XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Giáo hóa trường

Giáo hóa trường

Tác giả: Lôi Mễ

Ngày cập nhật: 22:43 17/12/2015

Lượt xem: 1342381

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/2381 lượt.

lừa tới nhà xưởng gần chợ vật liệu thép. Trước khi xuống tay chúng tôi cho rằng còn có đường sống quay về, nói nàng chỉ cần ở trong trường dẹp yên chuyện này, chúng tôi sẽ bỏ qua cho nàng. Kết quả nữ nhân này mắng chửi Trầm Tương là đồ đê tiện, còn muốn đi tố cáo chúng tôi. Việc này không còn đường lui nữa rồi, thật không còn đường lui nữa. Tôi đâm nàng rất nhiều dao, còn nhớ rõ thời điểm nàng nhận nhát dao đầu tiên trong ánh mắt là vô cùng kinh ngạc. Sau khi giết Tang Nam Nam, chúng tôi lập tức đều bình tĩnh, bắt đầu thương lượng chạy trốn hay cùng nhau tự sát. Lúc gần đến hừng đông, chúng tôi đang ôm nhau ngủ, bên cạnh chính là xác của Tang Nam Nam. Nói thật, khi đó cũng không sợ. Kết quả tôi tỉnh dậy, phát hiện Trầm Tương nằm bên cạnh tôi, cổ tay đã cắt. Thật nhiều máu. Máu của nàng tựa hồ đã chảy khô. Tôi ở trong tay nàng phát hiện tờ giấy, trên đó viết nàng giết Tang Nam Nam, toàn bộ không liên quan đến tôi. Nàng thật ngốc, tôi sao có thể tiếp tục sống? Song trước khi tôi chết, tôi còn có một việc phải làm, đó chính là thịt cô giáo Tần. Tôi muốn khiến toàn bộ người thương tổn chúng tôi phải trả giá, toàn bộ!Nghe xong cố sự của La Gia Hải, Phương Mộc châm một điếu thuốc, hung hăng hút một hơi, rồi nặng nề phun ra.Liên hệ bên trong giữa mùi vị -- tính dục -- giết người rốt cuộc đã làm rõ. Thế nhưng trong lòng Phương Mộc một chút cũng không cảm thấy thoải mái. Cậu nhìn chằm chằm người trước mắt này, tâm tình phức tạp.Nếu như nói Phương Mộc thông cảm với việc La Gia Hải liên tục tổn thương hai sinh mệnh, đây không hề nghi ngờ là trái với thiên tính nghề nghiệp của cậu; Nếu như nói Phương Mộc đối với việc tìm kiếm động cơ phạm tội này hoàn toàn là yêu cầu nghiệp vụ, đó cũng là lừa mình dối người.La Gia Hải nhất thiết phải vì hành vi của y mà trả giá đắt, nhưng mà, Phương Mộc không hy vọng y chết.Cuối cùng, cậu lựa chọn một phương pháp không trái với phẩm hạnh chức nghiệp, có thể biểu đạt đồng tình."La Gia Hải, tôi e rằng phải vi phạm lời hứa của tôi." Phương Mộc chậm rãi nói."Hửm? Cái gì?""Không chỉ riêng tôi, tôi hy vọng cậu cũng không nên kiên trì." Phương Mộc đem tàn thuốc ấn tắt trong gạt tàn, "Tôi hy vọng cậu đem lời ban nãy nói với tôi, kể cho quan tòa nghe.""Vì sao?"Phương Mộc đứng dậy, hai tay chống trên mặt bàn, thân trên nghiêng về phía trước, "Cậu muốn chết sao?"La Gia Hải cùng Phương Mộc nhìn nhau ước chừng nửa phút, cuối cùng, y dời đi tầm mắt của mình."Không, không muốn." Trong thanh âm của y lộ ra chút yếu đuối và hỗn loạn."Đem chuyện này từ đầu đến cuối kể cho quan tòa, có lẽ còn có đường sống. Đúng rồi, tìm một luật sư tốt." Phương Mộc nghĩ nghĩ, "Nếu cần tôi hỗ trợ, thì nói cho tôi biết.""Không cần." La Gia Hải ngẩng đầu, "Khương Đức Tiên đã được tòa án chỉ định làm luật sư cho tôi.""Hắn?" Phương Mộc hơi giật mình, người này quả nhiên rất có năng lực, có thể thuyết phục tòa án chỉ định hắn làm luật sư bào chữa. Bất quá cậu không nói gì, vỗ vỗ vai La Gia hải, "Hắn cũng là một luật sư ưu tú." Phương Mộc dừng một chút, "Chúc cậu may mắn."


Chương 6 : Phương hướng

Tôi đang ở đâu?

Người đàn ông động động tay chân, không ngoài dự đoán, gã bị chặt chẽ trói vào trên ghế. Chí ít, gã cảm thấy là vậy.Hắc ám vô biên vô hạn. Nó khiến người ta có một loại lỗi giác không ngừng kéo dài. Người đàn ông vô cớ cảm thấy bản thân đang ở trong một căn phòng trống trải. Gã thử kêu một tiếng: "Cứu mạng a. . . . . ."Gã rất nhanh phát hiện có gì không đúng. Bởi vì, nơi này ngay cả tiếng vọng cũng không có.Gã càng trở nên khủng hoảng, thanh âm cũng càng nói càng cao: "Cứu mạng. . . . . .Có ai không. . . . . .Cứu mạng a!"Hắc ám giống như mở ra miệng khổng lồ, tiếng kêu của gã vừa nói ra khỏi miệng, đã bị nó không chút lưu tình cắn nuốt.Người đàn ông liều mạng vặn vẹo tay chân, nhưng sợ hãi sớm đã nhanh chóng tiêu hao năng lượng cơ thể gã, gã rất nhanh liền vô lực tê liệt ngồi trên ghế.Bất thình lình, một thanh âm nặng nề vang lên: "Động động tay trái của mày."Người đàn ông hoảng sợ nhìn quanh, thanh âm kia giống như ngay tại bên tai, lại giống như vờn quanh bốn phía."Anh. . . . . .Anh là ai?""Động động tay trái của mày.""Anh. . . . . .Anh rốt cuộc là ai?"Lời còn chưa dứt, một trận đau nhói thoáng chốc xỏ xuyên người đàn ông, thân thể gã không tự chủ được cong lên, cảm giác giống như có vô số kim nhỏ đồng thời chạy trong cơ thể.Người đàn ông kêu thảm thiết khiến chủ nhân của thanh âm kia rất vui vẻ, trong ngữ điệu băng lãnh như trước ẩn ẩn lộ ra một tia khoái ý:"Động động tay trái của mày."Người đàn ông không dám chậm trễ, tay trái bị còng trên tay vịn ghế dựa cố sức hoạt động vài cái, rất nhanh, gã phát hiện tay trái mình có thể đụng đến bốn phím ấn xếp hình chữ thập."Sờ được đến phím ấn kia sao?""Sờ. . . . . .Sờ được.""Tốt, bây giờ trả lời vấn đề của tao. Từng vấn đề tao cho mày thời gian 3 giây suy nghĩ, nếu mày trả lời được, tao sẽ để mày đi.""Từ từ. . . . . .""Đông là phương hướng nào?""Ngươi rốt cuộc là. . . . . .""3, 2. . . . . ."Người đàn ông không muốn nếm tư vị điện giật lần nữa, nhanh nh