Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Sự Thật Bí Ẩn (Ghost)

Sự Thật Bí Ẩn (Ghost)

Tác giả: Juwon

Ngày cập nhật: 22:41 17/12/2015

Lượt xem: 1341427

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1427 lượt.

ề phía dãy nhà khu B !!? Lớp học của cô là ở khu A mà, cô biết điều đó nhưng theo phản xạ thì cô cứ đi vậy mà thôi.

Dừng chân lại sau dãy nhà to và dài, trước mặt cô bây giờ chính là nơi nạn nhân ngã xuống. Nơi đây đã kẻ đường cố định thi thể, xung quanh thì phong tỏa.

Ngước lên cao đã vượt tầm nhìn của cô, cô chỉ nhìn thấy ống dẫn nước dài từ tầng 3 trở xuống. Đứng một lúc lâu, khi mặt trời đã thoát khỏ hàng cây thông để vươn cao lên, những tia nắng lên khiến cô nheo mắt lại.

Hình như Ryna đã phát hiện ra điều gì bất thường. Và đúng vậy

- Thật là lạ- Ryna nhìn lại cái ống dẫn nước một lần nữa.

Ánh sáng lên chiếu vào khiến cho một phần của ống nước nhất là vị trí tầng 3 bóng lên như đánh mỡ. Có gì lạ chăng? Nhưng cô nhanh chóng rời mắt đi chỗ nhưng thực ra liếc nhìn những ô cửa sổ theo phản xạ.

Bỗng!!? Tự dưng trong đầu Ryna xẹt lên một tia sáng. Cô vừa nhìn được sự khác biệt gì đằng sau những ô cửa sổ !!? Và ngay lập tức chẳng hiểu nổi vì sao cô cứ tìm xung quanh đám cỏ một thứ gì ! Chắc chắn phải có một thứ gì đó! Tuy chỉ là suy đoán thôi nhưng nếu tìm thấy cái vật mà cô đang nghĩ thì có thể đó không phải là suy đoán nữa rồi!

- Aya! – Đang tìm thì tay Ryna hình như vừa chạm phải một vật nhọn nhọn.

Sỏi chăng! Không! Gần giống sỏi thôi nhưng nó hình dẹp dẹp và nhỏ bằng viên sỏi… Đó là một mảnh thủy tinh!!? Mặt Ryna sáng hẳn lên như vừa tìm được kho báu.

,***

“ Tình..Tinh..Tính”

Ấy vậy mà thời gian trôi nhanh quá tiếng chuông vào lớp bắt đầu reo lên, Ryna vội chạy thẳng về khu A lên lớp mình, tìm được mảnh thủy tinh nhỏ xíu mà cũng làm cho cô vui vậy sao?

Vừa vào lớp, cô thấy Nghiên Nhi đang viết cái gì đó. Ngồi cùng bàn nhưng mấy hôm nay hai cô không nói chuyện với nhau. Ryna quyết tâm mở đầu trước bởi hôm nay cô đang “phởn” chút xíu ^^

- Hi

- Okay, hi – Nghiên Nhi đáp lại

- Đến lâu chưa? – Ryna đặt cặp xuống

- Ờ hờ, đến trước cậu 2 phút. Mà cái tay bị sao thế?

- Bị thương ^-^

- Tớ biết là nó bị thương -_-

- Thế sao còn hỏi -_-

- Tớ hỏi là sao nó bị thương kìa >"<

- À.. - Ryna cười xuề xòa

- Sao không trả lời? -_-

- Bị ngã, ok

Nghiên Nhi thôi không viết nữa, quay sang Ryna

- Tớ có chuyện này muốn cho cậu biết

- Okay, đang nghe

- Chắc cậu không biết sau mỗi buổi học mình không hề về nhà ngay – Nghiên Nhi thì thầm

- Sao vậy? Cậu đã đi đâu chứ - Vẻ Ryna đầy dấu chấm hỏi to đùng

Và Nghiên Nhi bắt đầu kể cho cô nghe

Thì ra sau mỗi giờ học Nghiên Nhi thường nói không thể đi về cùng cô là do phải quay một clip về vấn đề từ thiện vừa rồi. Những ai có số điểm cao trong toàn trường đều phải có mặt trong clip đó. Đoạn clip bắt đầu được thực hiện trước khi xảy ra vụ án ba bốn ngày.

Và điều đặc biệt khiến Ryna không thể không chú ý đến đó là nạn nhân của vụ án này cũng có mặt trong clip đó. Hay nói cách khác nạn nhân cũng là một học sinh ưu tú!?

Vậy từ đây lại xảy ra mâu thuẫn, nếu như vậy thì lí do nạn nhân tự tử là gì khi mà mọi người đều cho rằng đó là vì điểm số không được tốt. Hay là nạn nhân không hề tự tử mà bị sát hại? Và nếu như vụ án này mà kết luận là tự tử thì đúng là một điều sai lầm! Mọi chuyện có vẻ không đi đúng như quỹ đạo của nó

***

Tại hành lang khu B, tầng 2, Minh Quân vừa đi vừa đọc một tờ thông tin về nạn nhân

Họ và tên : Phạm Ngọc Anh

Lớp : 12-6

Gia đình: bố mẹ là chủ một cửa hàng lớn

- Gia đình cũng khá giả đấy chứ - Minh Quân thì thầm

Thời điểm nạn nhân tử vong phía bên pháp y đã nói là khoảng 4h-5h chiều, đặc biệt nạn nhân lại bị thương bên tay trái. Trước đó chắc chắn nạn nhân vẫn học bình thường thế nên Minh Quân định hỏi thông tin thêm trước khi nạn nhân chết

Thế nhưng cậu đang định rẽ vào lớp 12-6 thì bên trong là một cuộc đối thoại

- Em thấy Ngọc Anh trong buổi học hôm đó có biểu hiện gì lạ không? – Jason đang hỏi một cô bé ngồi cạnh nạn nhân

- Không có đâu ạ, bạn ấy rất bình thường

- Em thử nhớ lại đi – Jason vẫn mong tìm được manh mối nào đó

- À! Đúng rồi trước đó bạn ý có đọc một tin nhắn, bạn ý có vẻ sợ gì đó thì phải – Cô bé đó cố nhớ lại

- Một tin nhắn? Nạn nhân có đọc một tin nhắn sao? – Jason mặt tươi hẳn lên có lẽ đã tìm thấy manh mối

- Vâng nhưng điện thoại của bạn ý cảnh sát đã thu rồi.

- Không sao cả - Cảm ơn em – Sau đó anh bước ra khỏi cửa

Jason vừa đến hành làng thì gặp Minh Quân hai người đi ngang qua nhau

- Chiến thắng sẽ chẳng bao giờ mỉm cười với người đến muộn.- Jason dừng lại lên tiếng

- Vậy thì Gook luck! – Minh Quân cũng đáp trả

Sau đó cả hai cùng bước đi về hai phía

***

Thời gian trôi đi thật nhanh

Trời đã về chiều tối với những ngày mùa thu. Một vùng trời đ


Pair of Vintage Old School Fru