XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Biểu tượng Thất truyền (The Lost Symbol) - Full

Biểu tượng Thất truyền (The Lost Symbol) - Full

Tác giả: Dan Brown

Ngày cập nhật: 22:49 17/12/2015

Lượt xem: 1343483

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/3483 lượt.

ống băng đeo và chỗ băng bó vốn là bàn tay phải của ông trước kia. Nước mắt cô lại trào lên - Em rất… rất xin lỗi.Peter nhún vai như thể chẳng có gì đáng kể.- Da thịt ấy mà. Cơ thể có tồn tại mãi đâu. Điều quan trọng là em vẫn bình an. Phản ứng vô tư của Peter càng khiến cảm xúc trong lòng Katherine trào dâng, khơi gợi đủ mọi lý do khiến cô yêu thương anh trai mình. Cô vuốt ve đầu ông, cảm nhận sợi dây gia đình bền chặt thông qua dòng máu chung chảy trong huyết mạch họ. Thật buồn, Katherine biết rằng tối nay còn một thành viên Solomon nữa ở căn phòng này. Cái xác trên bàn thờ lại hút lấy ánh mắt cô, Katherine rùng mình, cố gắng xua đuổi những bức ảnh đã xem. Cô ngoảnh đi, đưa mắt tìm Robert Langdon. Anh đáp lại với sự trìu mến, sâu thẳm và nhạy cảm, như thể đọc được suy nghĩ của cô. Peter đã biết. Khuây khoả, cảm thông, thất vọng… những tình cảm nguyên sơ ấy xâm chiếm cõi lòng Katherine, và rồi, lần đầu tiên trong đời, cô thấy cơ thể Peter bắt đầu rung lên như một đứa trẻ.- Hãy để mọi việc trôi qua - cô thì thầm - ôn rồi anh ạ. Hãy để nó qua đi.Người Peter càng rung bần bật.Katherine lại ôm lấy anh trai, vuốt ve sau gáy ông.- Anh Peter, anh luôn là người mạnh mẽ… anh luôn có mặt khi em cần. Nhưng lúc này em ở đây là vì anh. Ổn rồi. Em ở đây mà.Katherine nhẹ nhàng ép đầu anh trai lên vai cô… và Peter Solomon vĩ đại sụp xuống nức nở trong vòng tay em gái. *** Giám đốc Sato bước ra xa để nghe điện thoại. Nola Kaye gọi đến. Tin tức của cô khá tốt lành.- Vẫn không có dấu hiệu phát tán, thưa sếp - Cô thông báo đầy hy vọng - Tôi tin rằng chúng ta sẽ thấy kết quả ngay bây giờ thôi. Có vẻ như sếp đã kiểm soát được tình hình.- Cảm ơn cô, Nola, Sato nghĩ thầm, liếc xuống chiếc máy tính mà Langdon nhìn rõ là đã hoàn tất quá trình gửi tin. Đúng là thoát nạn trong gang tấc. Theo gợi ý của Nola, nhân viên đặc vụ lục soát căn nhà của Mal’akh đã kiểm tra các thùng rác trong ga ra để xe và phát hiện bao bì của một chiếc modem mới mua. Với số chủng loại chính xác. Nola có thể tham khảo chéo các nhà cung cấp phù hợp, băng thông rộng và các mạng dịch vụ, cô lập nút truy cập nhiều khả năng nhất của chiếc máy tính, đó là một máy phát tín hiệu nhỏ ngay góc phố 16 và Corcoran, cách Thánh điện ba dãy nhà. Nola nhanh chóng truyền tin cho Sato, bấy giờ đang ngồi trên trực thăng. Khi tiếp cận Thánh điện, phi công đã thực hiện bay thấp và phóng một đợt phát xạ điện từ, gây chấn động lên nút truyền tin khiến nó tắt phụt chỉ vài giây trước khi máy tính hoàn tất quá trình gửi tin.- Tối nay cô cừ lắm - Sato nói - Bây giờ đi ngủ một chút đi. Cô xứng đáng được như vậy.- Cảm ơn sếp - Nola ngập ngừng.- Còn gì nữa?Nola im lặng một lúc lâu, rõ ràng đang cân nhắc xem có nên nói hay không.- Chẳng có gì đâu, thôi cứ để đến sáng mai, sếp ạ. Chúc sếp ngủ ngon.Chương 125Trong không khí yên tĩnh của một phòng tắm rất trang nhã ở tầng trệt Thánh điện, Robert Langdon cho nước ấm chảy vào bồn tắm gạch men và ngắm mình trong gương. Ngay dưới làn ánh sáng mờ ảo, anh vẫn nhận ra trông mình mệt lả… đúng như anh cảm nhận. Langdon lại khoác túi lên vai, nó nhẹ hơn nhiều bởi đã rỗng không ngoại trừ mấy món đồ cá nhân và vài ba ghi chú đã nhàu nát về bài giảng. Anh phì cười. Chuyến đi tới Thủ đô để giảng bài tối nay hoá ra vất vả hơn anh tưởng. Dù vậy, vẫn có nhiều điều khiến Langdon khoan khoái:Peter còn sống.Đoạn video đã bị chặn lại.Langdon vốc nước ấm vã lên mặt, thấy mình dần dần tỉnh táo. Mọi thứ vẫn còn lờ mờ, nhưng chất adrenaline trong cơ thể cuối cùng cũng giảm đi… Langdon cảm thấy được trở lại chính mình. Anh lau khô tay và nhìn chiếc đồng hồ Chuột Mickey.Lạ Chúa, muộn rồi. Langdon ra khỏi phòng tắm và lần theo bức tường cong của Sảnh Biểu chương - một lối đi tạo thành vòm rất trang nhã, hai bên là chân dung các hội viên Tam điểm xuất chúng… các vị tổng thống Hoa Kỳ, các nhà từ thiện, danh nhân, và những người Mỹ đầy ảnh hưởng khác. Anh dừng lại trước bức tranh sơn dầu vẽ Harry S. Truman và cố hình dung xem người này trải qua các nghi thức, lễ nghi và quá trình nghiên cứu cần thiết để trở thành một hội viên Tam điểm như thế nào.Có một thế giới bí mật đằng sau tất cả mỗi chúng ta. Cho tất cả chúng ta.- Anh định chuồn đấy à? - một giọng nói vang lên trong sảnh.Langdon quay lại.- Katherine. Tối nay, cô đã phải trải qua địa ngục, nhưng giờ trông cô rạng rỡ bất ngờ… hầu như trẻ lại.Langdon mỉm cười mệt mỏi.- Peter sao rồi?Katherine bước tới, ôm chầm lấy Langdon.- Em biết cảm ơn anh thế nào đây.Langdon phá lên cười.- Em biết anh không làm gì cả mà, phải không?Katherine ôm anh một lúc lâu.- Anh Peter sẽ khỏe thôi… - Cô buông tay và nhìn sâu vào mắt Langdon - Và anh ấy vừa cho em biết một chuyện không thể tin nổi…một chuyện tuyệt vời- Giọng cô run lên mong đợi - Em phải tự mình đi xem. Em sẽ trở lại ngay thôi.- Cái gì? Em định đi đâu?- Em không đi lâu đâu. Bây giờ Peter muốn nói chuyện với anh đấy, nói riêng. Anh ấy đang đợi trong thư viện.- Peter có nói là vì chuyện gì không?Katherine cười khúc khích và lắc đầu.- Anh thừa hiểu Peter và những bí mật của anh ấy