XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Mặt Nạ Máu - Full

Mặt Nạ Máu - Full

Tác giả: Hồng Nương Tử

Ngày cập nhật: 22:43 17/12/2015

Lượt xem: 1341640

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1640 lượt.

ôn bỏ sót. Cả buổi hôm đó Mạc Bắc rất chăm chú lắng nghe, tỏ ra vô cùng hứng thú, thậm chí còn lấy cả sổ tay ra ghi lại.Cả ba người tròn mắt nhìn biểu hiện vô cùng lạ lùng này của Mạc Bắc, Mạc Bắc cười cười nói: “Thực ra tôi là hội trưởng của Hiệp hội những chuyện kỳ bí”.Hiệp hội những chuyện kỳ bí? Tạ Nam còn chẳng hề biết trong trường có tổ chức này nữa, quái quỷ thật lại là chuyện gì nữa đây?Mạc Bắc giải thích đây là một hiệp hội ngầm, do một số người có hứng thú với những hiện tượng thần bí bí mật tổ chức lại và anh ta chính là hội trưởng. Gần đây trong trường cũng xảy ra khá nhiều chuyện nên hoạt động của hiệp hội cũng tăng tần suất lên.“Không ngờ những chuyện này đều có liên quan đến các cậu!”Mạc Bắc cảm thấy vô cùng phấn chấn thầm nghĩ, những người trước mặt này sẽ khiến cuội đời làm hội trưởng của mình lên đến đỉnh cao đây.“Có thể lấy chiếc mặt nạ phù thủy cho mình xem được không?” Mạc Bắc háo hức.Tạ Nam hào phóng lôi mặt nạ từ trong ba lô ra, đưa cho Mạc Bắc mở mang tầm mắt. Cậu ta vừa cầm lấy chiếc mặt nạ phù thủy thì thấy hứng thú khác thường, cẩn thận đỡ lấy vật thần bí này rồi tấm tắc khen ngợi.Thiệu Đông Tử nhìn nhãn cầu tên Mạc Bắc như muốn rớt ra ngoài thì dè biểu khinh bỉ, đúng là loại chưa nếm trải sự đời.Nhìn thấy đồ ăn đều đã được bưng lên, Thiệu Đông Tử bắt đầu chăm chú tập trung vào chuyện môn. Còn tên tiểu tử Mạc Bắc cứ nhìn lom lom chiếc mặt nạ phù thủy không dứt ra được.“Hiệp hội của các anh là như thế sao?” Thiệu Đông Tử vừa cắm đầu ăn vừa nhìn bộ dạng ngơ ngẩn của tên Mạc Bắc.“Vật này không may mắn đâu nên anh phải cẩn thận đấy!” Tạ Nam và Tô Khôn không động đũa. Bởi chuyện xảy ra ngày hôm nay cũng khiến họ hoang mang lo sợ đủ rồi, nên chẳng có tâm trạng đâu mà ăn với chả uống.Mạc Bắc hình như không nghe thấy, vẫn chăm chăm nhìn vào chiếc mặt nạ đang cầm trên tay, lại còn định thử đeo lê.Do đã từng nhìn thấy biểu hiện của Giáo sư Khương khi đeo chiếc mặt nạ lên nên Tạ Nam vội vàng giật lấy chiếc mặt nạ đo về rồi vờ vui vẻ cười hì hì nói: “Tốt nhất là cậu đừng nên đeo”.Mạc Bắc há hốc mồm không nói được câu nào. Chỉ giương mắt quyến luyến nhìn Tạ Nam cất chiếc mặt nạ phù thủy vào ba lô.Bữa cơm này, ngoài Thiệu Đông Tử không còn dây thần kinh xấu hổ ra thì mấy người khác hầu như chẳng ăn gì, người nào người nấy vẫn đang nghĩ vẩn vơ về chuyện của mình. Tất cả những phiền muộn, buồn bực tích lũy trong mấy ngày nay đang được kết tụ lại, rồi biến hóa khôn lường thành một bầu không khí nặng nề.Sau khi tan cuộc, Tạ Nam đưa Tô Khôn trở về ký túc xá. Sau những chuyện đã xảy ra với Tô Khôn tại phòng thì ký túc xá này bỗng trở nên ảm đạm thê lương đến rợn người, khuôn mặt Tô Khôn cũng có chút do dự.