
Tác giả: Đang cập nhật
Ngày cập nhật: 00:17 17/12/2015
Lượt xem: 134843
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/843 lượt.
à cửa ra vào. Đào đứng trước gương soi bên cạnh giường một hồi lâu, chiếc gương như muốn nhòa ảnh đi, rồi trong đó nó mở ra một cửa nhỏ thu lấy bóng Đào vào bên trong. Lối mòn nhỏ xuống tầng hầm tối tăm, bước xuống từng bậc đá, Đào đi lững thững, vẽ mặt cô lạnh đến ghê sợ. Nhưng nhìn toàn bộ con người Đào, cô vẫn thu hút đến lạ kỳ, một sức hút mê hoặc để những gã đàn ông làm con thiêu thân muốn buông theo tiếng gọi của dục vọng mà bất chấp tự lao đầu vào hiểm nguy. Lối đi dẫn quanh co được một đoạn xuống đến cửa hầm, bên dưới cũng tối như ban đêm, tại đầu cửa hầm, cô cầm diêm đánh lửa một cái lư nến, cầm trên tay và lần lần đi châm từng giá nến hai bên tường, cách nhau một khoảng xa chừng 20-30 mét, tại đó là một trụ của hầm và có một ngõ nhỏ dẫn sang một hướng khác. Ánh sáng từ giá nến chỉ đủ sáng trụ hầm và một góc đi vào trong ngõ nhỏ. Trên tay Đào cô cũng cầm sẵn một tháp nến bằng sắt. Tại mỗi ngõ nhỏ này lại có những bậc thang đi xuống hầm sâu hơn bên dưới. Và lại một kết cấu hầm bên dưới giống như bên trên.
Đào đã đi xuống tầng hầm thứ nhất, bóng tối bao trùm, không khí trở nên lạnh, ẩm thấp hơn do nơi đây không nhận ánh sáng bên ngoài. Đường hầm đá len chen, từng cục đá xanh đen thô nhám được ghép lại loang lổ hình tổ ong. Lối hẹp dẫn đi khoảng hai chục bước đến một cánh cổng hai bên khoang đá khoét vào trong, bên ngoài xây một cửa sắt, tại hai bên đối diện nhau. Một dạng xây cất kiểu nhà lao, nhưng nó nằm sâu dưới đất, thêm hai buồng giam nữa khi đi tiếp bốn năm bước chân. Cứ như vậy đi dọc theo lối khoảng chục buồng giam dẫn đến một cầu thang. Tại đó lại nối xuống tầng hầm thứ hai.
Dừng lại trước một buồng giam, Đào giơ tay lên cao soi ánh sáng từ giá nến vào sâu trong buồng lao nhỏ. Nó rộng chừng hai mét, sâu vào bên trong hai mét rưỡi, trong buồng giam không có gì thiết kế các móc sắt đã đúc sẵn dính chặt vào tường đá. Đào nhìn một hai hình thù quái dị bẩn thỉu đang khẽ cựa quậy, chúng lúc nhúc cử động từ từ tiến ra phía cửa, nhưng bị khóa, bọn chúng gầm ghừ điều gì đó, có lẽ bọn này không biết nói mà chỉ hành động khó hiểu. Ắt hẳn chúng đã được đối đãi ra sao, nên giờ này tâm ý trở nên phản kháng, đâu đó lại tỏ vẻ sợ sệt khi chúng thấy Đào trừng mắt nhìn vào chúng. Một trong hai con vật quái dị này há cái miệng lên, miệng nó đen, bẩn sau đó lại rụt lại. Chúng không phải thú, mà là những quái nhân, là người trước kia nay đã chết và thành những thây ma gớm ghiếc, thều thào không biết nói. Chúng đang ở trong tình trạng bị bỏ đói, miệng khè khè răng nanh. Đào giơ tay với lấy một chiếc roi treo tại cửa buồng giam thứ nhất, cô đánh “đét” thật mạnh vào cửa sắt như để thị uy, các tua roi đập mạnh vào cửa, một vài sợi tua nhỏ len được vào trong cửa quất lên mặt một con. Nó đau quá rú lên một tiếng và lùi lại phía sau, miệng vẫn khè khè. Đào cầm theo cây roi và đi sang buồng giam thứ hai. Vẫn hai ba con khác, cao lớn, một con còn đang mặc một chiếc áo sơ mi sáng đã lấm lem đất và màu máu khô, cổ nó có nhiều vết thủng nay đã liền thành những cục sẹo đen sần sùi. Có lẽ nó đã bị các con khác cào cấu đến rách da, bị cắn vào cổ. Một con khác tiến ra, nó trầm trầm khè khè nhìn vào mặt Đào rồi cổ và dần dần xuống phía ngực của cô. Nó nhìn hồi lâu, mắt nó như hồi tưởng lại trong tiềm thức sâu sa những ngày tháng nào đó, nó đã từng nhìn Đào như vầy. Mặt nó trông đen sạm và bụi sình dính đầy, nhưng nhìn kỹ hơn đó là một thây ma khá điển trai, hiền và có vẻ thông minh nhất trong đám thây ma ở buồng giam này và buồng giam đầu. Riêng Đào, cô cũng chăm chú nhìn nó kỹ hơn những con khác, ánh mắt cô cũng trìu mến hơn khi nhìn thây ma cao ráo này, cô cũng một thoáng trầm tư, trong giây phút cô cúi nhìn vội xuống ngực mình như nhớ ra điều gì trước đây. Sau đó, cô ngẩng đầu lên khẽ cười mỉm lạnh lùng.
Đào cũng đứng nhìn nó, miệng hơi mở, hai môi bật ra, cô nói:
– Có vẻ như ngươi vẫn còn oán hận ta.
– Mi quả thật là một cái xác có tâm hồn
– Ta rất tiếc, quả thật mi cũng có thứ thú vị hơn đám kia, nhưng mà thôi…
Nó nhìn được một lúc rồi quay đi lộ vẻ ân hận điều gì. Thây ma cao điển trai này ngoảnh đi, rồi nó thất thểu đi vào trong. Một thây ma mang dáng vẻ ưu tư và triết lý.
Cuộc kiểm tra đột xuất vẫn tiếp tục khi cô gái đi qua từng cửa buồng giam, xem xét các con vật trong đó, xem cửa khóa có bị bẻ cong hay xô ra không. Thỉnh thoảng, lại nghe thấy các tiếng quật roi đen đét, và những tiếng rú ghầm ghè. Nghe chừng như bọn chúng muốn nói điều gì, sự thực không biết nói, âm thanh nghe hỗn loạn như một bầy chó, nhưng không có âm thanh nào có vẻ dám chống đối, trái lại rất sợ sệt nữ chúa xinh đẹp lạnh lùng của chúng ở dưới các gian hầm này. Rồi cô lại xuống tầng hầm thứ hai, thứ ba bên dưới. Ánh sáng từ chiếc giá nến cứ soi từng khoảng trống Đào đi đến và mờ tối lại phía sau.
Lúc này, trở lại cảnh tại căn nhà, cái bóng đó đã vụt mất trong căn nhà khi Long chuẩn bị ra ngoài. Nhưng Đào không đi vào nhà, cô lướt nhanh về phía lối nhỏ dẫn ra phía sau vườ