Tình Yêu Phố Angel

Tác giả: Girlne Ya

Ngày cập nhật: 23:57 15/12/2015

Lượt xem: 1342730

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/2730 lượt.

tôi thấy lòng đau như cắt.

"... Bé Hựu Tuệ, sao trước đây bé đáng thương qua vậy?"
Tên Kim Nguyệt Dạ hỏi tôi và cười rất quái đản.

"Nhìn cái gì mà nhìn! Vậy mới nói tụi con trai chỉ là một
lx khỉ đột ngu si! Đồ khỉ hôi!"

"Này, bé Hựu Tuệ, bé giận thì giận nhưng đừng gào to thế,
bắn cả nước bọt vào tôi rồi!" Kim Nguyệt Dạ làm bộ vô tội, lấy tay áo chùi
mặt.

"Hừ, yên tâm, Hựu Tuệ này bây giờ khác xa ngày xưa rồi,
đặc biệt đối với lũ khỉ đột, nhất định phải di chúng dưới đế giày, vậy mới đã
chứ! Hà hà hà!"

"Oái! Hựu Tuệ, mặt bé trông khủng bố thế! Cảnh này mà bị
mấy tay nàh báo chộp được, đảm bảo sẽ được đưa lên trang nhất!"

"Grừ! Kim Nguyệt Dạ! Cậu im miệng ngay!" Tôi nghiến
răng ken két, trợn mắt lên với Kim Nguyệt Dạ.

"Hơ hơ hơ! Bây giờ tôi đã hiểu, tính tình kì cục đó của
bé từ đâu ra! Không ngờ công chúa Tô Hựu Tuệ cũng có thời thơ ấu đầy bi
đát!"

"Hừ! Kim Nguyệt Dạ, cậu đừng vội đắc ý! Cậu cũng là một
trong số các con khỉ đột đó! Hơn nữa lại là con khỉ đột tồi tệ nhất!"

"Ơ hay! Bé Hựu Tuệ, sao bé lại tính cả tôi vào trong đó
thế?" Kim Nguyệt Dạ chớp chớp đôi mắt " thỏ non".

"Sao hả? Bộ tôi nói sai sao?"

"Ha ha, Tô Hựu Tuệ, Dạ, tôi tìm thấy hai người rồi
nhé!" Đúng lúc tôi và tên khỉ hôi Kim Nguyệt Dạ đang phồng mang trợn má
cãi nhau om sòm thì tên Lăng Thần Huyền từ đâu nhày xổ vào.

Híc! Ai bảo tôi và tên Dạ nói to quá...

Tôi trợn mắt với Kim Nguyệt Dạ, sau đó mặt mày ủ ê đi ra khỏi
hang.

"Á! Hựu Tuệ! Cả Dạ nữa! Hai người cũng bị tóm à?"
Tô Cơ vừa nhìn thấy tôi liền chạy ù đến, "Hiểu Ảnh giỏi vô địch! Đến giờ
chỉ còn mỗi Hiểu Ảnh là chưa bị bắt thôi!"

"Hai cậu có nhìn thấy Hiểu Ảnh đâu không?" Lý Triết
Vũ gặng hỏi.

Tôi lắc đầu.

"Trời sắp tối rồi, con gái ở một mình trong công viên
không an toàn đâu, chúng ta mau đi tìm Hiểu Ảnh đi!" Lý Triết Vũ hơi lo lắng.

Nói cũng phải, Hiểu Ảnh lúc nào cũng ngây ngây ngô ngô, chưa
biết chừng lại bị kẻ xấu lừa vì một cây kẹo mút, mà bây giờ kẻ xấu đầy rẫy, Nam
mô a di đà phật, mong Hiểu Ảnh bình an vô sự.

Lời nhắc nhở của Lý Triết Vũ khiến tôi bắt đầu cảm thấy lo lắng
không yên.

"Thế này nhé!" Lý Triết Vũ nhìn chúng tôi đề nghị,
"Tôi đi tới phòng phát thanh của công viên, nhờ họ gọi loa tìm người, còn
các cậu chia làm hai nhóm đi tìm Hiểu Ảnh".

