Polly po-cket

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Vụ bí ẩn Con chó tàng hình - Full

Vụ bí ẩn Con chó tàng hình - Full

Tác giả: Alfred Hitchcock

Ngày cập nhật: 22:47 17/12/2015

Lượt xem: 134865

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/865 lượt.

t>- Con xin lỗi cha! - Hannibal nói rồi cũng trèo ra ngoài với Bob theo sau.- Ê, bọn nhóc kia? - Viên cảnh sát giả làm người bán báo kêu - Tránh ra.Cảnh sát ra lệnh cho Peter lui ra.Một chiếc xe tuần tra phóng nhanh trên đường, tiến về khúc quẹo.- Xe chạy hướng tây trên Wilshire - trung sĩ Henderson hét với cảnh sát đang lái xe.- Chờ đã! - Hannibal hét lên.Hai người cảnh sát nhìn thám tử trưởng.- Sao? - Một viên cảnh sát hỏi.- Không cần phải hấp tấp - Hannibal nói - Em biết tên trộm đang ở đâu, và cả cái gói tiền chuộc giả. Hắn sẽ không tìm cách trốn. Hắn có một chứng cớ ngoại phạm hoàn hảo.- Ồ! Cậu là thằng bé thông minh mà ông Prentice nhắc đến - trung sĩ Henderson nói - Được rồi, thế tên trộm đâu?- Hiện đang ở, hoặc là sắp đến bệnh viện tư Belvedere - Hannibal nói - Chỉ cách đây có vài khu nhà.Viên cảnh sát đang lái xe tuần tra chau mày, rồi nói:- Được rồi. Lên xe!Ba Thám Tử Trẻ chen nhau ở ghế sau. Xe tăng tốc và đến bệnh viện trong nháy mắt. Cô tiếp tân mặc blu hồng làm bộ mặt bị xúc phạm khi Ba Thám Tử Trẻ và nhóm cảnh sát chạy ào ngang qua quầy mà không thèm nói với cô một tiếng.Ở tầng thứ nhì, một cô y tá đang vừa mới đến nhận ca. Cô y tá dừng lại, trừng mắt nhìn cả nhóm.- Các người cần gặp ai? - cô y tá hỏi - Phòng tiếp tân không hề báo cho tôi hay!- Không sao - Hannibal nói.

Thám tử trưởng đang đi theo hành lang đến phòng của John Murphy.Cửa đóng. Hannibal đẩy ra và thấy Murphy đang nằm trên giường, chăn kéo kín đến tận cầm. Máy truyền hình đang mở. Murphy rời mắt khỏi truyền hình, nhìn nhóm người ngoài cửa.- Có chuyện gì vậy? - Murphy hỏi.- Gói tiền nằm trong tủ, phải không? - Hannibal hỏi - Hay ông giấu ở dưới chăn?Murphy ngồi dậy, mặt đỏ gay, thở hổn hển. Chăn giường tuột xuống. Ông đang mặc một áo khoác rách rưới, không có áo sơ mi ở trong.Hannibal mở cửa tủ ra. Gói giấy nâu nằm đó, vẫn chưa mở ra.Murphy rên lên một tiếng.- Cho dù ông có ném nó đi trên đường trở về bệnh viện, thì chúng tôi vẫn biết được - Hannibal nói - Gói này được xử lý bằng một thuốc bôi đặc biệt. Tay ông sắp bị những vết chấm đen.Murphy nhìn bàn tay.Trung sĩ Henderson bước lên.- Anh có quyền không nói gì - trung sĩ nói với Murphy - Anh có quyền...- Không sao - người đàn ông trên giường nói - tôi biết rõ quyền lợi mình. Để tôi thay đồ, rồi tôi sẽ gọi luật sư của tôi.Trung sĩ nhìn Ba Thám Tử Trẻ.- Ông Prentice có nói các cậu rất thông minh - trung sĩ nói - Chứng cớ ngoại phạm hoàn hảo. Bệnh viên tư nhân. Ai lại nghĩ...?

- Ông Murphy đã tự châm lửa trong nhà mình! - Hannibal nói - Ông ấy muốn có cớ để nằm bệnh viện. Ông ấy biết rằng thời gian giữa Giáng Sinh và Tết tây, sẽ không có bao nhiêu bệnh nhân. Ông ấy không bị gì nặng. Khi đã nắm được giờ giấc y tá, thì ông ấy có thể ra vào dễ dàng. Y tá không theo dõi ông ấy sát lắm, họ muốn ông ấy ngủ nhiều mà!

 

20. ĐI GẶP ÔNG ALFRED HITCHCOCK

 

Đến giữa tháng Giêng, Ba Thám Tử Trẻ mới sắp xếp một cuộc hẹn với ông Alfred Hitchcock. Ba thám tử gặp nhà đạo diễn tại văn phòng của ông, ông đang lật xem tạp chí Tin Nghệ thuật.- Nếu các cậu định kể tôi nghe về câu chuyện con chó Carpates - ông Hitchcock nói - thì tôi sẽ tiết kiệm thời gian cho các cậu. Có một bài báo với minh hoạ về công trình nghệ thuật của Edward Niedland quá cố trong số báo này. Có hình con chó pha lê, và truyền thuyết cổ xưa được kể lại.

Ông Hitchcock bỏ tờ tạp chí xuống.- Tuy nhiên, nếu các cậu đến kể cho tôi nghe làm thế nào con chó bị đánh cắp đã được hoàn lại cho Fenton Prentice, thì tôi sẽ rất vui được nghe các chi tiết. Báo chí tường thuật rất vắn tắt về chuyện này.- Bác Prentice không thích quảng cáo ồn ào - Bon nói.- Tôi cũng biết thế - ông Hitchcock nói - Tuy nhiên, ông ấy có đề cập đến ba người ở Rocky đã giúp ông rất nhiều, nên tôi cũng biết các cậu sẽ đến. Chắc cậu đã kịp viết lại về vụ án này?Bob trao cho nhà đạo diễn một tập hồ sơ.- À há! - ông Hitchcock kêu.Theo thói quen, ông Hitchcock không bình luận gì cho đến khi đọc hết thật kỹ những ghi chép của Bob. Khi đọc xong, ông đóng hồ sơ lại, ngồi đăm chiêu một hồi.- Thật kinh ngạc! - Cuối cùng ông thốt lên - Mà tôi thì không dễ gì bị kinh ngạc. Một người cớ thể ngủ, xuất hồn khỏi thể xác, rồi đề hồn đi lang thang! Elmquist khiến con ma bình thường trông thật chán phèo.- Anh ấy vẫn chưa thừa nhận khả năng đặc biệt của mình - Bob nói - Như giáo sư Lantine đã nói, nhiều người đi lang thang như thế không chịu thừa nhận điều này. Họ cảm thấy sợ.- Cũng dễ hiểu thôi! - ông Hitchcock nói - Hannibal ơi, thế làm sao cậu biết được rằng Murphy chính là tên trộm?- Nhờ phép loại trừ thuần túy đơn giản - Hannibal nói. Trước tiên, cháu nhận ra rằng tên trộm phải là một người trong xóm - một người biết về chìa khóa trong tủ ở nhà cha xứ. Khi cô Chalmers và bà Bortz