Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Resident Evil ( Tập 3 - Thành phố chết ) - Full

Resident Evil ( Tập 3 - Thành phố chết ) - Full

Tác giả: S.D.Perry

Ngày cập nhật: 22:53 17/12/2015

Lượt xem: 1341948

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1948 lượt.

t rồi ngước nhìn cô gái xinh đẹp. Người thiếu nữ trông mới chỉ tầm hai mươi tuổi, ăn mặc lại rất cá tính - đi giày bốt, quần soóc vải jean màu hồng rất hợp với chiếc áo sát nách. Mái tóc đuôi ngựa màu nâu sáng cột gọn gàng, cô gái có nụ cười như minh tinh màn bạc vậy. Cô cúi xuống trước mặt Sherry, mỉm cười thân thiện. "Chị tên Claire. Còn em?" 
Sherry chợt thấy hơi xấu hổ, bối rối muốn chạy trốn trước một người phụ nữ tốt bụng đến vậy. Ba mẹ thường nói cô bé rất nhạy cảm, hay "tưởng tượng quá mức", nói vậy chỉ vì tốt cho cô bé mà thôi, nhưng bằng chứng là lúc này đây; Clair không hề muốn hại cô, Sherry chắc chắn như vậy. 
"Sherry Birkin," cô bé nói, mỉm cười lại với Claire, hi vọng cô sẽ không điên lên, dù cô gái trông chẳng có vẻ gì là đang tức giận cả. Thực tế, trông cô rất hài lòng với với câu trả lời của Sherry.
"Em biết ba mẹ em ở đâu không?" Claire hỏi, vẫn với giọng dịu dàng.
"Họ làm ở nhà máy hoá chất của Umbrella, ngoài thành phố," Sherry nói.
"Nhà máy hoá chất... thế em đang làm gì ở đây vậy?" 
"Mẹ gọi điện bảo em tới đồn cảnh sát. Mẹ nói ở nhà rất nguy hiểm."
Claire gật đầu. "Nhìn chung, mẹ em cũng có lý. Nhưng ở đây cũng rất nguy hiểm..." Claire trầm ngâm cau mày rồi mỉm cười lần nữa. ”Tốt hơn hết là nên đi với chị."
Sherry chợt thấy bụng đau nhói và lắc đầu, không biết nên giải thích thế nào cho Claire rằng đó không phải là một ý hay, rằng đó hoàn toàn là một ý rất tồi. Cô bé không muốn đơn độc thêm chút nào, nhưng thực sự sẽ chẳng hề an toàn. 
Nếu mình đi với chị ấy thì con quái vật sẽ phát hiện ra... 
Claire chắc sẽ bị giết. Dù trông cô gái khá mảnh mai nhưng Sherry chắc chắn Claire sẽ chẳng thể chui vừa cái lỗ thông hơi. 
"Có cái gì đó ở ngoài kia,” cuối cùng cô bé nói. ”Em đã trông thấy, nó to hơn cả zombie va đang kiếm em." 
Claire lắc đầu, đang định mở miệng thuyết phục cô bé thì một âm thanh cuồng nộ và hết sức kinh khủng vang lên, vọng ra từ đâu đó trong toà nhà. Từ đâu đó rất gần.
"Rrraaahhh..." 
Sherry thấy máu như đông cứng lại. Claire tròn mắt, da tái nhợt.
"Cái gì thế?" 
Sherry quay đi, tưởng như không thể thở được, trong đầu chỉ chực chạy về chỗ trú an toàn phía sau ba bộ áo giáp kia.
"Nó đấy!" Cô bé hổn hển nói, chạy phắt đi trước khi Claire kịp phản ứng.
"Sherry!" 
Sherry lờ đi, cuống cuồng chạy qua tủ trưng bày về phía lối thông gió. Cô bé nhào qua bộ áo giáp một cách thành thục, co người lại và thụp đầu xuống rồi bò vào cái lỗ trên tường. 
Cơ hội duy nhất của cô bé cũng như cơ hội duy nhất của Claire, là Sherry tránh xa cô gái tới mức có thể. Có lẽ họ sẽ gặp nhau khi con quái vật đã đi khỏi.
Sherry nhanh nhẹn bò trong ống thông hơi chật hẹp và heo hút, hi vọng rằng đã không quá muộn.




Ada ngồi trên gờ chiếc bàn lộn xộn trong phòng làm việc của trưởng phòng điều tra, thả lỏng đôi bàn chân đang đau nhức và nhìn vô định về phía cái két sắt rỗng không. Sự kiên nhẫn của cô cũng có giới hạn. Không chỉ bởi không tìm thấy mẫu G-virus mà còn bởi cô nghĩ Bertolucci đã trốn thoát. Cô có tạt qua phòng giải lao, văn phòng S.T.A.R.S., thư viện - thực tế, cô chắc chắn đã rà soát mọi nơi mà một phóng viên có thể mò tới và đã xài hết cả thảy hai băng đạn. Không phải vì lúc này cô đang thiếu đạn, mà cái chính là việc phí thời gian vào những thứ mà súng đạn đã chứng thực - hai mươi sáu phát và không đem lại một kết quả khả quan nào, ngoại trừ việc có hơn một tá xác chết bị nhiễm virus nằm la liệt. Còn có thêm hai sinh vật tạp chủng quái đản của Umbrella nữa...
Ada rùng mình, nhớ lại những con quái vật lở loét gào rú đến rợn óc mà mình từng gặp trong tòa soạn. Cô chưa bao giờ bận tâm tới danh lợi, hợp tác hay thứ gì khác, nhưng Umbrella đã thực hiện những cuộc thí nghiệm hết sức vô nhân đạo. Trent đã từng cảnh báo cô về Tyrant - một loài thú săn mà ơn trời, đến giờ vẫn chưa xuất hiện - một sinh vật với hình hài con người nhưng mang chiếc luỡi dài thòng máu me và cả móng vuốt nữa, có thể hình ảnh đó sẽ là cả một sự thách thức đối với cô. Đấy là chưa kể chúng khó hạ hơn gấp nhiều lần so với những kẻ mang mầm mống virus. Nếu chúng là sản phẩm từ T-virus thì cô sẽ cần phải hết sức lẹ tay trước khi Birkin kịp làm gì với những sản phẩm mới nhất của gã. Theo Trent thì loại G có lẽ vẫn chưa được sử dụng, nhưng có vẻ như nó mạnh hơn trước gấp đôi...
Ada lơ đãng ném ánh mắt xung quanh căn phòng trống vắng. Đây chẳng phải một nơi hoàn hảo để nghỉ ngơi, nhưng ít ra thì nó cũng chẳng tốn xu nào. Cửa đã đóng chặt nên cô khó mà ngửi thấy cái mùi bốc ra từ các nhân viên ở phòng ngoài. Bọn họ ở khá xa lúc bị cô bắn hạ. 
Mà có ngửi thấy hay không thì nhằm nhò gì, tóc và quần áo của mình đều bị ám thứ mùi quái quỷ đó rồi còn gì nữa; nếu bọn họ có ngồi dựng dậy thì một phát đạn là xong... 
Ada uớc phải chi mình chú ý đến những kết luận khoa học hơn; cô biết T-vi


Ring ring