Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Bong Bóng Mùa Hè 1: Nàng Tiên Cá Bong Bóng

Bong Bóng Mùa Hè 1: Nàng Tiên Cá Bong Bóng

Tác giả: Minh Hiểu Khê

Ngày cập nhật: 23:54 15/12/2015

Lượt xem: 1341982

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1982 lượt.

.



Thì ra, cô ấy vẫn thường mỉm cười với anh như vậy sao? Ở bên, lặng yên nhìn anh, mỉm cười với anh, như mãi mãi không bao giờ rời xa anh. Âu Thần hít một hơi, ngón tay hơi cứng lại, cố gắng khống chế cái đau trong lồng ngực, chăm chú nhìn vào những bức ảnh.

Tấm ảnh này chụp trong khuôn viên trường Thánh Huy.

Sân trường học sinh đông như kiến, như trước biển người phân đôi nhường đường cho anh, anh thời niên thiếu đứng trước mặt cô, ngạo mạn, nhẹ nhàng cúi người, đặt một nụ hôn lên bàn tay cô. Cô nhìn anh đăm dắm, ánh mắt tĩnh lặng, lại lo lắng, thể hiện cái yêu kiều xấu hổ của những thiếu nữ đang lớn.

Một tấm ảnh chụp bên bể bơi.

Mặt hồ vẫn còn làn sương mỏng, hình như anh vừa chạy thể dục sáng về, trán lấm tấm mồ hôi. Cô đứng dựa lưng vào chiếc Lincoln đen thân dài, tay cầm chiếc khăn bông dịu dàng lau mồ hôi cho anh.

Những lời nói của người phụ trách văn phòng thám tử vẫn còn như bên tai Âu Thần…



“Theo điều tra của chúng tôi, năm năm trước tại trường Thánh Huy, Doãn Hạ Mạt và Âu Thần là một cặp đôi cực kỳ nổi tiếng…

Năm Âu Thần mười bốn tuổi đã tuyên bố công khai Doãn Hạ Mạt là bạn gái của mình, chuyện hai người hẹn hò nhau hồi đó ở trường Thánh Huy không ai là không biết…

Cặp này ở trường thu hút mọi sự chú ý, một số học sinh trong trường, đặc biệt là phóng viên báo trường thường chụp ảnh lén hai người khi họ bên nhau giữ làm tư liệu riêng. Số ảnh chúng tôi có trong tay chỉ là một phần nhỏ, nếu cần thiết, chúng tôi có thể tiếp tục thu thập thêm…

Nhưng năm năm trước, bố mẹ nuôi của Doãn Hạ Mạt gặp tai nạn qua đời, Âu Thần tự dưng lại biến mất chẳng có lấy một hồi âm, hai người từ đó cũng cắt đứt luôn quan hệ…

Nếu ngài cần điều tra thêm Doãn Hạ Mạt trong năm năm vừa qua sống ra sao, chúng tôi rất sẵn sàng phục vụ…”



Ngón tay cứng ngắc run run, Âu Thần nắm chặt tay lại, gió đêm thổi tung rèm cửa, sợi ren lụa màu xanh trên cổ tay Âu Thần cùng bay theo. Gương mặt anh tú không một cảm xúc, chỉ có đôi mắt màu xanh âm u như màu cây rừng trong đêm gió lớn cuộn trào.

Do luôn hoài nghi.

Cảm giác số mệnh mãnh liệt.

Rốt cuộc Âu Thần đã mời thám tử nhảy vào điều tra quá khứ của anh bắt nguồn từ Doãn Hạ Mạt. Nhưng giờ đây, khi có trong tay những bức ảnh này, khi mà kết quả điều tra đang bày ra trước mắt, máu trong người anh như đang gào thét phẫn nộ, lại như đang âm ỉ lưu chuyển một hạnh phúc cay đắng không rõ tên.



Trông cô rất bình tĩnh. Ráng chiều từ từ biến mất nơi chân trời bên ngoài cửa sổ, bóng đêm buông dần, hàng lông mày cô giãn ra, chỉ còn đôi môi vẫn trắng nhợt.

“Tôi không quen anh”.

Tiếng nói rất khẽ, chuyện xưa như làn khói mỏng tan trong phòng bệnh.



Cô nhìn anh chằm chằm, như hạt sương đọng trên cánh hoa đêm, đôi mắt màu hổ phách thản nhiên lặng lẽ nhìn anh.

“Sao lại phải lừa anh?”

Cô mỉm cười, nụ cười thản nhiên như không.

“Nếu như muốn lừa Thiếu gia của Tập đoàn Âu Thị, có lẽ phải nên lừa rằng năm năm trước tôi quen anh, anh đã yêu tôi, tôi đã yêu anh… đáng tiếc, tôi không quen anh”.



Cô đã lừa anh.

Trái tim đau dữ dội, đau như muốn chết ngay đi cho rồi, nỗi đau đạt tới cực điểm, máu trong người từ nỗi đau tê liệt đỉnh điểm ấy chợt thức tỉnh bật trào trở lại từ từ đóng băng, lạnh đến thấu xương. Cô đã lừa anh. Đôi mắt Âu Thần kết băng, cô biết anh đã quên, nên…

Cô đã dối lừa anh.

Ánh mắt lạnh lùng nhìn những hình ảnh trên màn hình ti vi.



MC lễ trao giải công bố giải thưởng Gương mặt mới xuất sắc nhất của năm, màn hình ti vi chia năm, bốn cô gái và một chàng trai, gương mặt Hạ Mạt bình tĩnh thản nhiên, vẻ như không đang phải có mặt tại lễ trao giải thưởng mà là đang dạo chơi ngoài phố.

Tên người nhận giải được MC xúc động tuyên bố:

“Doãn Hạ Mạt!”

Trên màn hình, bốn gương mặt còn lại biến mất, chỉ còn lại hình ảnh đặc tả rất rõ nét một gương mặt Doãn Hạ Mạt. Gương mặt cô ngạc nhiên, hơi nhíu mày, trong đôi mắt thoáng qua như thể không tin nổi, cô nhìn sang cô gái đứng bên phải, cô gái kia cười ôm chầm lấy cô, hôn lên má cô.



Trong phòng khách trống vắng.

Ánh mắt Âu Thần âm u sắc lạnh.

Không thể chịu đựng nổi, ai đó gần gũi đã ôm hôn cô.



Cảnh tiếp theo.

Cô bước lên bục nhận giải thưởng, tay cầm biểu tượng phần thưởng bằng thủy tinh, dưới ánh đèn tụ quang, tượng thủy tinh lấp lánh bảy sắc cầu vồng. Bộ đầm dạ hội trắng, da trắng như ngà, mái tóc dài dày như rong biển, đôi mắt đẹp long lanh như biển sâu, sáng như trăng đêm rằm, nụ cười của cô thản nhiên tĩnh lặng, pha chút trầm ưu giống như mặt biển khiến người ta khó mà rời mắt.

Micro trước mặt cô.

“Có thể nhận được phần thưởng này là nằm ngoài dự đoán của tôi”, cô mỉm cười, nhìn hàng ghế các ngôi sao dưới bục sân khấu, ánh mắt kh


Pair of Vintage Old School Fru