"OK, cứ làm thế đi!" Mọi người gật đầu răm rắp.

Lý Triết Vũ khẽ gật đầu, quay người rời đi.

"Tô Cơ, chúng ta tìm phía này!"

"Được rồi, Hựu Tuệ, có gì tụi mình liên lạc bằng điên
thoại nhé!"

Tô Cơ nói đoạn, theo Lăng Thần Huyền chạy về hướng có khu trò
chơi nhảy Bungee.

"Làm thế nào bây giờ?" Tôi sốt ruột hỏi Kim Nguyệt
Dạ.

Tôi và Kim Nguyệt Dạ chạy một vòng quanh hồ, rồi lại vòng qua
bãi cỏ một vòng.

Hiểu Ảnh, bà trốn đâu mất tăm rồi?

"... Vẫn không thấy đâu..." Giọng tôi hơi nghẹn
ngào.

"Đừng lo, chúng ta sẽ tìm ra Hiểu Ảnh thôi!" Kim
Nguyệt Dạ khẽ nói.

"Nhưng... chúng ta đi tìm lâu như vậy mà vẫn không thấy...
Hiểu Ảnh... sẽ không xảy ra chuyện gì chứ? Ngộ nhỡ Hiểu Ảnh rơi xuống hồ... Hay
là bị bắt cóc, hay đi lạc..." Tôi tưởng tượng ra cảnh Hiểu Ảnh nước mắt nước
mũi đầm đìa, giãy giụa trong tay kẻ xấu.

Hiểu Ảnh... Hiểu Ảnh là chị em tốt "vào sinh ra tử"
với tôi!

"Hựu Tuệ, không sao đâu, đừng lo lắng quá! Hiểu Ảnh sẽ
không sao đâu!" Kim Nguyệt Dạ tóm chặt lấy tay tôi, "Có khi cô ngốc ấy
còn nấp ở nơi nào đó và đang cười cũng nên!"

"Nhưng... nhưng trời tối rồi... Đều tại tôi cả, đáng nhẽ
tôi không nên chơi trò trốn tìm với Hiểu Ảnh! Tôi phải liệu được hậu quả này chứ!
Tôi đúng là đồ ngốc!" Tôi vừa nói vừa lấy tay đập bôm bốp vào đầu mình.

"Hựu Tuệ, bình tĩnh nào!" Kim Nguyệt Dạ thấy tôi buồn
bã, vỗ nhạ vào lưng tôi, "Hiểu Ảnh chỉ ham chơi nên không tìm thấy chúng
ta thôi, không sao đâu..."

Ưm... Mùi hương bạc hà thơm thoang thoảng khiến lòng tôi nhẹ
nhõm hơn nhiều.

Tôi ngại ngùng chớp mắt, hai bàn tay lúng túng không biết để
vòa đâu.

Reng reng reng! Reng reng reng!

"Alô... Alô! Tôi là Kim Nguyệt Dạ... A, chú Nhã Văn ạ,
cháu chào chú... Sao cơ? Hiểu Ảnh đang ở chỗ chú ạ? Vâng, chúng cháu sẽ đến
ngày!" Kim Nguyệt Dạ rút điện thoại từ trong túi ra.

"Tìm thấy Hiểu Ảnh rồi à?" Tôi xúc động hỏi.

"Hiểu Ảnh đang ở Happy House, để tôi gọi điện cho Huyền
rồi chúng ta cùng đến đó!"

"Ừ!" Tôi đồng ý, sau đó vội vàng đi theo Kim Nguyệt
Dạ tới Happy House.

"Khâu Hiểu Ảnh!" Tôi lao như bay vào Happy House,
không để cho Hiểu Ảnh kịp phân bua đã nhéo ngay má nhỏ.

"Hu hu hu! Hựu Tuệ! Má Hiểu Ảnh đau quá"

Hiểu Ảnh nũng nịu nhìn tôi, tay phải còn cầm một miếng bánh
kem.

"Hiểu Ảnh, sao cô chạy đến đây vậy?" Kim Nguyệt Dạ
mỉm cười hỏi.

"Vì... vì trời tối, Hiểu Ảnh thấy sợ nên chạy đi tìm Ti