XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Mùa Hè Thiên Đường Tập 1: The Summer I Turned Pretty

Mùa Hè Thiên Đường Tập 1: The Summer I Turned Pretty

Tác giả: Jenny Han

Ngày cập nhật: 00:00 16/12/2015

Lượt xem: 134900

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/900 lượt.

vuốt
hết tóc sang một bên, thỉnh thoảng lại đưa tay hất tóc ( vì nó quá dài)
mỗi khi đưa vòng cho khách, trông cực kì nữ tính và khả ái.

Anh Conrad muốn đi dạo là vì người con gái này. Anh ấy rủ tôi theo là vì không muốn đi một mình và không muốn bị anh Steven và Jeremiah cười
nhạo. Thế thôi. Mục đích thực sự của cuộc dạo chơi này là vậy. Cứ chiếu
theo cái cách anh nhìn chị ta là biết, kiểu đến thở cũng không dám thở
ý.

" Anh quen chị ý à?" - tôi hỏi

Anh giật bắn mình, như thể quên béng mất sự hiện diện của tôi bên cạnh nãy giờ. " Cô ấy á? Không, cũng không hẳn."

Tôi cắn môi ngần ngừ hỏi: " Thế...anh có muốn không?"

"Anh có muốn gì?" - anh Conrad ngẩn người ra, bối rối hỏi lại. Rõ là giả vờ giả vịt!

" Anh có muốn làm quen với chị ý không?" - tôi gần như mất hết kiên nhẫn.

" Cũng có"

Không nói không rằng, tôi nắm lấy cổ áo anh lôi xềnh xệch ra phía quầy
ném vòng. Chị ta mỉm cười với hai bọn tôi và tôi cũng mỉm cười chào lại, nhưng chỉ vì phép lịch sự thôi.

" Hai bạn muốn mua bao nhiêu vòng?"

Chị ta đeo niềng răng, nhưng sao trên răng chị ta trông chúng đẹp thế
không biết, giống như một món đồ trang sức, chứ không phải cái niềng
răng xấu xí vẫn hay thấy ở phòng nha sỹ.

" Bọn em lấy 3 vòng" - tôi nhanh nhẩu nói - " Em thích cái quần của chị"

" Cám ơn em "

Anh Conrad hắng giọng bồi thêm:" Trông đẹp lắm"

" Hai hôm trước em mặc một cái y xì em tưởng anh chê nó ngắn cơ mà" -
tôi nói không cần suy nghĩ - " Mấy chuyện này anh Conrad để ý kĩ lắm chị ạ. Mà chị có anh trai không?"

Nghe thấy vậy chị ta cười ầm lên:" Không " - rồi quay sang hỏi anh Conrad:" Cậu nghĩ nó ngắn quá à?"

Mặt anh đỏ bừng lên. Từ khi quen biết nhau tới giờ tôi chưa bao giờ thấy anh đỏ mặt lần nào. Và có lẽ đây cũng sẽ là lần cuối cùng. Tôi giả vờ
nhìn xuống đồng hồ nói: " Anh Con, em đi lái ô tô một tẹo nhá. Anh nhớ
ném thắng cho em một thứ gì đó đấy."

Anh Conrad gật đầu lấy gật đầu để đồng ý. Sau đó tôi vẫy tay chào hai
người và quay lưng bỏ đi. Tôi cố gắng đi thật nhanh để họ không nhìn
thấy những giọt nước mắt đang bắt đầu lã chã rơi trên mặt mình.

Lát sau về nhà tôi mới biết tên chị ta là Angie. Và anh Conrad cũng đã
dành được con gấu đeo kính trắng quàng khăn len kia cho tôi. Anh kể chị
Angie nói con gấu này là phần thưởng lớn nhất của gian hàng và anh cũng
nghĩ tôi sẽ thích nó. " Em thích con hươu cao cổ hơn, nhưng dù sao cũng
cám ơn anh." - tôi tửng từng tưng đáp. Tôi đặt tên cho chú gấu là Junior Mint và để nó lại nơi thuộc về nó - căn nhà mùa Hè của chúng tôi.



Chương 3: Cú Nhào Lộn Đầu Tiên



Sau khi dỡ đồ
xong tôi ra thẳng bể bơi - nơi tôi biết chắc là bọn con trai sẽ tụ tập ở đó. Bọn họ đang nằm dài trên ghế, thò bàn chân lấm lem đầy cát ra
ngoài.

Ngay khi vừa nhìn thấy tôi, Jeremiah bật ngay dậy như một cái lò xo: "
Thưa quý ông, quý bà-à-à " - cậu ta cúi rạp người trịnh trọng tuyên bố - " Tôi tin rằng đã đến lúc...cho cú nhào lộn đầu tiên của mùa Hè năm
nay."

Tôi thận trọng nhích từng bước giật lùi ra xa khỏi đám con trai. Chỉ cần một cử động quá nhanh là mọi chuyện sẽ chấm dứt - bọn họ sẽ nhào tới
đuổi theo mình ngay. " Không đời nào " - tôi giơ tay chặn trước.

Tới lượt anh Conrad và anh Steven đứng dậy vây quanh lấy tôi. " Em không thể đi ngược lại truyền thống" - anh Steven nói. Còn anh Conrad chỉ
đứng nhe răng cười nham hiểm.

" Em già rồi, không hợp với trò này nữa đâu" - tôi dáo dác nhìn xung
quanh tìm đường tẩu thoát...nhưng đã bị bọn họ tóm gọn. Anh Steven và
Jeremiah mỗi bên nắm một tay.

" Thôi" - tôi tìm mọi cách để gỡ khỏi hai cái " gọng kìm " kia nhưng vô
ích. Kể cả khi tôi kéo lê hai chân trên đất không chịu đi, thì họ cũng
vẫn thản nhiên lôi cả người tôi theo. Vốn biết chống đối thế nào cũng
không xong với bọn họ, nhưng năm nào tôi cũng phải chiến đấu đến cùng
mới thôi, mặc dù hai gót chân như muốn bỏng rát vì bị rê trên sàn xi
măng.

" Chuẩn bị..." - Jeremiah xốc nách nâng người tôi lên.

Anh Conrad mắn lấy hai chân tôi, còn anh Steven xốc nách bên phải,
Jeremiah bên trái. Bọn họ đung dưa tôi từ trước ra sau như đung đưa một
bao tải bột. " Bỏ ra!" - tôi gào lên trong tiếng cười khoái trí của đám
con trai.

"Một" - Jeremiah bắt đầu đếm

" Hai" - đến lượt anh Steven

" Ba" - cuối cùng là anh Conrad. Và họ quăng cả người tôi xuống bể bơi cái " ùm"

làm quần áo tôi ướt nhẹp từ trong ra ngoài. Trên bờ ba anh em nhà kia đang lăn lộn ôm bụng cười với nhau.

Cái trò tung hứng này được bọn họ chế ra từ cỡ một triệu mùa Hè trước.
Mà tôi đoán kẻ đầu trò có lẽ là anh Steven. Tôi căm thù cái trò này. Nó
khiến tôi cảm thấy bản thân thật vô dụng rằng tôi là một kẻ ngoài cuộc,
quá yếu đuối để chống trả lại - bởi vì tôi là con gái. Cô em gái bé nhỏ
của ai đó.

Trước đây mỗi lần như vậy là tôi lại chạy vào nhà khó