Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Bong Bóng Mùa Hè 3: Áo Cưới

Bong Bóng Mùa Hè 3: Áo Cưới

Tác giả: Minh Hiểu Khê

Ngày cập nhật: 23:54 15/12/2015

Lượt xem: 1342144

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/2144 lượt.

Hạ Mạt được hạnh phúc thực sự, được ở cùng người mà cô ấy yêu.

“Em vốn đã muốn nói với anh những điều này vào buổi tối hôm nay, em nghĩ là khi cầm giải thưởng trong tay rồi nói với anh sẽ càng lãng mạn hơn.”
Trong nụ cười của cô có vẻ như đang xấu hổ, không giống như Doãn Hạ Mạt
điềm tĩnh ngày thường, cô giống một thiếu nữ ngượng nghịu e lệ. “Tất
nhiên, nếu như không có được giải thưởng, em cũng sẽ nói với anh.”

Bàn tay Hạ Mạt từ cánh tay Âu Thần chầm chậm hạ xuống.

Vội vàng nắm chặt bàn tay Âu Thần.

Lòng bàn tay của cô ấm áp, ấm áp như ánh mặt trời, tiếng nói của cô cũng ấm
áp như mặt trời, “Âu Thần, Lạc Hi đã là chuyện quá khứ rồi... em thừa
nhận là mình đã từng yêu anh ấy, nhưng đó chỉ là trước khi kết hôn với
anh. Bất luận là kết hôn với anh vì nguyên nhân gì, em đã là vợ của anh, em đã... yêu anh rồi”.

Yêu...

Trong đầu Âu Thần như có một tiếng nổ!

Hạ Mạt vừa mới nói từ đó sao...

“Âu Thần, em không gượng ép bản thân mình,” Doãn Hạ Mạt hít một hơi thật
sâu, cô nói, “em yêu anh, vì thế em xin anh đừng ra đi một mình, bỏ lại
em và con”.

Thế giới đột nhiên trở nên hư ảo, Âu Thần thấy mình như mất đi lý trí, anh không còn nghĩ được gì nữa.

“Anh làm như thế này thật là không có trách nhiệm với em. Lẽ nào sau này em
phải nói cho con của chúng ta rằng nó có một người cha không có trách
nhiệm sao?” Mặc dù trong đôi mắt Doãn Hạ Mạt là sự hoạt bát dí dỏm,
nhưng lồng ngực cô lại phập phồng thổn thức để lộ ra sự lo lắng bất an
trong giây phút đợi chờ.

Đại sảnh sân bay đen sáng rực.

Loa phóng thanh bắt đầu lên tiếng mời hành khách chuyến bay đi Paris lên máy bay.

Trái tim Âu Thần đột nhiên như rạn nứt, nỗi đau cuồn cuộn, thậm chí còn đau đớn hơn cả thời khắc rời xa cô.

“Nhưng, em không có lý do để yêu anh.”

Nếu như cô đang lừa dối anh, thì đây chính là việc tàn nhẫn nhất mà cô đã từng làm!

“Dục vọng chiếm hữu của anh rất đáng sợ, anh đã làm sai rất nhiều chuyện, em làm sao có thể yêu anh.”

“Nếu như tất cả mọi chuyện anh đã làm chỉ là yêu em, nếu như tất cả những
đau khổ anh phải nếm chịu đều vì em, nếu như anh yêu em đến mức có thể
ra đi, em làm sao không thể yêu anh chứ.”

Doãn Hạ Mạt nhìn thẳng vào gương mặt Âu Thần.

Đôi môi hé nở nụ cười.

Trong đôi mắt long lanh giọt nước mắt.

“Lẽ nào anh cho rằng, em thật sự là người có trái tim sắt đá sao?”

Cuối cùng nước mắt của Hạ Mạt cũng đánh bại Âu Thần!

Anh ôm cô vào lòng, dùng hết sức để ôm chặt lấy cô, có giọt nước mắt âm ấm
rơi trên vai Hạ Mạt. Hai cánh tay Âu Thần ôm chặt tấm thân nhỏ nhắn của
cô, anh run run nói, “Nếu như em đang lừa anh... nếu như em đang lừa
anh...”.

Doãn Hạ Mạt cũng ôm chặt lấy Âu Thần, cô thì thào với anh:

“Em biết bây giờ anh không tin em, hãy cho em cơ hội để em có thể chứng minh cho anh thấy, được không?”

Đài phát thanh của sân bay liên tục mời hành khách đi Paris bắt đầu lên máy bay.

Đại sảnh phòng chờ trống vắng.

Sắc đêm đầy lãng mạn dịu dàng từ ngoài vách kính cửa trùm tới.

Âu Thần và Doãn Hạ Mạt ôm nhau rất lâu, rất lâu.

Dường như từ đây sẽ mãi mãi không rời xa.

“Mẹ, sao chú kia và cô kia lại ôm nhau?”

Trong đại sảnh phòng chờ sân bay, một em bé một tay kéo mẹ, một tay ôm con búp bê nhìn hai người đang ôm nhau một cách hiếu kỳ.

“Bởi vì họ là người yêu của nhau.” Nụ cười của người mẹ bao dung mà ấm áp.

“Thế nào là người yêu của nhau hả mẹ?”

“Người yêu của nhau là hai người yêu và được yêu.”

“Giống như bố yêu mẹ, mẹ yêu bố phải không?”

“Phải.”

“Vậy con cũng sẽ có người yêu phải không?”

“Sẽ có, mỗi người đều sẽ tìm cho mình một người yêu và sẽ cùng người đó sống hạnh phúc suốt cuộc đời...”

Đêm hôm đó.

Những hành khách và nhân viên qua lại trong sân bay đều không thể không chú ý tới hai người đang ôm nhau đó. Hai người họ nhất định là đang yêu nhau
thắm thiết, nếu không nụ cười của cô gái sẽ không hạnh phúc như vậy, nụ
cười long lanh nước mắt.



Chương 17: Vĩ Thanh



Mùa hè này, phòng tranh nghệ thuật Hoàng Quan tiến hành tổ chức triển lãm
tranh vẽ của Doãn Trừng là sự kiện đáng chú ý trong giới nghệ thuật.
Cuộc triển lãm thu hút rất nhiều sự quan tâm với những lời tán dương của các nhà phê bình nghệ thuật, sự tiếc nuối càng được thể hiện sâu sắc
sau khi họ biết tác giả của các bức tranh đó đã qua đời.

Cùng với sự khẳng định và khen ngợi cuộc triển lãm tranh của Doãn Trừng từ
các nhà phê bình nghệ thuật trên các mặt báo, số lượng người tới tham
quan triển lãm mỗi ngày một tăng. Rất nhiều người đưa ra lời đề nghị xin mua một trong các tác phẩm đó nhưng Doãn Hạ Mạt đều từ chối khéo.

Chỉ có điều, Doãn Hạ Mạt kể là, ngày hôm đó, khi ông chủ Hạ tới thăm quan,
ông ta trầm mặc ngây người chăm chăm ngắm nhìn bức chân dung tự hoạ


XtGem Forum catalog