Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Biệt thự của người đã chết - Full

Biệt thự của người đã chết - Full

Tác giả: Alfred Hitchcock

Ngày cập nhật: 22:53 17/12/2015

Lượt xem: 1341179

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1179 lượt.

n đó lộ ra. Nhưng mà không, họ trở thành đôi bạn nữ thân nhất! Thật sự thân nhau như chị em ruột đấy! Người ta thậm chí thỉnh thoảng còn phải có cảm giác họ thân nhau như một đôi tình nhân! Toi đã nói rồi mà, một đống lộn tùng phèo, nhưng mà ai biết được, cũng có thể nàng Adams của chúng ta chỉ lợi dụng ngôi sao Ô-pê-ra thôi. Tôi thật sự không ngạc nhiên, nếu nàng ta đã giúp đỡ thêm một chút trong cú ngã cầu thang kia. Để trả thù.
Hay vì tham tiền. Ai mà biết được.
- Bà Willow! - Justus giận dữ kêu lên. - Đó là một lời buộc tội hết sức nặng nề!
- Phì, tôi chẳng thèm quan tâm! Tôi chỉ nói đúng sự thật thôi. Những người hàng xóm khác quanh đây không dám nói thành lời, nhưng thật ra ai cũng nghĩ như thế cả. Bà Adams hoặc là một con người rất đáng thương, lệ thuộc hoàn toàn và mù quáng tôn thờ cô nàng Mastratonio - hay đó là một con quái vật cực kỳ tinh ranh, đã nhắm đến toà biệt thự nầy ngay từ đầu - và cuối cùng cũng đã tóm lấy được nó! Cho những trò lộn tùng phèo xảy ra ở ngôi biệt thự bẹn kia, dùng từ "kỳ quặc" vẫn còn là qúa ít đấy!
Đến chiều tối, ba thám tử gặp nhau bên bãi biển Rocky Beach. Peter khăng khăng đòi tiến hành cuộc họp không phải trong Bộ tham mưu chật chội và ẩm thấp mà là dưới bầu trời rộng thoáng. Mặt trời đã sa xuống gần đường chân trời đỏ như máu, vẽ những dãi sáng rực rỡ xuống Thái Bình Dương. Bob và Justus lười biếng nằm ườn oài trên lớp cát ấm áp và duỗi thẳng chân thẳng tay. Peter, người đến sớm hơn cả và đã kịp thời chạy bộ một vòng dọc theo bờ đê bãi biển trong khi chờ hai bạn tới, giờ đây xoay sang tập một vài bài tập thể dục tay không, trong khi tai vẫn lắng nghe bản báo cáo của hai anh bạn mình.
- Thế cậu đã kể cho bà Willow nghe những gì về lý do khiến cậu quen bà cô trong toà biệt thự và lý do khiến cậu quan tâm đến tất cả những chuyện đó? - câu hỏi sau khi Justus kết thúc bản báo cáo.
Thám tử trưởng cười.
- Chẳng phải nói gì hết. Bà ấy lên cơn kể lể đến mức về cuối bà ấy quên khuấy đi luôn, và không thèm hỏi mình về chuyện đó. Mình nói cho mà nghe, các bạn đồng nghiệp, nếu chúng ta còn cần thêm thông tin nữa, thì bà Willow thật sự là một mỏ vàng. Nhưng người ta không được phép quên rằng, trong bản báo cáo của bà ấy phải trừ đi 80% phần phóng đại.
Bob gật đầu.
- Thế còn cậu, Thám tử phó? Cậu có kết qủa gì không?
Peter kết thúc bài tập và ngồi xuống bên hai anh bạn trên nền cát ấm.
- Mình đã đến thăm bà giúp việc, Anna Maria Gomez.
- Rồi sao nữa?
- Một người đàn bà căng thẳng khủng khiếp. Chỉ cần mình nêu ra cái tên Mastratonio là bà ấy khóc ngất lên từng cơn. Bà ấy đập cả hai bàn tay lên che mặt và than vãn rên rỉ suốt nữa giờ bằng tiếng Tây Ban Nha, sau đó mới bình tĩnh lại được một chút.
Justus thoáng mỉm cười. Cậu hầu như có thể tưởng tượng rất sinh động ra cái cảnh Peter bị dày vò bởi tính nóng nảy bẩm sinh.
- Đáng tiếc là sau đó tình hình cũng chẳng tốt hơn. Bà ấy kể ho mình nghe thật chi tiết chuyện đã xảy ra. Đáng tiếc là không chỉ kể có một lần, mà 20 lần liền. Và cứ mỗi lần kể lại căng thẳng, bi kịch hơn lần kể trước. Giờ thì mình thuộc câu chuyện đó đến từng dấu phẩy.
- Thế thì kể cho bọn mình nghe đi, - Bob nói.
- Nhưng làm ơn trong một phiên bản hiện thực, - Thám tử trưởng nhanh lẹ thêm vào.
Peter hắng giọng và gắng uốn giọng nói của cậu thành khách quan và chuẩn xác như giọng của một phát thanh viên chương trình thời sự.
- Vào buổi chiều của ngày 15 tháng 3, Anna Maria Gomez bước vào toà biệt thự của ngôi sao Ôpê- ra Dora Mastratonio, vẫn đúng từng giờ từng phút như mọi khi. Thời điểm đó chính xác là 4 giờ chiều. Người phụ nữ luôn coi trọng thói quen đúng giờ của mình. Bà đã kể cho tôi nghe ít nhất một trăm lần rằng trong suốt tám năm trời bà làm việc cho cô Mastratonio, bà chưa bao giờ một lần đến muộn. Bà có chìa khoá riêng của mình. Vậy là bà phát hiện ra thân hình bất động của Dora Mastratonio bên dưới chân cầu thang. Bà thét lên, chạy về phía cô chủ, không tìm thấy một dấu hiệu nào của sự sống và ngay lập tức gọi điện cho cảnh sát bằng chiếc điện thoại treo trong hành lang. Chỉ hai phút sau, xe cứu thương đã tới, nhưng bác sĩ chỉ còn có thể, chứng nhận cái chết của cô Mastratonio. Sau đó, cảnh sát tới và hỏi cung không phải chỉ bà Gomez, mà kể cả bà Adams, bà O Donnell và tiến sĩ Jones, những người sau đó đã dần dần tụ họp về toà biệt thự. Cuối cùng, họ hỏi cung cả đôi vợ chồng Willow. Nhưng vì tất cả đều có chứng cứ vắng mặt vững như thành và không hề có dấu vết của sự việc sử dụng bạo lực, nên công tác điều tra đã thật nhanh chóng được khép lại. Ở phía trên của khoảng hành lang, người ta tìm thấy một vị trí, nơi thảm bị cuộn lên gập lại thành một nếp nhăn. Chắc là cô Mastratonio đã vấp phải một vết nhăn trên thảm nầy và ngã dọc cầu thang xuống.
- Peter lại đeo cặp kính râm của cậu lên.
- Đó là những dữ liệu.
- Làm việc tốt đấy, Thám tử phó, - Justus khen ngợi.
- Vậy là chúng ta đã thu nhập được một khối lượng lớn thông tin. Nhưng vẫn chưa đủ. Mình sẽ xin chú thanh tr


XtGem Forum catalog