Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Thừa Nhận Đi, Cậu Yêu Tôi, Phải Ko?

Thừa Nhận Đi, Cậu Yêu Tôi, Phải Ko?

Tác giả: Suzu Fukazime

Ngày cập nhật: 00:01 16/12/2015

Lượt xem: 1341800

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1800 lượt.

ang cảnh bên
ngoài qua chiếc laptop nằm ngay ngắn trên đùi mình, mặc cho trời âm u
mịt mù vẫn ko chịu cởi bỏ chiếc kính râm đen thui, cứ như thể muốn nguy
tạo cho mình một hình hài đáng sợ, dù thân chủ nó có ngủ gục hay chảy
nước mắt vẫn giữ được vẻ bệ vệ nghiêm trang để đe dọa người khác vậy.

Dẩu môi nhìn người đàn ông, Tử Di chán nản tựa người vào thành ghế,
quyết định ko nghĩ ngợi gì nữa cho mệt óc, trong lúc chờ đợi đến cái nơi cô ko hề biết ấy, tốt nhất nên lấp đầy khoang bụng rồi đánh một giấc
thì tốt hơn.

***

Tại phi trường ngút ngàn gió ở Seul, giữa bầu trời sẩm tối theo thời
gian, 3 chiếc máy bay sau một thời gian lướt qua biết bao nhiêu đỉnh núi chót vót hay mặt biển mênh mông cuối cùng cũng hạ cánh, thổi tung mọi
thứ xung quanh nó bay đi thật xa.

Nhảy xuống một cáhc hùng dũng từ buồng máy bay, 1 đoàn người nom hung
tợn trong bộ vest đen cùng chiếc kính râm to sự, tay nắm chặt khẩu M76
xếp thành một hàng dài, chờ đợi sự xuất hiện của vị chủ nhân đáng kính

Sải bước dài tiến tới đám tôi tớ của mình, 1 chàng trai ngạo nghễ trong
chiếc áo sơ mi trắng dài ko sơvin để lửng hai chiếc nút chưa gài ở phí
trên cùng chiếc quần Jean bụi mài nhìn chằm chằm vào chiếc máy bay ở
phía xa rồi dừng lại, để những người kia hành lễ

-Đâu rồi?_Khô khốc ra lệnh, chân mày chàng trai khẽ nhướn lên khi ko thấy bóng hình của người cần tìm

-Vâng_Ngẩng đầu lên dè chừng, người đàn ông hơi chút lo lắng trước thái
độ có vẻ ko được tốt của chủ nhân, thái độ nghiêm nghị ban nãy cũng dần
tan biến mà thay vào đó là sự ngập ngừng, e dè lẫn kinh hãi_Tôi thành
thật xin lỗi vì đã ko thể giữ cô gái đó...

-Gì?_Ko để cho kẻ tôi tớ kịp nói hết câu, chàng trai hỏi như hét, ánh
mắt cật lực thoáng lo lắng phóng về phía xa, toan tiến đến chiếc máy bay vẫn chưa dừng quạt quay

-Cậu chủ!_Thấy có biến xấu, người đàn ông chạy theo chủ nhân ngăn cản,
thật sự ko hiểu tại sao lại có phản ứng dữ dội như thế_Tôi vẫn chưa nói
hết...

-Còn gì nữa?_Đằng đằng sát khí chiếu tướng lên kẻ dám cản đường mình,
chàng trai dừng bước, dồn hết sức mạnh vào nắm tay đã vo thành cục

-À...tôi xin lỗi vì đã ko thể giữ cô gái đó tỉnh táo để gặp ngài, tại
thấy cô ấy ngủ ngon quá nên tôi ko đành lòng đánh thức cô ấy giậy, xin
ngài xá tội_Gập người tạo 1 góc 90 độ chuẩn ko cần chỉnh, chỉnh là sai
bét, người đàn ông nửa câu xin lỗi, nửa câu đòi xá tội, bộ dạng y thể
một con chuột lỡ sa chân vào cái bẫy của chủ nhà vậy

-Thế ư? Đang ở đâu?_Làm dịu ánh mắt dữ dội, chàng trai dãn cơ mặt, giọng nói giờ có chút trầm ấm

-Có ở trên máy bay, thưa ngài

Ngay khi nghe câu trả lời của kẻ bề tôi, chàng trai nhanh chân tiến lại
gần chiếc máy bay-nơi kẻ là nguyên nhân của câu chuyện ko mấy dễ thở ban nãy đang thỏa sức chìm trong cơn mộng. Lặng người một lát nhìn cô gái
mình "bắt cóc" từ Việt Nam đem đến đây, chàng trai nhếch môi cười dịu
dàng, đưa tay bế lấy thân hình kia một cách cẩn thận, tránh đánh động
làm cô thức giấc rồi quay trở lại chiếc ô tô ban nãy mình vừa ngồi,
thoát khỏi phi trường đen kịt và lạnh lẽo...

Rẽ lỗi đến một khách sạn sang trọng bởi vẻ hiện đại của nó, chàng trai
nọ tiếp tục cẩn thẩn bế cô nàng hám ngủ bước từng bước lên căn phòng
mình đã đặt sẵn trong ánh nhìn đa chiều từ những người đi ra đi vào lẫn
nhân viên của khách sạn, khuôn mặt điển trai vẫn giữ nguyên nét băng giá thường ngày và đôi mắt có thể áp bất kì ai.

Đặt nhẹ cô gái lên chiếc đệm êm ấm, chàng trai vò đầu chiếu tướng đám
tôi tớ nãy giờ vẫn răm rắp đi theo mình, tay chỉ vào cô gái kia, lạnh
lùng tra khảo người đàn ông tội lỗi:

-Ông có cho cô ấy uống thứ gì ko mà ngủ say như chết vậy

-Ko, thưa ngài_Ra chiều oan ức, người đàn ông thiểu não ưu ái liếc nhìn
người bị mình bắt cóc, lòng chảy ko ra nước mắt_Cô ấy ăn xong đống thức
ăn vặt rồi lăn ra ngủ, ko tin, ngài có thể hỏi anh em còn lại sẽ rõ

-Thôi được rồi, mấy người ra ngoài đi_Vẫy tay ra hiệu, chàng trai ngồi
thụp xuống giường, nghĩ ngợi gì đó rồi quyết định lấy điện thoại của
mình ra, bấm bấm điêu luyện

Áp điện thoại lên tai chờ dòng chuông đổ hồi sống động của số điện thoại mình đang gọi, chàng trai đứng ngồi ko yên, đi đi lại lại

-Alô, Tử Thần à?_Tiếng người bên kia trả lời trong trẻo phát ra

-Mẹ à, Tử Di đang ở đây...với con.



Chương 23: Bản Chất Của Hình Phạt



-Hình phạt?_Nắm chặt tay chế ngự sự quẫy động kì lạ của cơ thể,

Tử Di nhắc lại 2 từ chủ chốt trong câu nói của người kia,

lòng chìm nghỉm trong hoảng sợ trước hành động vốn dĩ cô đã quá quen

-Tử Thần..._Nắm chặt chiếc điện thoại sau khi nghe câu đối thoại của người bên kia, Hàn phu nhân thoáng sững người, cơn tức giận phun lên ầm ầm như nhan thạch núi lửa, vỡ lở ra ngoài hằn lên trên từng nét mặt của bà

-Lại chuyện gì nữa à?_Đưa mắt rời khỏi chiếc laptop nãy giờ mình chăm chú vào, Hàn lão gia nhếch môi nửa cười nửa ko n


Old school Swatch Watches