XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Yêu Không Hối Tiếc

Yêu Không Hối Tiếc

Tác giả: Hân Như

Ngày cập nhật: 23:54 15/12/2015

Lượt xem: 1341172

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1172 lượt.

Vâng.

- Con không hối hận chứ?

- Con nghĩ là không ạ!

- Được rồi...- Mẹ anh cười hiền từ- Bây
giờ ta về thôi, đến giờ về đưa em con đi khám bệnh rồi. Sau đó con nên
đến thăm Sang, nó bị ngã xe nên đang ở nhà.

- Vâng.

Một cơn gió ào tới, hương thơm của hoa
Hoàng lan càng lan tỏa. Khánh Nam cúi xuống nhìn bông hoa vừa rơi xuống
trước mũi giày. Hơi ngần ngừ, nhưng rồi anh đứng thẳng dậy và bước qua.
Một nỗi buồn phảng phất trên gương mặt anh. Một niềm vui vừa vụn vỡ,
điều quan trọng lúc này là anh sẽ phải dọn những mảnh vụn đó đi và bắt
đầu vun đắp cho mình một niềm vui mới.



Chương 21



Vĩnh biệt Hoàng tử

Chiếc máy bay Boeing 747 của Sing
Airlines cất cánh từ sân bay quốc tế Singapore đến sân bay Tân Sơn Nhất
lúc 1h sáng giờ Việt Nam đã rơi trên hải phận quốc tế gần lãnh hải
Malaysia. Trên máy bay có 98 hành khách, chủ yếu là khách du lịch từ
Singapore đến du lịch tại Việt Nam. Toàn bộ phi hành đoàn đã tử nạn.
Trong danh sách hành khách đi trên chuyến bay định mệnh đó có tên một
cặp vợ chồng người Việt Nam: vợ chồng bác sĩ Lâm Huy Khánh.

Đến tận đầu giờ chiều cùng ngày, gia
đình các nạn nhân mới nhận được tin dữ của thân nhân mình. Phượng Vũ
cũng được thông báo vào thời điểm đó, và cô ngất đi ngay tại sảnh lớn
của công ty khi nghe tin bố mẹ mình qua đời. Cô tỉnh lại lúc nửa đêm,
khi đó xác của bố mẹ cô đang trên đường được đưa về Hà Nội bởi những
người bạn trong hội đua xe của họ khi xưa.

Người ở bên cô đầu tiên ngay khi cô tỉnh lại là mẹ của Nam. Bà đã ôm cô vào lòng khi cô gào khóc, cô thấy bà
cũng khóc, nhưng cuộc đời bà đã trải qua quá nhiều mất mát, đủ để bà
mạnh mẽ hơn cô, vượt lên nỗi đau nhanh hơn cô.

Vũ không muốn tin vào sự thật kinh khủng đó. Chỉ qua một đêm, cô mất cả cha lẫn mẹ, hai người thân yêu nhất của
cô. Không gian như đặc quánh lại quanh cô làm cô vừa đau, vừa khó thở,
cứ như có bàn tay nào đó đang bóp nghẹt lấy trái tim. Cô ngất đi không
biết bao nhiêu lần trong suốt đám tang của bố mẹ mình. Luôn luôn có một
bác sĩ túc trực bên cạnh cô để chăm sóc theo yêu cầu đặc biệt của chủ
tịch tập đoàn Lotus Vũ Hải Long, người đứng ra lo liệu mọi việc của gia
đình cô lúc này.

Ai cũng biết tình thân như thủ túc giữa
bác sĩ Khánh và chủ tịch Long của tập đoàn Lotus, nên không ai ngạc
nhiên khi ông đứng ra lo liệu chu toàn cho đám tang của hai người bạn
của mình. Và vì con gái họ luôn ở trong trạng thái tâm lý hoảng loạn nên cần có một người đủ tỉnh táo để sắp xếp mọi chuyện. 10 chiếc xe đua với những vòng hoa lớn hộ tống xe đưa xác hai vợ chồng bác sĩ Khánh đến đài hóa thân. Tro cốt của hai người được đựng vào hai lọ gốm đặc biệt rồi
được đưa về ngôi nhà mà họ ở khi còn sống.

Khánh Nam chứng kiến cảnh mất mát này,
chính anh cũng cảm thấy chơi vơi và bối rối. Anh mong sao anh có thể đến bên cô, ôm cô vào lòng, an ủi cô, cho cô một chỗ dựa vững chắc. Nhưng
anh lại ngần ngại vì anh sợ sự xuất hiện của anh càng làm cho cô thêm
đau, thêm rối bời, nên anh chỉ dám đứng xa, lẫn trong đám đông đưa tiễn, nhìn theo cô.

Mẹ anh cũng khóc suốt. Chú Khánh và cô
Linh là hai người bạn rất thân của mẹ nên mất đi họ, chắc chắn mẹ anh
cũng buồn khổ lắm. Đến ba anh còn phải rơi nước mắt trước cảnh nhìn
người ta đưa quan tài của bạn mình vào trong đài hóa thân, chứ nói gì
đến mẹ anh hay Vũ.

Sau đám tang, mẹ anh đề nghị Vũ về sống
chung với gia đình anh nhưng cô từ chối vì cô muốn quay về nhà mình, ở
một mình. Ở ngôi nhà đó còn có một chị giúp việc lâu năm nên ba mẹ anh
mới yên tâm đôi chút, nhưng vẫn dặn dò chị ta trông chừng Phượng Vũ vì
sợ cô nghĩ quẩn. Một ngày Thảo Nhi đến thăm Vũ một lần và mỗi lần đó đều ở lại cùng cô rất lâu. Bà không cho anh theo cùng, chỉ thông báo là cô
vẫn ổn.

Khoảng hơn 10 ngày sau đám tang của Huy
Khánh và Tú Linh, khi Nam vừa cùng Sang ra khỏi một cửa hàng quần áo thì một cặp đôi bước qua. Anh nhận ra người đàn ông rất sớm, còn người đó,
có lẽ do đang mải nói chuyện với người phụ nữ đi cạnh mà không nhìn ra
anh. Họ nắm tay nhau đi rất tình tứ, như một cặp tình nhân vậy.

Khánh Nam mím môi, quay người đuổi theo
họ và túm lấy vai của người đàn ông xoay lại. Nhận ra anh, anh ta hơi
ngạc nhiên, rồi bối rối nhìn sang người đi cạnh mình.

- Lúc này là lúc cô ấy cần anh ở bên
nhất mà anh lại có thể thản nhiên đi cùng một người khác à?- Anh túm lấy cổ áo anh ta, gằn giọng.

Không một chút bối rối như những người
bị bắt quả tang khác, anh ta hơi nhếch mép cười rồi gạt tay anh ra, sửa
lại cổ áo, thản nhiên nói :

- Câu này phải là tôi nói mới đúng
chứ... Anh ngốc hay sao mà không nhận ra tối hôm đó chúng tôi chỉ diễn
kịch cho một khán giả duy nhất là anh xem. Người cần ở bên cô ấy lúc này là anh chứ không phải tôi.

Nói xong, bỏ mặc anh đứng ngây ra đó,
anh ta kéo tay người tình của mình đi tiếp. Khánh Nam vẫn chôn chân một
chỗ, rồi anh ngẩng phắt đầu dậy, định chạy đi thì có bàn tay