
Tác giả: Zenny Nguyễn (Gấu Sociu or Gấu Sociu's)
Ngày cập nhật: 22:36 17/12/2015
Lượt xem: 1341485
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1485 lượt.
ù được cho Chocola thì cậu ta còn có thể ngậm cười nơi thế giới khác –Ry
Hiểu được nỗi lo bạn đang mang, nỗi buồn mà tất cả đang chịu :
Tao xin lỗi. –Ken
Mày biết là tốt rồi, đi thôi –Zen
Một nụ cười tươi của Zen như phá tan hết sương mù đang quay quanh không gian, Zen tiến đến choàng vai Ken :”Đi thôi”, Ry cũng tiến đến choàng vai còn lại Ken :”Go, bỏ nỗi buồn ở nhà đi nhé”. Rồi tất cả lên xe của Kill, Kelvin :
–Chúng ta sẽ đi đâu? –Kelvin
–Khóa an toàn lại rồi giữ trật tự đi mấy nhóc –Kill
Sau lời nói của mình, Kill chạy ra khỏi thành phố, đến ngoại ô cô càng tăng tốc. Cách ngoại ô, một khoảng xa một nơi thanh bình trước là hồ nước xanh biết rộng lớn, sau là ngọn núi xanh bóng cây, trước mặt cả bọn bây giờ là một ngôi chùa nhỏ như cách ly với cuộc sống hiện đại xa hoa, tấp nập.
–Cái gì đây –King
–Đừng có nhiều lời –Kill
Một chú tiểu khoảng độ 6 – 7tuổi, gương mặt bầu bĩnh, với đôi mắt tròn xoe, má hồng hồng, thân hình ống chỉ đang quét lá thì thấy Kill đến liền chỗ chạy ra ôm chân của Kill :
–Bồ tát tỉ tỉ đẹp đến rồi –Chú tiểu
–Sư phụ bảo em ra đón tỉ phải không? –Kill
–Dạ, sư phụ bảo tỉ cùng mọi người phải đi rữa bụi trần rồi sao đó ra sau núi sư phụ đang ở đó –Chú tiểu
–Ôi em thấy cưng quá –Ju. Ju chạy đến bẹo má của chú tiểu, cậu liền bước lùi về sao một bước :
–Mô phật, tôi là người của cửa phật, nữ thí chủ xin hãy có khoảng cách –Chú tiểu.
Cả bọn cười ầm lên vì chủ tiểu cực kì thấy cưng, Ju lại tiếp :
–Thế sao em lại ôm chị ta –Ju
–Vì chị ấy là bồ tát tỉ tỉ –Chú tiểu
–Vậy chị không xinh sao? –Ju
–Không chị rất xinh, nhưng mà sư phụ có dạy…–Chú tiểu
–Dạy thế nào? –Ju
–Thôi, đừng chọc Tâm Bảo nữa, em dắt mấy anh đi rửa bụi trần đi –Kill
–Dạ, mới các thí chủ đi theo em –Chú tiểu
–Này lát dẫn mấy anh đi rồi đến chị nha –Ju
–Mô phật–Chú tiểu
Tâm Bảo dẫn King và Kelvin đi rửa bụi trần, Ju hỏi Kill về Tâm Bảo :
–Tại sao thằng bé dễ thương vậy lại ở đây–Ju
–Mẹ nó là một cô gái nghiện ngập rồi bị HIV lúc đang mang thai nó, cũng mai nó không bị nhiễm từ cô ta ,chết 1 ngày sau sinh nó rồi sư thầy đã cưu mang nó về đây–Kill
–Lại một cái chết trắng –Zen
–Nó biết chứ? –Ju
–Không, một khi đã xuất gia thì chuyện ở tục thế phải gác bỏ nên sư thầy cũng không kể cho nó biết về sự thật, người muốn nó chuyên tâm học phật pháp để sau này còn là người có ít. –Kill
Sau khi đã được cởi bụi trần bằng nước của nguồn suối ở sau núi và mặc đồ lam, Kill dẫn tất cả đi dọc theo đường mòn lên đến đỉnh núi :
–Chúng ta đang làm cái quái gì vậy? –King
–Im đi –Kill
–Cô…–King
Cuối cùng cũng đã đến đỉnh núi, trên đỉnh có một cây đa rất to dưới góc đa có một vị Đạ đức đang ngồi thiền, nghe thấy tiếng bước chân của cả bọn, mắt thầy vẫn nhắm tay thầy vẫn lần chuỗi :
–Đã đến tận đây rồi sau lại không ngồi xuống, thưởng thức vị trong lành của không khí, vị thanh mát của gió cùng ta –Vị Đại Đức
Nghe thầy bảo, cả bọn cùng ngồi xuống, không gian yên tĩnh đến mức có thể nghe được những cơn gió lướt qua tai như đang trêu ghẹo nhau. Nhưng một lát ngồi Kelvin, King, Ken, Ju và cả Zen đều không thể không cử động, cả bọn nhút nhít, chàng Kelvin nhà mình còn sát sinh một chú kiến nhỏ, dù mắt vẫn chưa hề mở nhưng vị Đại Đức đã rõ hết chuyện của cả bọn đang làm :
–Mô phật, oán nợ đã trả, hận thù đã gieo nay đã được hóa giải –Vị Đại Đức
Cả bọn thắc mắc về cầu nói của vị Đại Đức thì ngài lại tiếp….
–Vạn vật chúng sinh luôn phải Vay và trả, chú kiến nhỏ kia đã từng vay bóng của cậu ta thì giờ phải trả những gì đã vay. –Vị Đại Đức
–Thưa thầy, con kiến đó chỉ vay của cậu ta bóng mát tại sao lại phải trả bằng mạng –Zen
–Không phải nợ ở kiếp này, kiếp trước mà là mà từ nhiều đời nhiều kiếp trước chú kiến này đã vay mà chưa trả giờ phải trả bằng chính mạng sống của mình –Vị Đại Đức
Nghe vị Đại Đức nói, Ry bật cười trong lạnh nhạt…
–Vậy tụi con đang trả hay đang vay –Ken
–Mọi sự trên đời các con gây ra đều có luật, các con phải nhận lại chính quả mình gieo như ta nói mọi thức đều từ nhiều đời nhiều kiếp trước. Dù đang trả hay đang vay khi giết một sinh linh tay con đã dính thêm một vết máu, đó không phải một vết máu bình thường con có thể rửa sạch nhưng đâu đó trong vết máu đó vẫn còn và hình ảnh người đó đang gào thét oán trách con đã giết họ sẽ mãi còn –Vị Đại Đức
King vẫn có vẻ bất cần trước mọi điều mà Vị Đại Đức đó đã nói, ngài tiếp :
–Không phải chỉ để cứu một người thoát khỏi cảnh nghiệp ngập, lại giết một người đang bán thứ đó –Vị Đại Đức.
King sửng sốt, lời ông ta nói chính là King cách đó 1 năm trước : “Một kẻ đang vào trong Bar của King để bán thứ đó, biết tin không cần suy nghĩ gì King đã cho người bắt hắn rồi bắn một phát vào trán như lời cảnh cáo cho tất cả.” Vị Đại Đức lại tiếp :
–Một kẻ giàu có luôn