Snack's 1967

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Giấu Anh Vào Trong Nỗi Nhớ Của Em Đi

Giấu Anh Vào Trong Nỗi Nhớ Của Em Đi

Tác giả: Hân Như

Ngày cập nhật: 23:54 15/12/2015

Lượt xem: 1341615

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1615 lượt.

r/>
Một ngã ba nữa hiện ra và một cung đường đẹp như mơ xuất hiện trong tầm mắt. Chỉ là chiếc xe vừa trờ tới ngã ba, vừa rẽ trái chạy tiếp thì ở phía trước, cách không xa có hai chiếc xe
đang đậu song song chắn ngang đường. Một chiếc xe màu da cam chói lọi,
còn một chiếc màu xanh, rất hợp với màu biển và nền trời của buổi chiều
hôm nay. Đứng dựa vào chiếc xe màu cam là một anh chàng cao to và rất
đẹp trai nhưng lại đậm chất thư sinh. Anh đang lơ đễnh hút thuốc và nhìn ra biển, có vẻ không quan tâm lắm đến chuyện hiện tại, người này hiển
nhiên là chủ nhân của Prince Sun, Huy Khánh.

Mà đứng cạnh anh chính là Thiên Anh, lúc này không giấu nổi vẻ mặt lo lắng. Là một người sống gần gũi và có trái tim ấm áp nên anh không thể tỏ ra lạnh lùng và vô tâm như Khánh hay
Long được. Anh đang rất lo cho Hạ Chi, không biết cô lúc này ra sao rồi.

Thấy phía trước đã bị chắn đường, mà những chiếc xe mô tô phân khối lớn cũng đã dừng lại.

Đang định lùi xe để quay lại ngả đường
cuối cùng thì có tiếng xe từ phía cuối ngả đường vọng tới. Một chiếc xe
màu trắng xuất hiện và trong nháy mắt đã đi tới, với một tốc độ vô cùng
kinh khủng. Bốn tên ngồi trên xe còn chưa kịp run lên vì tưởng chiếc xe
ấy sẽ đâm ngang vào mình thì chiếc xe đã đột ngột hãm tốc độ và xoay
ngang ra, dừng ngay khi còn cách chiếc Mercedes màu đen chưa đầy chục
mét. Lúc này bốn tên trên xe mới định hình được tình hình và không hiểu
tại sao tự nhiên lại run lên trước cái cách lái xe ngông cuồng và có
phần táo bạo của người mới tới.

Người trong xe lập tức mở cửa bước ra.
Đó là một thanh niên mặc áo phông xám, tóc cắt ngắn, mặc dù nhìn không
quá chải chuốt như đám công tử ăn chơi hay dáng vẻ dữ tợn như đám đàn
anh giang hồ nhưng bọn họ có thể cảm nhận được từ anh có một khí thế vô
cùng bức bách mà không phải bất cứ ai cũng có thể đối mặt trực tiếp
được. Hải Long chỉ lạnh lùng nhìn chiếc xe, cũng không nói gì hay làm
gì.

Bốn tên ngồi trong xe lo lắng đưa mắt
nhìn nhau như thăm dò ý kiến. Gã đàn ông ngồi cạnh tên cầm lái có lẽ là
kẻ già nhất và cũng lọc lõi nhất trong cả bọn nên nhanh chóng đưa ra chủ định.

Hắn giục đồng bọn cởi trói chân cho Hạ
Chi rồi kéo cô ra khỏi xe. Ba tên còn lại thì ngồi nguyên bên trong, chỉ cần có thể đi là sẽ nổ máy đi ngay. Tên vừa ra khỏi xe cầm con dao, dí
vào cổ Hạ Chi và hướng về phía Hải Long, hắn đoán đây mới là người có
khả năng quyết định toàn bộ mọi chuyện ở đây.

-Để bọn tao đi, nếu không thì tao để con nhỏ này chết cùng.

-Tùy mày, mục đích cuối cùng của tao không cần ra tay mà vẫn có thể đạt được thì tốt rồi.- Long nhún vai.

-Mày là ai? Mày muốn gì?- Gã giật mình hỏi lại.

-Tao là ai chắc nói tên ra sợ mày giật
mình đánh rơi cả dao mất.- Hải Long chợt cười- Còn mục đích của tao, đơn giản lắm, một ngày đẹp trời như ngày hôm nay, tao chỉ muốn đùa với tụi
mày một chút. Nếu làm tụi mày tức quá mà chết đi thì càng tốt.

-Khốn kiếp, mày không tin là tao dám cắt cổ nó ư?- Gã gầm lên vì tức giận, con dao càng dí sát thêm một chút.

Thiên Anh ở phía sau đã biến sắc hẳn, vội đưa mắt cho Long ra hiệu.

Nhưng Long vẫn cười, điều này khiến cho
bàn tay cầm dao của gã đàn ông đang khống chế Hạ Chi cũng run lên. Ba
tên trong xe cũng nghe không bỏ sót một chút nào những câu đối thoại đó. Nếu như phải đối diện với một đám giang hồ mang đao kiếm trên tay chắc
cũng không làm bọn họ sợ bằng tiếng cười của Hải Long lúc này.

-Ha ha, anh Thiên Anh…- Long ngửa mặt cười và đột nhiên chuyển chủ đề.

-Gì vậy?- Thiên Anh cau mày đáp lại,
trên mặt hiện rõ sự lo lắng cho an toàn của Hạ Chi, đồng thời cảm thấy
có chút khó hiểu về thái độ thờ ơ của Long.- Không phải lúc đùa đâu
Long.

-Anh nói xem con dao đó đã đặt ở đúng vị trí động mạch ở cổ chưa?

Thiên Anh giật mình trước câu hỏi của đó, nhưng khi đưa mắt sang Khánh, thấy Khánh vẫn thản nhiên thì anh lại nhìn tới Long.

Thấy Long có vẻ như không đùa, Thiên Anh lại nhìn tới chỗ Hạ Chi đang bị gã đàn ông khống chế, đôi mày anh hơi
chau lại. Sau đó, trong ánh nhìn hoang mang của gã đàn ông vì không biết Hải Long đang tính giở trò gì, Thiên Anh đáp:

-Còn cách đó vài phân.

-Vậy mà đi bày đặt chơi dao sao.

Nghe Long hừ giọng, con dao trong tay gã đàn ông vô tình rời khỏi cổ Hạ Chi một chút, và trong khi gã còn đang
sửng sốt trước cách nói chuyện của Long thì cô đã tung ngay một cú đá ở
cự ly gần vào bụng dưới của gã.

Trong cái nhún vai đầy khinh bỉ của Hải
Long, gã đàn ông rú lên một tiếng kinh hoàng, tiếng hét dường như có thể chọc thủng cả màng nhĩ của người đứng gần hắn. Một tiếng hét vừa có sự
đau đớn, vừa có nỗi bi phẫn, vừa có sự sợ hãi, cú đá làm hắn cảm thấy
như chết đi nửa con người. Tiếng hét của hắn dần dần tắt lịm trong đau
đớn, con dao nhíp trên tay cũng theo đó rơi cạch xuống bên cạnh.

Thoát khỏi sự khống chế của gã đàn ông,
Hạ Chi nhanh chóng lùi ra xa chiếc xe rồi quay người chạy một mạch về
phía Thi