Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Mở Cửa Trái Tim

Mở Cửa Trái Tim

Tác giả: Lee Na

Ngày cập nhật: 22:41 17/12/2015

Lượt xem: 134185

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/185 lượt.

xxx ở đường xyz…


- [Mệt cho cậu thật! Tí gặp lại. Tút…tút…tút'>
- Con nhỏ này hôm nay giỏi, dám ngắt máy trước mình luôn._Nó nhìn vào điện thoại rồi nghiến răng nghiến lợi. Bây giờ hắn đã tin nó không phải là Gia Hân rồi. Gia Hân của hắn không có bạn. Người quen tất cả cũng chỉ là những người ở cô nhi viện này và bọn hắn thôi.




Trời bắt đầu dần về trưa. Ánh nắng càng lúc càng gay gắt hơn. Nó và Anna đang giúp sơ chuẩn bị bữa trưa cho mọi người. Đương lúc tập trung thì nó nghe thấy tiếng khóc ở đâu đó. Nó lập tức chạy vọt ra ngoài. Một cô bé nhỏ đang nhìn lên cây mà khóc. Nó ân cần tiến tới hỏi


- Em làm sao thế?


- Chị ơi! Diều của em…nó ở trên đó_Cô bé nức nở chỉ tay lên cái nhánh cây khá cao. Nó giơ tay cũng không tới. Mà nó cao 1m75 chứ ít gì. Nó cần giúp đỡ. Nó nhìn quanh nhưng chẳng có cái cây nào đủ dài cả. Và rồi ánh mắt nó đột nhiên dừng lại ở nơi hắn. Hắn đang dưa vào một gốc cây gần đó và hưởng thụ. Hắn khá cao. Có lẽ giúp được nó. Nó liền lên tiếng gọi hắn


- Nè! Nè tên kìa…


-…
- Anh…_Nó đùng đùng tiến về phía hắn. Hỏa khí bốc lên ngút trời. Nó thẳng tay giáng cho hắn một cú vào đầu_Tai anh có vấn đề à? Hay màng nhĩ của anh bị lủng rồi?


- Chuyện gì?_Hắn cất giọng lạnh lùng. Hai hàng lông mày của hắn nhíu lại. Hắn có vẻ rất khó chịu


- Giúp tôi lấy con diều đó đi!


Hắn khẽ liếc nhìn về phía cô bé đó rồi đứng lên. Cứ tưởng hắn sẽ giúp nó nhưng không. Hắn buông lại cho nó một câu đe dọa rồi bỏ đi


- Còn dám xấc xược với tôi như hôm nay thì lo mà chuẩn bị mộ phần trước đi


Nó giận dữ nhìn theo bóng lưng hắn


- Anh thì có bản lĩnh gì chứ! Chỉ là một tên ngạo mạn, kiêu kì mà thôi! Thử làm tôi bị thương coi, anh cũng không yên đâu_Nó nói theo. Tất nhiên là hắn nghe thấy rồi nhưng hắn chẳng nói gì, cứ thế mà đi vào trong


- Đúng là gan to bằng trời mà_Một giọng trầm thấp vang lên làm nó giật mình. Là Rain. Nhìn thấy tên này, máu điên của nó lại nổi lên.


- Gì?


- À, không có gì! Cô có cần tôi giúp không?


- Giúp? Tôi trông mong ở anh được sao?


- Ý cô là gì?_Rain không hiểu hỏi


- Chẳng phải anh là bạn của tên kia sao? Anh cũng như hắn thôi! Mấy người biến hết đi cho tôi nhờ!_Nó phe phẩy tay.


- Cô sao lại ghét bọn tôi như thế?


- Toàn một lũ khó ưa!


- Haizz! Không ngờ cô lại có thành kiến với bọn tôi như vậy. Chẳng lẽ cô không có chút cảm giác gì với bọn tôi hết sao?


- Cảm giác gì?


- Thì ngất ngây, tìm đập mạnh, người nóng ran…_Rain liệt kê ra nhưng gì mà các cô gái khác đã nói với anh. Nhưng anh nhầm rồi. Nó đâu phải là cô gái như bao cô gái khác.


- Anh mà có thể làm tôi trở nên như thế thì cả hai đã không đứng đây đôi co thế này rồi. Loại con trai như anh nhiều lắm! Đừng nghĩ mình là cao._Nó ngoảnh mặt đi nơi khác.



Bỗng dưng cánh tay nó bị kéo mạnh. Nó nhìn xuống dưới. Cô bé lúc nãy đang chăm chăm nhìn nó. Khóe mi còn vươn lại những giọt nước mắt. Bây giờ nó mới sựt nhớ ra, nó vẫn chưa lấy con diều xuống. Nó quay sang Rain


- Giờ có muốn giúp thì giúp còn không muốn giúp thì đi chỗ khác cho tôi nhờ. Đi về luốn thì càng tốt


Rain trút một hơi thật dài rồi đi lấy con diều. Anh này khá cao nên việc lấy con diều đối với anh rất dễ, chỉ cần vươn tay là tới rồi. Cô bé nhỏ kia nhận lại diều rồi chạy ra cánh đồng để chơi với đám trẻ. Nó khẽ cười toan vào trong nhưng đã bị Rain níu lại


- Jullia? Cô là Jullia phải không?


- Thì sao?


- À không có gì, tôi chỉ muốn biết tên thôi! Tôi là Rain còn bạn tôi là Eric. Còn cô gái kia là Anna


- Nói với tôi làm gì? Tôi không quan tâm._Nó hất tay Rain ra rồi bước đi. Bỗng dưng bước chân của nó dừng lại khi thấy hắn từ trong đi ra với một bó hoa oải hương trên tay. Hắn đang thẳng hướng ngọn đồi hoa mà đi



- Cậu đi thăm Gia Hân à?_Rain hỏi


- Ừ. Để cô ấy nằm một mình ở đó lạnh lẽo lắm!


- Hử? Thăm ai? Ở đây đâu còn ai sinh sống_Nó thấy lạ bèn hỏi. Nó đã đi dạo quanh đây rồi. Nhất là ngọn đồi hoa đó nhưng đâu có ai sinh sống ở đây ngoài cô nhi viện này


- Là Gia Hân! Bạn gái cũ của Eric
- Gia Hân? Cô ta giống tôi lắm sao?_Nó nhớ lại cái tên hắn gọi khi gặp nó. Nó khá hiếu kì với chuyện này. Chẳng lẽ trên đời này có chuyện người giống người?


- Giống. Tôi cũng đã tưởng cô là Gia Hân.


- Nhảm! Tôi sao có thể là cô ta? Một con nhỏ bạc mệnh. Mình giống cô ta đến thế! Có khi nào mình cũng đoản mệnh như cô ta không?_Nó trầm ngâm. Nó vừa dứt lời thì phải giật mình vì bó hoa trên tay hắn đang bay về phía nó. Khi bó hoa chỉ cách mặt nó 10cm thì bị một bàn tay chụp lại


- Hú hồn, tưởng ăn nguyên bó hoa rồi chứ! Ủa mà sao nó không bay nữa vậy cà?_Nó ti hí mắt xem chuyện gì đang xảy ra. Mặt nó lập tức chuyện sang nét ngạc nhiên rồi vui mừng


- Chr


Lamborghini Huracán LP 610-4 t