Polaroid

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Có Lẽ..là Định Mệnh...

Có Lẽ..là Định Mệnh...

Tác giả: Dreamy

Ngày cập nhật: 23:54 15/12/2015

Lượt xem: 134875

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/875 lượt.

thoảng…

_Anh không biết yêu em từ bao giờ…..rất lâu rồi anh không biết yêu
ai….chính em đã làm anh cười_nụ cười tưởng như đã đánh mất….Em đồng ý là người yêu anh nhé??

Nó ngẩng đầu nhìn anh…nhìn vào mắt anh nó biết anh thật lòng nhưng nó
không biết đã khép lại được quá khứ chưa?Với nó, Bin vẫn là một nỗi đau, là cái tên khiến tim nó rớm máu….

_Anh biết em chưa thể quên được Bin mà?

_Anh biết!Vì nếu em quên được một người dễ như thế thì em đâu còn là em nữa….Anh sẽ chờ….chỉ cần em cho anh một cơ hội là được…

Nó không nói gì chỉ im lặng, mọi chuyện quá bất ngờ

_Anh hiểu là em đã cho anh cơ hội nhé!

Ken cười, nó cũng mỉm cười…..Ôm nó vào lòng, Ken thấy nhẹ nhàng như trút đi được gánh nặng…Ken đã sợ nó từ chối……..

Trên đường về:

_Em thường tới bar đúng không?

_Chỉ khi nào không vui…..

_Em biết con gái mà uống nhiều như thế là nguy hiểm lắm không….

_Biết

_Sao em vẫn đi?Từ giờ đừng đi tới đó nữa…..

_Anh cấm em luôn hả?

_Nếu muốn đi thì rủ anh đi cùng…….

** **

Có tiếng chuông tin nhắn:

“Anh đợi em ở vườn hoa sau trường….hãy gặp anh một lần….xin em đấy”

Là Bin…nhưng không hiểu sao nó không thấy đau nữa…..Bin với nó giờ chỉ
như những người xa lạ…gặp nhau để làm gì chứ?Nhưng thôi, giờ đã bình
tĩnh lại thì mọi chuyện cũng nên được giải quyết dứt khoát……

Nó tới vườn hoa…thấy Bin đã ngồi ở ghế đá……

_Tìm tôi có chuyện gì…..

_Anh xin lỗi, anh đã sai rồi….

_Anh làm sai chuyện gì?

_Thực ra anh không yêu cô ấy, đó chỉ là sai lầm của anh thôi….Anh không
ngờ mình yêu em đến thế…chỉ khi mất em anh mới thấy em quan trọng đến
chừng nào….

_Anh cứa một vết vào tim tôi rồi chỉ một câu xin lỗi là xong sao….hơn
nữa, tất cả đã muộn rồi Bin ạ!Sai lầm của anh thì anh phải chịu trách
nhiệm thôi…Chúng ta giờ chỉ là quá khứ!

_Có phải tại Ken không?Em yêu hắn?

Mình có yêu Ken không?không biết nữa….chỉ biết mình đã thực sự quên
Bin…..ở bên Ken, mình thấy an toàn…thấy hạnh phúc….có lẽ là yêu….

_Đúng, tôi đã yêu anh ấy…nhanh hơn tôi nghĩ…..

Nhím quay đi để lại trong Bin sự đau khổ dằn vặt…một phút giây lầm lỡ đã mang người con gái cậu yêu đi mãi…..

Valentine…..

Với nó hôm nay là một ngày bình thường….Ken không hẹn nó, thấy hơi thất
vọng, dù sao cũng là 14/2 mà…..Đã thế được lũ bạn cứ tra vấn mãi

_Tối nay tụi mày đi đâu?

Đang làm bài tập nó ngẩng lên:

_Ai?

_Ơ kon này như trên mây ấy.. mày với Ken…..

_Đã là gì đâu mà đi đâu…với lại không thấy Ken bảo gì….

_Tên này sao vô tâm thế nhỉ?Có cưa cũng phải dùng cưa máy chứ…cứ cưa tay thế này là hỏng hết…..

_Mà mày yêu rồi thì cưa luôn đi

Cả lũ lại nhao nhao….

_Đúng rồi đấy, giờ thế kỉ 21 rồi, ngại gì nữa…..

_Ôi! xin chúng mày…Cho tao một phút bình yên đi…mà tụi mày không đói hả?Xuống cangtin đi cho tao nhờ….

Khổ thân mấy con bé chẳng hiểu bạn gì hết….đã buồn thế này rồi còn nhao nhao để hỏi….

_Nhím!Nhím….

_Cái gì nữa đây…chúng mày chưa đi hả?

_Xuống sân đi…..cả trường đang bàn tán mà ngồi đây không quan tâm hả?

Nghe tụi nó nói vậy Nhím cũng uể oải đi ra….nhìn ra sân trường….nó bất
ngờ khi thấy giữa sân trường là một trái tim lớn được kết bằng hồng
nhung….rồi biết bao bóng bay được kết thành chùm ngập khắp sân trường….

Cả trường gần như đổ dồn ra ngoài sân, ai cũng muốn tìm người đã nghĩ ra trò này…chẳng thấy nhân vật chính xuất hiện…lũ con gái thì ồn ào hết
biết đứa nào cũng tò mò không biết ai có diễm phúc như thế????Rồi Nhím
thấy chuông báo tin nhắn: “Anh muốn được là người duy nhất bảo vệ em,
cùng em đi đến cuối con đường…đồng ý nhé?”

Phía trước nó có một chàng trai tay cầm bó hoa hồng tiến tới chỗ nó…Dáng người cao cao ấy, mái tóc màu hạt dẻ luôn rất style, chiếc khuyên bằng
kim cương xanh lấp lánh bên tai trái….và nụ cười như thiên thần chính nụ cười ấy đã đánh gục biết bao con tim…anh như hoàng tử bước ra từ câu
chuyện cổ tích….Nó không ngờ anh lại nghĩ ra được cách này…và cũng không ngờ…tất cả chỉ là vì nó…..

Anh giờ đây đang đứng trước nó, nụ cười bừng sáng:

_Trả lời anh đi chứ?

…..nó mỉm cười…gật đầu….

Nó cầm bó hoa mà nước mắt lại rơi….anh lấy tay lau cho nó:

_Người đâu mà nhiều nước mắt thế….sau này anh sẽ không bao giờ để em phải khóc nữa!

Anh ôm chặt nó…..cứ như thế thời gian như dừng lại…..

Sân trường vẫn đông…nhưng nó chẳng để ý nữa…giờ đây nó chỉ thấy Ken mà thôi…..

Tan học, Ken đợi nó ở cổng….

_Đi ăn nhé?

_Không

_Thôi mà anh đói rồi…..

_Về nhà em đi, em nấu cho….

_Ăn được không đấy?

_Anh kỳ thật đấy!Không chết đâu…..

_Thật ak?

_Thế anh có muốn về không?hay để em đi một mình?

_Đương nhiên rồi…người yêu anh bao giờ