Old school Easter eggs.

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

CHUYỆN MA Ở QUÊ BÌNH ĐỊNH

CHUYỆN MA Ở QUÊ BÌNH ĐỊNH

Tác giả: Đang cập nhật

Ngày cập nhật: 00:18 17/12/2015

Lượt xem: 1341020

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1020 lượt.

, bảo là đi vệ sinh. Kỳ lạ. Đến xẩm tối vẫn chưa thấy mặt mũi đâu. Ông cố tức xì khói, gọi người làm kiểm tra mọi thứ trong nhà xem có mất mát gì không. Ông nghi cô H ăn trộm rồi chuồn. Ông tức lắm. Đối xử với kẻ hầu người hạ thì ông cố không có vấn đề gì, thế mà có người phản! Nói đến đây có vẻ hơi cực đoan, nhưng sự thật, gia đình địa chủ thời xưa rất phong kiến, kẻ hầu người hạ khi đã bán thân vào, tức là sống chết ở chủ, pháp luật cũng không giải quyết. Chưa nói có ăn cắp hay không, riêng việc bỏ đi không nói tiếng nào cũng đã là thách thức quyền uy của ông cố.
Ơn trời, không mất gì cả! Ông cố đâm ra đăm chiêu. Nó không ăn cắp, vài ngày nữa là được lấy lương. Thế thì tại sao nó đi, nó đi đâu? Liệu có bị tai nạn gì không? Thế là lần nữa, đám người làm trong nhà lại nháo lên, đội mưa chạy đi kiếm xung quanh. Lúc này mưa vẫn còn nặng hạt, nước ngập lên đến đầu gối. Chẳng có tin tức gì của cô H. cho đến 4 ngày sau…
Nhà cố ngoại em tuy là địa chủ, nhưng nhà cửa cũng chỉ hơn được người dân ở cái rộng, cái này thì thời đó ở quê đất đai thênh thang, và chắc. Cũng làm nông, cũng nuôi heo. Cái chuồng heo nằm ở phía sau nhà, gần sông, kế bên là mấy cái nhà cầu nằm trên sông. Bác nào ở quê chắc cũng biết cái nhà cầu này, ngoài em thì gọi là nhà cầu, miền Tây gọi là cầu cá Tra, hôm nào lụt nước dâng cao, ngồi không cẩn thận cá nó nhảy lên đớp phát thì phải biết
Bữa đó mưa đã tạnh hoàn toàn, cũng le lói nắng rồi. Tối, ông cố mở kèo nhậu,
kéo đám gia đinh trong nhà chè chén, còn trách cô H. đi không báo được một tiếng. Chẳng nói được, cơ bản chẳng ai nghĩ cô H. gặp nạn cả, mà chỉ nghĩ rằng chắc là có chuyện gấp gì đó ở nhà nên cô chạy về. Ông cố ngoại cũng đã gửi tiền lương về nhà cô, coi như có chuyện gì thì còn có mấy đồng xoay xở.
Tiệc tan, ông Ba mắc tè, chạy ra phía sau nhà. Vừa kéo quần xuống, đột nhiên ông ớn lạnh. Đừng nói ông Ba mới 7 tuổi mà không biết gì. Ông thông minh và già trước tuổi nhiều lắm. Tuy rằng chưa được như người lớn, nhưng ít ra vẫn phân biệt được cái cảm giác ớn lạnh nó ra làm sao. Ngó ra phía sau, không có ai. Ngó quanh quất, đột nhiên ông không kìm được phải tè ra ngoài. Một người toàn thân đen thui đang đứng ở cái cột chuồng heo, nhìn ông cười he he! Cái giọng cười ấy ông Ba có lẽ chẳng bao giờ quên được! Hoảng hồn, ông hét ầm lên. Mọi người chạy ra đến nơi thì ông đã không còn thấy bóng người ấy…
Sáng hôm sau, mọi người trong làng cười phá lên khi nhắc đến ông Ba với con “ma Heo”. Nó xuất hiện ở chuồng heo, thì gọi là “ma Heo” chứ sao? Mọi người cười là thằng nhóc trước giờ không biết sợ là gì, giờ đã són dái chưa? Chẳng ai quan tâm đến việc có ma thật hay không. Dù gì nó cũng chỉ là thằng nhóc con, thần hồn nhát thần tính thôi.
Đến tối, vào khoảng giờ Tý, ông cố mắc tè. Ông chạy ra cái chỗ ông Ba tè đêm hôm trước. Ầy, thật thoải mái nha! Trăng thanh gió mát, giờ mà có đĩa dồi chó với xị rượu thì nhất! Vừa giải quyết, ông cố vừa nghĩ vơ vẩn. Chợt tim ông như đứng lại. Một tiếng gọi, rất quen, vang lên: “Chú Bảy!”
***************
Rõ ràng đây là giọng con H.? Nó làm gì ở đây? Làm gì giờ này? Chợt ông nhớ đến con “ma Heo” mà ông Ba gặp đêm qua. Đến giờ phút này thì lông tóc ông bắt đầu dựng lên. Ông cố run run nhìn qua phía phát ra tiếng gọi. Quái, không có ai?
– Chú Bảy!
Ông cố giật mình nhảy dựng lên. Tiếng gọi từ phía sau lưng mình. Rất sát, cứ như nó kề vào tai mình vậy. Ông quay lại nhìn, thì trời ơi! Một người phụ nữ trên người trát đầy *** lợn, đang cầm một đống *** được nặn thành hình cái bánh Ít *, miệng nói: Chú Bảy, ăn bánh Ít nè, bánh ngon lắm. Kèm theo tiếng cười ghê rợn.
Đến giờ thì ông không nói gì được nữa rồi. Miệng hét không ra tiếng. Ông lùi lại từng bước đến khi cô H. đưa cái “bánh Ít” đến gần… Đột nhiên, không biết lấy sức mạnh từ đâu, ông đạp cô ngã chúi dụi! À há, mày cũng như người bình thường thôi, ông sợ đếch gì mày? Mà con ma này không sợ xú uế, tức là vốn bản thân nó đã xú uế. Nghĩ vậy, sẵn thùng nước để sẵn rửa tay, ông tạt luôn vào người cô H. Phải công nhận là ông cố nhanh trí. Cô H. chợt ré lên một tiếng, rồi lăn ra bất tỉnh. Ông cố ngồi phịch xuống thở hổn hển, lại có một cái cảm giác kỳ lạ không giải thích được. Chợt, ông run run. Có người đang ở phía sau mình! Đang sợ hãi thì mấy người làm chạy ra. Người ta nghe thấy tiếng ré của cô H. Cái cảm giác có người ở phía sau tự dưng biến mất. Ông cố thở phào nhẹ nhõm…
***************
Mọi người đưa cô H. vào nhà tắm rửa, chữa trị, vì cô còn thở. Ghê nhất là miệng cô ngậm đầy phân heo, phải cạy miệng ra để súc. Thời đó làm gì có bàn chải đánh răng, chỉ có than thôi, nên có hơi khó khăn, nhưng cuối cùng cũng xong. Cô H. hôn mê 3 ngày, đến ngày thứ 4 thì tỉnh dậy, đòi gặp ông cố. Cô khóc ròng, kể lại…
Hôm đó cô đi ra nhà cầu đi vệ sinh, chợt đi đến nơi cô thấy có cái gì chói sáng trong chuồng heo, nghĩ là đồ vật người trong nhà làm rớt nên cô đến nh