![[Thiên Sư Chấp Vị I] Quyển 1 : Ly Hồn](/images/truyen-trinh-tham/thien-su-chap-vi-i-quyen-1-ly-hon.jpg)
[Thiên Sư Chấp Vị I] Quyển 1 : Ly Hồn
Tác giả: Zenny Nguyễn (Gấu Sociu or Gấu Sociu's)
Ngày cập nhật: 22:36 17/12/2015
Lượt xem: 1341484
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1484 lượt.
gom 5 chiếc bình sứ quý (Mỗi chiếc bình có giá khoảng 50.000–65.000đôla), Ju vừa nghiến răng, vừa nói : “Để tôi coi, ông còn trong đó nữa hay là không. Dám chọc điên tôi hã? Chọc nè…Chọc nè…”. Sau mỗi câu “Chọc nè” là mỗi chiếc bình sứ và rơi xuống bể nát. Nghe tiếng ồn từ trước của phòng mình Kelvin mở mắt ra và lê đến cửa với cái đầu nặng hơn người, chốt cửa vừa được mở ra thì một gương mặt rất quen nhưng không như mọi ngày vui vẻ mà lại “hầm hầm” như muốn ăn tươi nuốt sống Kelvin, cơn thịnh nộ của Ju làm cho cơn đau đầu, buồn ngủ, hoa mắt, mọi suy nghĩ trong đầu của Kelvin đều bay mất “chạy đi mất”, giọng nói ấm a ấm úp không thể suy nghĩ được gì hơn cả :
J..U…Ju–Kelvin. Ju im lặng nhìn Kelvin..1s…8…10…15..20s..”Núi lửa phun trào” :
–NGUYỄN…KHÁNH…HUY ông dám hã? –Ju
Không nhận được lời xin lỗi hay năn nỉ gì của Ju mà ngược lại là tiếng rên khóc của Kelvin :
–Trời ơi, bình của tôi. Ju có biết tôi thương nó như thế nào không? Nó là đặc trưng của từng nước đó, tôi phải cực khổ lắm đó biết không?–Ju
Ju có phần vơi bớt vì thái độ của Kelvin, Ju cũng có phần biết lỗi về chuyện mình làm, Ju nhẹ giọng lại :
–Nè! Ông biết giờ này giờ nào không? Đi thay đồ đi–Ju. Kelvin ngạc nhiên :
–Đi đâu? –Kelvin
–Thì đi thay đi –Ju
–Còn mấy cái bình của tôi? –Kelvin
–Thì thay đi, tôi gom lại đổ cho –Ju
–Trời ơi, mấy cái bình của tôi –Kelvin
–Đi hay là không –Ju
Nghe cầu rằn giọng của Ju dù Kelvin rất tiếc những chiếc bình nhưng cũng đành phải làm theo lời của Ju mà “rời xa” những chiếc bình cất bước làm theo lời Ju. Ju đang loay hoay dọn dẹp dưới bếp vừa quay lại thì một chàng trai tóc nâu vàng hất máy, mặc chiếc áo trắng tay dài(xăn lên khỏi trỏ) kết hợt với quần kaki đen và giày boss cổ cao da nhìn Kelvin như một chàng tây (Thật ra ông ngoại của Kelvin là người Mĩ nên trong người Kelvin cũng có dòng máu lai), Ju :
–Nhìn ông lạ quá –Ju
–Đẹp trai đúng không? –Kelvin
–Nôn –Ju
Tiếng coi xe âm ã trước cửa nhà Kelvin, Ju :
Gì đây? –Ju
–Để tôi đi coi –Kelvin
Kelvin ra cửa thì Ju cũng nối bước theo sau, kính xe dần hạ xuống :
–Lại nhìn, lạ lắm sao? Lên xe đi –Kill
+Đây là links Facebook của tác giả : https://www.facebook.com/profile.php?id=100007349719403&ref=ts&fref=ts (Gấu Sociu's) OR https://www.facebook.com/profile.php?id=100007226735623&ref=ts&fref=ts (Gấu Sociu)
+Zalo của tác giả : 01869459343
Ry tiến một mạch vào nhà Ken, dù có sự ngăn cản của bà quản gia đáp lại đó là anh mắt lạnh lùng vô cảm như muốn giết chết những ai đang cản lối. Bước lên đến cửa phòng Ken, Ry mở cửa thì chốt khóa trong, liên tục đập cửa nhưng vẫn không thấy hồi âm, Ry bước qua phòng cạnh đó lấy một thanh gậy bóng chày bằng sắt đạp mạnh vào chốt cửa, chốt cửa gảy. Ry tiến vào phòng, mùi các loại rượu hòa lẫn vào nhau tạo nên một mùi rất nồng có thể khiến những ai tửu lượng kém sẽ gục ngay khi sau khi ngửi, một góc của phòng, một cô gái ngồi khuất ở một góc cạnh đó là một con dao như đang muốn làm điều dạy dột, cằm con dao lên đưa trước mặt Ken :
–Cắt đi, sao không cắt mày sợ hã? –Ry
–Đừng thách tao –Ken
Ken ngay lập tức bắt lấy con dao đưa đến gần động mạch chủ của mình, Ry cười nửa miệng rồi nói :
–Mày cắt đi, mày cắt thì dễ rồi đó mày chết người cả thế giời này cũng chẳng quan tâm đâu! Mày chết người vui nhất là ai mày nên biết. Và hình ảnh ai sẽ lại vừa khóc, vừa ngất sống không bằng chết một lần nữa lặp lại ở đây mày nên biết. –Ry. Giọng của Ry quyết đoán, mạnh mẽ của Ry là Ken bình tĩnh lại. Ry bước vào phòng tắm xã nước đầy bồn tắm Ry nắm Ken kéo vào phòng tắm nhận đầu Ken xuống bồn :’’Mày tưởng chỉ mày đang buồn sau, làm như vậy thì được gì nó có sống lại không, hay chỉ làm tụi này lo lắng hơn cho mày, cho kẻ đã giết nó có thêm cơ hội thôi. Đồ ngu.” Nói rồi, Ry mở vòi sen lên bước để tủ lấy đồ rồi mán lên đóng cửa phòng tắm lại và nói : “Đừng làm tao thất vọng”. Ry bước xuống phòng khách, rót một ít rượu ra ly và uống để tâm trạng mình bình tĩnh hơn, đang cảm nhận vị chát nhẹ ngọt thanh của rượu thì trên lầu xuất hiện tiếng “Á” vang trời, rồi tiếp đó là tiếng bình, kiếng..v…v.. tất cả những gì có thể vỡ đang tiếp nhau vỡ, nhắm một ngụm rượu Ry cười nhẹ : “Tốt”. Tiếng kiếng cuối cùng vỡ phát ra, một lát sau từ cầu than một cô với chiếc áo phông trắng giản dị, chiếc quần kaki đen bước xuống, Ry :
–Sao thế? Sao lại dừng buổi hòa nhạc lại, đang hay mà –Ry
Ken vẫn im lặng không trả lời Ry, không gian như bao trùm tầng tầng lớp lớp sương mù dày đặc, một câu nói nhẹ nhàng nhưng triễu nặng triệu nỗi sầu :
–Mày nghĩ tao đang ổn sao? Chưa hề! Cái cảm giác lo lắng sợ sệch, một thứ bất có thể mất bất cứ lúc nào mà không thể làm gì được mày nghĩ tao ổn không?. Chocola không phải là bạn tao sao, tao không buồn sao? Nhưng tao biết dù có buồn đi chăng Chocola cũng không thể sống lại nhưng nếu tao, mày và tất cả mạnh mẽ trả th