“Không sao đâu, em lên phòng đi, có gì thì gọi điện ngay cho anh nhé”. Tạ Nam cũng chẳng biết an ủi thế nào, đành lấy điện thoại trong túi ra, ý bảo mình luôn trong tư thế sẵn sàng nên cô có thể gọi bất cứ lúc nào, Tô Khôn cười đau khổ, lặng lẽ đi lên.Tạ Nam nhìn theo bóng lưng của cô, mệt mỏi quay người trở về. Bỗng nhiên chuông điện thoại reo lên.“Anh là…?” Tạ Nam nghe điện thoại, không nghĩ ra là giọng của ai.“Tôi là Mạc Bắc!”Tên Mạc Bắc gọi điện vào giờ này làm gì chứ, Tạ Nam như muốn phát điên lên khi nghe cái tên đó. Đúng là hội đáng chết thì không chết, đến nghỉ ngơi một lát cũng không cho người ta nghỉ.“Tôi muốn tìm cậu nói chuyện”. Hình như anh ta cũng nhận ra thái độ tức tối của Tạ Nam lúc này.“Giữa chúng ta có chuyện gì, chẳng phải vừa nãy đã nói hết rồi sao?”“Chỉ là nói chuyện thôi, thế này đi, hai mươi phút nữa chúng ta gặp nhau ở tòa nhà khoa Thể dục Thể thao”. Đầu bên kia vội cúp máy, không để cho Tạ Nam kịp có ý kiến.Tạ Nam bèn cất điện thoại, quay đầu đi thẳng vào ký túc, buồn bực đổ người xuống giường. Ai biết được tên hội trưởng thần kinh này có thể sử dụng thủ đoạn gì chứ.Thời gian hai mươi phút sắp đến, Tạ Nam bỗng cảm thấy nhất định phải tới gặp thằng cha này, hơn nữa dù không nghĩ đến chuyện anh ta cứu Thiệu Đông Tử thì chí ít cũng đã ăn cơm của người ta.Mặc quần áo vào, cậu ta cầm theo cây côn mới mua mấy ngày trước trong ngăn kéo của Thiệu Đông Tử, tiện tay múa vài đường rồi cẩn thận thu lại cất vào trong túi quần và cũng không quên gói kín chiếc mặt nạ phù thủy, lặng lẽ đi ra cửa.Tòa nhà khoa Thể dục Thể thao chính là trung tâm bắt nguồn mọi truyền thuyết quái đản trong trường. Tầng một, tầng hai, tầng ba là khu giảng đường nên không có gì còn đáng sợ nhất là tầng bốn, nơi dạy giải phẫu. Bên trong bày biện chi chít đủ loại đầu lâu, xương cốt và các khí quản biến dạng được ngâm trong lọ thủy tinh, nhưng có lẽ điều khiến đám người nhiều chuyện hứng thú nói đến nhất là: Ba xác người được dùng để giải phẫu, phân tích xương thịt được ngâm trong cái bể lớn bên cạnh. Tất cả sự quái đản, thần bí được lưu truyền thêm thắt trong các sinh viên qua từng lớp từng khóa học cứ thế ngày càng trở nên vô cùng kỳ diệu và bí hiểm, cho nên ngoài việc lẹn đó học thì rất hiếm người có gan lên tầng bốn. Tại sao tên Mạc Bắc lại chọn chỗ này để “nói chuyện”, ngoài anh ta ra thì có Trời mới biết được