Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Nụ Hôn Bị Đánh Cắp

Nụ Hôn Bị Đánh Cắp

Tác giả: mưa_buồn

Ngày cập nhật: 23:56 15/12/2015

Lượt xem: 134497

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/497 lượt.

túi quần , ngáp ngắn ngáp dài …Nó ngạc nhiên khi thấy cửa phòng Hồng mở tung , có lẽ ban nãy Hồng đi vội , ko
kịp đóng .

Phong bước ngang qua , khẽ kiếc vào phòng , nó phát hiện ra ….

Phong đẩy cửa bước hẳn vào phòng Hồng , nó tiến đến cửa sổ , quả nhiên
nó nhìn không lầm , vật nó vừa thấy chả phải là sợi dây chuyền mà Hồng
quí hơn vàng đó sao .

Phong cầm sợi dây chuyền trên bệ cửa sổ , ngắm nghía một hồi , sợi dây
cũ , kiểi lại xưa , Hồng đúng là 1 đứa kon gái ko biết moden là gì …

Phong thóang nhớ cuộc đối thọai tối wa của mama và Hồng , Hồng chẳng bảo sợi dây rất quan trọng còn gì …Ô là la , Phong nhếch mép . cười , rồi
cho luôn sợi dây vào túi quần ….

……………………………………….

Hồng bấm chuông cửa , nó thấp thỏm , đưa tay lên cổ cả chục lần . Hôm
qua , nó tháo sợi dây chuyền để trên bệ cửa sổ , sáng nay vội quá đâu
kịp đeo lại , không biết sợi dây chuyền thế nào nữa , sợi dây đó mà xảy
ra chuyện gì thì Hồng chắc ko sống nổi .

Dì Tư ra mở cửa cho Hồng , dì là người giúp việc của gia đình , dì hiền lành , khá thân thiện .

Hồng bước vào nha . Bác trai đang xem tivi , bác gái lại đọc báo , Phong thì ngồi nghe Ipot kế bên . Hồng chỉ kịp gật đầu chào rồi nó bước vội
lên phòng tìm sợi dây chuyền .

Phong cười , chờ xem phản ứng của Hồng ra sao .

………………………..

Hồng như muốn hét lên khi không thấy sợi dây chuyền , nó lục tung mọi
thứ trên bàn , hất cả mền gối trên giường xuống đất …nhưng vẫn không tìm thấy sợi dây đâu cả …

Bố mẹ Phong nghe có tiếng lục **c trên lầu , khẽ liếc nhìn nhau , ko thể đóan ra Hồng đang làm gì trên đó , chỉ có Phong là ung dung ….

Hồng chạy xuống dưới nhà , nó thở hổn hển , gương mặt nó như mếu , mẹ Phong lo lắng , chưa kịp hỏi thì Hồng đã lên tiếng .

Hồng nói gấp gáp , lắp bắp , vội vã – “ Sợi dây ..sợi …dây chuyền của cháu ..cháu để nơi bệ cửa …bác ..bác có thấy …?????”

Mẹ Phong lắc đầu – “ cháu tìm kĩ chưa ?”

Tay Hồng siết chặt vào nhau , mồ hôi lăn dài trên gương mặt nó – “Cháu lục tung cả phòng rồi !!!”

Mẹ Phong thở dài , Phong giả vờ cúi đầu vào cái Ipot nhưng thật ra đang mừng thầm trong bụng .

Bố Phong lên tiếng – “ Cháu để nó ở bệ cửa , ko khéo nó rơi khỏi cửa sổ
rồi cũng nên , cháu xuống phía dười cửa tìm xem , biết đâu nó rơi ngay
đống lá khô dưới cửa sổ phòng cháu ấy !”

Như bắt được tia hi vọng , Hồng chưa kịp mừng thì bác gái đã lắp bắp – “ Nhưng …bên dưới cửa sổ…..đống lá bên dưới cửa sổ …dì Tư gom đi đốt rồi
còn đâu !!”

Hồng giật nảy mình , nó tung cửa sổ chạy ra sân . Bố mẹ Phong hối hả
chạy theo , Phong cũng giật mình , tháo phone ra , chạy theo mọi người …

Hồng lo lắm , sợi dây chuyền rất quan trọng , đã tìm khắp phòng mà không thấy , chắc hẳn là đã rơi khỏi bệ cửa rồi , nhưng nhỡ nó rơi trúng đống lá khô thì ….ko ..chắc chắn có đã nằm lẫn trong mớ lá khô ấy rồi ….

Chạy đến bên dưới mé cửa sổ , trước mắt mọi người là đống lá khô đã được gom ra giữa sân , cháy bùng trong ngọn lửa….

Hồng trơ mắt nhìn ngọn lửa , cơ thể nó rã rời ….Bố mẹ Phong cũng lặng người ko biết phải làm sao .

Đột nhiên , Hồng cúi xuống , nó thò tay vào ngọn lửa cháy , nó hất mớ lá , lục tung lên …..nó cố moi ..móc ….mó muốn ..nó nhất định phải tìm lại sợi dây chuyền ..

Bố mẹ Phong hỏang hồn kéo Hồng ra khỏi ngọn lửa nhưng ko kịp …

Hồng cảm thấy tay nó đau rát , nóng bỏng đến tận xương …Đau quá! Những
ngón tay nó tê cứng như mất cảm giác …nóng rát ..đau nhói …ngọn lửanhư
thiêu đốt cả bàn tay nó …lửa tuy nhỏ nhưng nóng ..

Hồng ko quan tâm , chin luôn cũng đc , miễn là nó tìm lại được sợi dây chuyền .

Bố mẹ Phong nháo cả lên , bó Phong gắng dung sức già mà kéo cô gái trẻ ra ..mẹ Phong thì hỏang sợ ..lo lắng..bật khóc ..

Phong lặng người ..nhìn quang cảnh mà sao long nó đau nhói ..Hồng đau
khổ đó thôi ..nhưng sao nó ko vui ? Nó đã làm đc điều nó muốn nhưng tại
sao nó ko vui ..nó đâu nghĩ sợi dây đó thật sự quan trọng đến vậy ….



Chương 4



Bóng tối bao vây lấy căn phòng , không khí tĩng lặng đến đáng sợ …

Bố Phong chép miệng ….Mẹ Phong thì ngồi băng bó tay Hồng …hai tay của nó phỏng hết cả…Hồng ngồi thừ ra như người mất hồn …chẳng nói …chẳng rằng
….nó ko tìm thấy sợi dây chuyền đâu cả….2 tay nó đau lắm …rát ….nóng
…..phỏng….nhưng vết thương trong long còn đau nhói hơn….

Phong cảm thấy tội lỗi …trời ơi….Nó đâu ngờ hậu quả đến thế này ….tay
Hồng phải băng qua cổ tay …dải băng trắng tóat bọc lấy bàn tay nó….len
qua từng ngón tay….Hồng đưa tay lên ngắm nghía…thơ thẩn …nó nhìn tay nó
…săm soi …những dải băng trắng…..

…………………………………….

Y Vân nất lên trong điện thọai – “Trời ơi , cậu làm gì mà khổ thế ….sợi dây đó ….sao cậu còn quí đến thế….!”

Hồng lặng thinh ..không trả lời….

Y Vân chùng giọng – “ 2 ngày nữa là đám giỗ của anh Nguyên ! cậu …cậu sẽ tới chứ…?”

Hồ


Polaroid