XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Cuộc Sống Trêu Chó Chọc Mèo Của Nhị Nữu

Cuộc Sống Trêu Chó Chọc Mèo Của Nhị Nữu

Tác giả: Tử Ngưng Yêu

Ngày cập nhật: 23:53 15/12/2015

Lượt xem: 1341134

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1134 lượt.

un ra cũng không có!

“Ngươi cho ta ăn cái gì? !” T_T ta cũng biết, Đại Biến Thái không thể nào dễ dàng buông tha ta như vậy…

“Dược phẩm làm đẹp – -!” Đại Biến Thái mất hồn nói với ta.

…Có quỷ mới tin ngươi!



Chương 12: Hành Trình Bái Sư (1)



Linh Sơn là nơi thần bí nhất cũng là nơi… thần thánh nhất nước. Trên đường ta theo quốc sư lên Linh Sơn, ta cuối cùng cũng từ mấy người tùy tùng khác thu được ít tin tức về Linh Sơn.

Nghe nói, Linh Sơn cùng với đương kim hoàng thất có quan hệ dây mơ rễ
má, vị trí quốc sư trong triều bao lâu nay đều do tôn giả núi Linh Sơn
đảm nhiệm.

Nghe nói, vào ba trăm năm trước Linh Sơn do một thần nữ hạ phàm một tay
khởi tạo-, thần nữ trợ giúp quốc quân đời đầu tiên của triều đại này
thành lập vương triều xong liền bặt vô âm tín. Vì vậy theo truyền thuyết trong Linh Sơn có tiên dược trường sinh bất lão, còn có linh thú người
phàm khó gặp.

Nghe nói, hàng năm người lên Linh Sơn hoặc bái sư hoặc nghe ngóng nhiều
vô số kể, nhưng hầu hết mọi người chỉ có thể đảo quanh chân núi. Chỉ có
một số người rất ít có thể thành công lên được Linh Sơn, có được tư cách bái sư, nhưng lại phải thông qua một cuộc thi tuyển do các Đại trưởng
lão Linh Sơn đích thân lựa chọn đồ đệ, nhưng người có thể vượt qua cuộc
thi càng là ít ỏi không có mấy, cho nên có thể thành công bái sư, đó là
vinh quang lớn lao.

Nghe nói, cuộc thi Linh Sơn còn có một vòng kiểm tra bí mật, chỉ có
người có thể vượt qua vòng kiểm tra bí mật này mới có thể bái được tôn
giả Linh Sơn, cũng là quốc sư đương triều làm vi sư. Nhưng ba trăm năm
qua, chỉ có một người thông qua được vòng kiểm tra bí mật này.

Ta đột nhiên ngộ đạo! Lão già chết toi kia chỉ là hứa hẹn cho phép ta
lên núi bái sư, có thể…thông qua cuộc thi hay không còn chưa biết a ! ! ! ! ! Cái…lão già gian trá này! Không trách lại đáp ứng thoải mái như
vậy! Không được, ta nhất định phải nghĩ cách lưu lại, muốn khôi phục trí nhớ, cần phải dựa vào lão già này!

Tới chân núi Linh Sơn, mấy người tùy tùng khác liền rời đi, lão già quốc sư cho ta một viên thuốc nhỏ bảo ta ăn vào.

“Đây là thuốc có thể hóa giải chướng khí chung quanh Linh Sơn, ngươi tạm thời ăn vào, lát nữa lúc tiến vào Linh Sơn ngươi phải theo sát ta. Nơi
này ta đã bày kết giới, nếu ngươi đi lạc có thể cả đời cũng không thoát
ra được.”

Mạng nhỏ quan trọng hơn, ta vội vàng gật đầu vẫy đuôi, hận không thể
trực tiếp túm lấy y phục của hắn. Trước mắt hiện ra một tòa thẳng hướng
đại núi Vân Tiêu, hợp với rừng đại thụ thành một vùng mênh mênh mang
mang, cảm giác ít nhất phải đi hơn ba, bốn ngày mới có thể vào núi,
nhưng không biết lão già đi thế nào mà chỉ một lát đã đến một cái như
cửa vào sơn cốc.

Lão già quốc sư dừng nơi cửa, đột nhiên kéo ta nói: “Lát nữa ngươi len
lén lẩn vào, đi về bên phải sẽ gặp người tiếp đãi ngươi tham gia cuộc
thi bái sư, người hãy nói với bọn họ là tự ngươi xông tới, ngàn vạn lần
không được nói là ta mang ngươi vào bất luận là với kẻ nào!” Sau đó hưu – – , đã không thấy tăm hơi = =

Gì? ! ! ! ! Ta há hốc mồm. Len lén- lẩn vào? Nghĩ hồi lâu, đây là cái mà ngươi gọi là “Cho phép” đó hả? !Đây là muốn gì? ! ! Quy tắc gì đây? ? ? ?

Ta bất đắc dĩ cũng đành chiếu theo lời lão nói mà làm, sau đó có người
hỏi ta làm sao mà vào được rồi an bài ta vào một căn phòng. “Thời gian
cách cuộc thi năm nay còn những nửa tháng, mời ngài trước tiên ở tạm nơi này đã, đến lúc đó sẽ có trưởng lão đến báo cho ngài cùng những người
có tư cách tham gia cuộc thi những việc cần làm. Trong lúc này, có gì
muốn biết hay có nhu cầu gì có thể nói với ta. Ngài có thể đến .. chỗ
lúc nãy gặp ta để tìm ta.” Người nọ giải thích.

Ta gật đầu, người nọ liền rời di. Ta nhìn căn phòng xem ra cũng thoải
mái, trong lòng nửa mừng nửa lo, lúc đầu còn tưởng có thể dựa vào quốc
sư chiếm vài điểm quan hệ, bây giờ mới biết là không được, ta…có thể
thông qua cuộc thi sao…

Ở trong này … nửa tháng, ta ngoại trừ gặp ..cái người… tiếp đãi ta kia
cũng không gặp được ai khác…Vốn đang muốn tìm cái lão già chết bầm kia
dò thám tình hình, hỏi thăm một chút nội dung thi, ai ngờ lúc ta đang đi theo người tiếp đãi kia có nhắc tới quốc sư đại nhân, hắn liền nhìn ta
đề phòng, thiếu chút nữa đã đuổi ta xuống núi T_T. Khiếp – ta không bao
giờ…ngồi lê đôi mách bất cứ chuyện gì với bên ngoài nữa, thời gian nửa
tháng thoáng cái đã trôi qua rất nhanh.

Một ngày kia…Người tiếp đãi đưa ta đến một đại đường, ta rốt cuộc cũng thấy được mặt mũi của các thí sinh khác.

Trầm Dược, một nam tử diện mạo hiên ngang đi vào ngay sau ta trên mặt,
ánh mắt đều lộ vẻ kinh ngạc, chẳng lẽ…hắn biết ta-? Không, phải là biết
Thần Vũ chứ?

Dương Thiên Phách, tên cũng giống như người…Ừm…Có khí phách! Khoanh tay, hai mắt luôn chếch bốn mươi lăm độ hướng về phía trước, thỉnh thoàng
còn lắc lắc đầu, ách…lão trừu ngươi lợi hại như thế còn tham gia cuộc
thi làm gì a…

P