XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Độc giả thứ 7 - Full

Độc giả thứ 7 - Full

Tác giả: Lôi Mễ

Ngày cập nhật: 22:43 17/12/2015

Lượt xem: 1341088

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 10.00/10/1088 lượt.

g có gì lạ. Trên lưỡi rìu nhìn không rõ vết máu.Phương Mộc phát ra tiếng nức nở không thể ngăn lại, nước mắt từng giọt từng giọt rơi vào trên bức ảnh.Thật lâu sau, Phương Mộc cắn ngón tay mình, cưỡng ép chính mình tỉnh táo lại.Tớ sẽ bảo vệ cậu.Phương Mộc nhét nó lại phía dưới, hít thở sâu, sau đó mở ra bản đầu tiên, ngày 17 tháng 9 năm 1999, phòng vệ sinh ký túc xác nam khu 2 đại học Sư Phạm, Chu Quân.Xem xong toàn bộ hồ sơ, đã là 5h chiều, Hình Chí Sâm lặng yên không tiếng động trở về. Hắn châm một điếu thuốc, ngồi đối diện Phương Mộc.Phương Mộc cúi đầu, không muốn đôi mắt vẫn còn sưng đỏ của mình bị Hình Chí Sâm nhìn thấy."Có gì muốn nói không?"Phương Mộc lắc đầu.Trên mặt Hình Chí Sâm nhìn không ra biểu tình thất vọng, hắn đứng lên vỗ bả vai Phương Mộc, "Đi, chúng ta cùng nhau đi ăn. Đồ ăn của căn tin cục công an cũng không tệ lắm."Phương Mộc ngẩng đầu, nhìn vẻ mặt ôn hòa của Hình Chí Sâm, "Không được, tôi muốn trở về sớm một chút."Phương Mộc ngồi trên xe buýt tuyến 64, mắt nhìn ngoài cửa sổ. Bây giờ là giờ cao điểm tan tầm, trên đường tiếng người, tiếng còi xe hòa thành một mảnh. Trên mặt mọi người đều vội vàng, có lẽ hy vọng một bữa cơm hoặc đơn giản hoặc phong phú đang chờ ở nhà đi. Những bước chân vội vã, bánh xe chuyển động, vài người mang dép lê chạy về nơi khô ráo, cơm nóng dẻo, nhiệt tình hay oán trách, đứa nhỏ nỉ non.Cuộc sống, tựa như một con sông không ngừng chảy, khi thì yên ả, khi thì cuồng bạo, khi thì gợn sóng lăn tăn, khi thì cuộn trào mãnh liệt.Phương Mộc mắt thấy sắc trời dần buông xuống, cảm thấy mệt mỏi vô lực.Đối diện là một chiếc xe buýt tuyến 25. Phương Mộc nhìn thấy nó và tuyến xe của mình giao thoa qua nhau, bên trong là đám người chen chúc, hoặc ngồi, hoặc đứng, hoặc vẻ mặt chết lặng hoặc lớn tiếng đàm tiếu. Cuộc sống mỗi người không dính gì đến nhau, vận mệnh bình thản như vậy.Chẳng qua, người kia đã không còn."Nếu mục tiêu kế tiếp đã định là tớ, tớ hy vọng hắn có thể lập tức giết chết tớ, tốt nhất ở sau lưng, dưới tình huống tớ không hề hay biết, không thống khổ van cầu mạng sống."Trên báo cáo khám nghiệm tử thi nói, Trần Hi từng bị đánh thuốc mê, nàng là đang trong lúc hôn mê sâu bị chặt đầu.Không ngờ, nhất ngữ thành kỳ. (nói một lần mà trúng)Xe chạy qua đại học Sư Phạm, Phương Mộc cũng không muốn xuống xe, mãi cho đến trạm cuối.Hắn chậm rãi đi bộ về trường, sắc trời đã hoàn toàn tối, đèn ven đường lần lượt sáng lên. Thân ảnh của hắn lần lượt kéo dài lại rút ngắn.Hắn càng chạy càng nhanh, cuối cùng toàn lực chạy băng băng, người qua đường nhao nhao ném đến ánh mắt kinh ngạc.Hắn trong lúc chạy lần nữa bạo phát không thể ngăn được khóc rống lên.Hai ngày sau, Phương Mộc tham dự tang lễ của Trần hi.Lễ tang cử hành tại nhà hỏa táng Triêu Dương Câu. Tham gia ngoài bạn học của Trần Hi, người của tiểu nhóm SUO cũng tới.Cha mẹ Trần Hi được bác và dượng dìu đỡ, gật đầu trả lễ những người đến từ biệt Trần Hi lần cuối cùng.Diện mạo Trần Hi giống cha như hai giọt nước.Trong đại đường không có tiếng nhạc buồn vang vọng, mà là bài <<Ái Tình>> của Mạc Văn Úy, nghe nói là ca khúc yêu thích nhất của Trần Hi khi còn sống.Nếu không phải vì yêu anh, sao đêm dài lại vẫn chưa buồn ngủ. . . . . .Phương Mộc vòng qua quan tài đặt chính giữa linh đường, Trần Hi lẳng lặng nằm bên trong, trên cổ quấn một dải khăn lụa màu tím, cảm tạ người hóa trang của nhà tang lễ, nhìn nàng đang vô cùng an tường.Yêu là thứ gì đó giày vò người, rồi lại luyến tiếc không buông như vậy, không ngừng phỏng đoán trong lòng anh, có thể có tên em. . . . . . .Hai tay của nàng đan vào nhau trước ngực, hơi nắm chặt, dường như bên trong là bí mật chôn sâu trong đáy lòng.Yêu là bí mật duy nhất của em, làm cho người tan nát cõi lòng rồi lại mê muội, vô luận dùng ngôn ngữ gì chỉ biết, chỉ biết rằng nhớ anh.Lễ truy điệu kết thúc. Khi cha mẹ Trần Hi cực kỳ bi thương được người thân và bạn học đỡ ra khỏi linh đường, khi nhân viên nhà tang lễ đem thi thể Trần Hi nâng dậy, chuẩn bị đặt lên xe đẩy lạnh băng kia. Phương Mộc quay đầu lại.Anh yêu em.~~~~~~~~~~~~Chu Quân bị siết chết trong WC. Sau khi bị hung thủ xếp đặt thành tư thế đại tiện, hẳn là sợ bị người khác phát hiện thi thể quá sớm đi.Lưu Vĩ Lệ bị đẩy xuống lầu, ngã chết ở lan can, sau đó hung thủ đem hiện trường quét dọn sạch sẽ, không lưu lại một chút dấu vết.Cổ Phi Phi bị trói đông sống chết trên cột cờ. Hung thủ lột sạch y phục của nàng, nhưng không có dấu vết xâm phạm, y chỉ muốn giết người, không hề muốn cướp sắc. Một pho tượng điêu khắc trong tuyết.Tống Bác bị băng trên tường rơi xuống xuyên qua mà chết. Từ hiện trường, hẳn là ngoài ý muốn, không ai có thể tính toán đến chuẩn xác như vậy. Thế thì hung thủ vì sao không giống hai lần giết người trước, che dấu thi thể hoặc dọn sạch hiện trường chứ?Y hoàn toàn có thể đem thi thể của Cổ Phi Phi và Tống Bác nhét vào dưới khán đài của sân thể dục, như vậy, mười ngày nửa tháng cũng không có khả năng bị phát hiện.Đem nàng trói vào trên cột cờ, là muốn mọi người chú ý đến sự tàn nhẫn và cơ trí của y sao, thật giống như nhà nghệ thuật mong