Old school Easter eggs.

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

H…o..t Boy ? Rắc Rối Đấy, Chạy Mau!!!

H…o..t Boy ? Rắc Rối Đấy, Chạy Mau!!!

Tác giả: fairy_galaxies

Ngày cập nhật: 00:01 16/12/2015

Lượt xem: 1341203

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1203 lượt.

ô tô để đến cái
thành phố xa lạ này, mẹ tôi cứ không ngừng ặn dò: ” Bên ngoài không an
toàn, nhất định con phải ở trong khu kí túc trong trường đấy, mẹ sẽ
thường xuyên gọi điện kiểm tra. Con gái lớn rồi, rời xa vòng tay của mẹ
phải biết tự chăm lo bảo vệ mình nghe chưa?”. Tính mẹ tôi là thế đấy, 18 năm qua không khi nào bà thôi lo nghĩ cho tôi, từng chút một…

***

Chiều

Tôi đang lang thang tại sân trường thì một giọng nói ngọt ngào ( nhưng
với tôi thì chẳng khác nào giọng của hung thần) vang lên sau lưng khiến
bỗng chốc khung cảnh lãng mạn trước mắt tôi bay đi sạch.

- Nguyễn Hoàng Linh Đan!

- Dạ
có em!- Tôi đứng nghiêm giơ tay chào kiêu quân đội quay lại nhìn kẻ vừa
gọi thẳng cả tên họ của mình. Đấy, biết ngay mà, là anh ta- người đã
“cho không” tôi túi đồ ăn lần trước.

- Cô…
thú vị thật đấy!- Hắn ta phì lên cười một cách rất… đẹp. Hic, sao mọi
người xung quanh tôi ai cũng cười duyên hết thế này? “May mà mình có sức đề kháng tốt!”, tôi tự nhủ.

- Anh… gọi tôi có việc gì?

- Cứ có việc mới dc gọi sao? Tôi đi ngang qua đây, thấy cô nên gọi lại thôi chứ cũng chẳng có việc gì cả.

- …

May quá, tôi còn tưởng anh ta quay lại đòi cái túi ấy chứ. Ăn vào bụng
hết rồi, trả sao giờ? Tiền tiêu vặt tháng này mẹ tôi còn chưa gửi lên
nữa. Phù phù!!

- Tôi đã nói mà, cái tên này nhất định tôi sẽ ghi nhớ đấy!

Nói rồi anh ta nháy mắt với tôi. Ôi trời, đã cười rồi còn chưa đủ hay
sao mà còn… như thế nữa.” Thịch.. thịch … thịch…”, tim tôi đập mạnh quá
trời.

- À, mọi người hay gọi cô là Judy đáng không, vậy tôi cũng gọi cô như thế nhé, Judy!

“Còn xin phép gì nữa, anh gọi rồi đấy thôi!”

- Uhm, cũng dc, nếu anh muốn – Tôi nói với vẻ khách sáo.

- Tôi là Quân, Trần Mạnh Quân, nhưng mọi người hay gọi tôi là Ryan.

- Ồ, thế à.

- Cô là người con gái đầu tiên trong ngôi trường này biết dc tên thật của tôi đấy.

- Uhm… há, sao lại…

- Thôi, tôi có việc phải đi trước đây. Sắp tới sẽ cần đến sự giúp đỡ của cô đấy!

- …

Nhanh
như một cơn gió, anh chàng hotboy đó biến mất khỏi tầm mắt tôi.Cái dáng
cao cao cùng mái tóc nâu gọn gàng khuất dần sau hàng bằng lăng. Xa xăm…

Anh ta nói như thế là sao?



Chương 6: Trợ Lý Cho Hotboy ?!



Cafe Ami

Ba
chàng hotboy của học viện Royal đang ngồi lặng lẽ trong một góc khuất
của quán cafe. Đã quá quen thuộc với không khí tưng bừng mỗi khi có sự
hiện diện của mình, những tiếng hò reo hay những cái nhìn đầy ái mộ cũng không đem lại cảm thấy hứng thú nữa, ” Tam đại thần” quyết định chọn
chiếc bàn trong cùng, vừa hay có thể thoải mái nhìn từng giọt nước mưa
hắt qua lớp cửa kính thủy tinh trong suốt mờ ảo.

- Hey, Ryan có gì
vui kể cho bạn bè nghe đi! – Billy, anh chàng với mái tóc đen xoăn nhẹ
cùng má lúm đồng tiền rất duyên nhăn nhở cười khi thấy bạn mình bỗng
nhiên trầm tính lạ.

Vẫn xoay xoay trong tay ly cocktail xanh ngọc, Ryal cũng khẽ cười:

- Thực ra… cũng không có gì, chỉ là tớ mới quen dc một cô gái rất thú vị!

- Rất thú vị ???

Lúc này không chỉ Billy tròn mắt ngạc nhiên mà cả Danny trước giờ vốn
dc xem là “tảng băng di động “, chẳng bao giờ quan tâm đến những chuyện
tình cảm “vớ vẩn” thế này cũng đã đặt quyển tạp chí kinh tế xuống bàn,
im lặng lắng nghe…

- Đúng vậy, rất thú vị!- Ryan khẳng định lại lời mình nói một lần nữa. Nhớ đến cô gái với cái tên Linh Đan- đơn giản mà thật đáng yêu, lần đầu tiên
gặp mặt cúi gằm không dám ngẩng đầu, sau đó lại hồn nhiên cầm túi đồ ăn
mình cố tình để lại, rồi lần thứ hai gặp ở sân trường, cái dáng vẻ nhỏ
nhắn thơ thẩn đi trong nắng chiều thật khiến cho người ta sinh ra cảm
giác muốn bảo vệ nghe mình gọi tên lại đứng nghiêm trang giơ tay báo cáo ” Dạ có em!”, bất giác anh lại mỉm cười. Cô ấy thật sự rất đặc biệt…
Ngay từ cái nhìn đầu tiên đã thu hút sự chú ý của anh, và có lẽ đúng như lời anh nói “Cái tên này nhất định tôi sẽ ghi nhớ !”

- Chà chà, anh chàng đào hoa của chúng ta lại đi khen một người con gái cơ đấy.

- Đừng nói oan cho tớ thế chứ!- Ryan choàng tỉnh sau những hồi tưởng ngọt
ngào- Cách tớ cư xử với các cô gái thường ngày chỉ là phép lịch sự xã
giao thông thường thôi mà. ” Tam đại thần” chúng ta đã có ai yêu đương
gì đâu.

- Giỏi lôi người khác vào quá nhỉ?- Uống một ngụm whisky, Billy tiếp lời –
Nhưng đừng quên lý do hôm nay chúng ta hẹn gặp nhau ở đây.

- Tất nhiên là không quên rồi, hì hì. Hai cậu đã chuẩn bị gì cho cuộc thi chưa?

Nói đến vấn đề chính này, Billy có vẻ rất hào hứng:

- Ha ha, tớ đây đã chuẩn bị xong hết mọi thứ cần thiết cho các phần thi rồi, chỉ hận một nỗi không thể đi thi ngay ngày mai thôi!

- Cậu? Chuẩn bị? Thôi đừng có mà xạo, đại thiếu gia của Lâm gia mà lại tự mình đi lo liệu, có mà chuyện lạ, chuyện hiếm ghi vào sách đỏ ấy!- Ryan cắt
ngang mạch “tự sướng” của