
BÍ ẨN NHỮNG NGÔI MIẾU THỜ VEN ĐƯỜNG
Tác giả: Đang cập nhật
Ngày cập nhật: 00:16 17/12/2015
Lượt xem: 1341386
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1386 lượt.
dừng lại nghĩ, chắc là vì mọi chuyện nó cũng an toàn rồi, nên ổng cũng bớt sợ nữa. Ổng đem bó hương kẹp ngoài sau xe ( dân đi câu lúc đó toàn có bó hương kẹp sau xe), đốt nửa bó rồi cột phía sau,không phải là để cúng ma, mà là để đi trong đêm người ta nhìn ra, mà không bị mấy xe gắn máy tông, ban đêm xe gắn máy đi ấu, nhất là xe min chở hàng lúc đó được ví như xe tải bây giờ vậy.
Nghĩ 5p cho đỡ mệt thì ba đạp 1 lèo về nhà, với cái bó hương ngoài sau xe, dắt xe vào trong nhà, ba quên tạt nước cho hương tắt, nó vẫn cháy trong nhà. Má con tôi thì ngủ rồi, ngủ say lắm chẳng biết gì đâu. Ba tôi mỗi khi về trể thì ngủ dưới đất, vì sợ má con tôi tĩnh giấc,.
Tắm rửa xong, thói quen của ba tôi là quay lại nhà trên, kiểm tra cửa nẻo lần cuối rồi đi ngủ, ba tôi vừa bước ra, nhìn ra cửa số bên cạnh cửa chính, thì phát hoản khi thấy 3 bóng người, nó bấu tay vào khung cửa, mắt nó nhìn chằm chằm vào bó hương, nó giật lên từng hồi như là hít bó hương vậy, ba tôi quay đầu trở lại phía trong nhà, đem ra 1 cái rựa và ca nước, ổng đổ ca nước lên bó hương đang cháy, lấy cái rựa đặt ngang cửa, với tay đóng cửa sổ rồi đi vào trong, thật nhanh…
Rồi ổng đi ngủ, ngày mai, ổng lại tiếp tục đi câu…Để kiếm thêm con cá cho má con tôi ăn, có lẽ ổng gan dạ, phải gan dạ.
Chap5:Xóm ngoại u tối
Chuyện 1: Những cái chết
Câu chuyện tôi sắp kể sau đây, có những cái chết chẳng có con ma nào xuất hiện, có những cái chết bí ẩn đầy mùi tâm linh. Xóm ngoại tôi, nằm sâu trong hẽm, vào hẽn độ chừng 20m là xóm ngoại, cách ly hoàn toàn với đường phố nhộn nhịp ngoài kia. Thời trước chưa có đèn đường, xóm tối thui, ban đêm đi chơi về trể thì xác định phải đấu tranh tư tưởng lắm mới lần mò và vào xóm được. Đường nhỏ hẹp, 1 bên có tán cây lớn của nhà thờ che ngang càng làm cho xóm ngoại trở nên mù mịt, u tối hơn hẳng so với phố xá đông vui ngoài kia.
Trong xóm, có cô T, cô T đối với lũ con nít chúng tôi thì vui tính lắm, cô hay dẫn chúng tôi vào nhà, bật phim hài cho xem, cho bánh kẹo ăn, cô lấy niềm vui của tụi nhỏ trong xóm làm niềm vui của cô, vì cô độc thân. Kể về cô T, là một sự lỡ làng to lớn. Cô T lúc trước đã quyết định đi tu, học làm Ma-sơ. Muốn làm Ma-sơ, mọi người phải thử thách nhiều, tâm phải luôn hướng về Chúa, phải siêng năng, dậy sớm đọc kinh xem lễ hằng ngày, giữ gìn rất nhiều. Cô T đã vượt qua được thử thách, vậy mà không hiểu nguyên do gì, mà tôi kể cô T tự nhiên bỏ ngang về quê, từ đó mọi người cũng tiếc vì cô không thể trọn vẹn làm Ma-sơ được.
Cô T ở 1 mình, trong căn nhà nhỏ chỉ rộng chừng hơn 40m2, có đầy đủ bếp, wc, 1 phòng nhỏ để ngủ, còn lại là không gian để cái tivi và bộ bàn ghế cho lũ trẻ chúng tôi vào chơi quậy phá thỏa thích. Bên cạnh nhà cô T là nhà cô N, chị em ruột với cô T, phía sau lưng nhà cô là nhà cô B, cũng là chị em ruột, cái khu 3 nhà chổ đó luôn rôm rả tiếng cười, nào ngờ, chính nơi đó, bây giờ lại là nơi đặt cái bàn thờ, đèn bàn thờ đỏ chót như máu, ảnh người trong bàn thờ cứ nhìn ra cửa, ảnh vô tri vô giác mà chẳng ai buổi tối tiền đường đi qua dám nhìn vào…
Cô T, theo lời má tôi kể, thì ngày xưa cô cũng tưng tưng, có nhiều người gọi cô là T khùng, chắc vì cô vui tính và hay nghịch dại, đôi khi hay nổi cấu quánh lộn vs những bạn bè cùng tuổi. Vào năm cô T học lớp 5, đã có 1 chuyện xẩy ra, không phải xẩy ra với cô T, mà chính cô T làm nó xẩy ra với bã. Hôm đó cô T đang ngồi chơi ở bãi đất gần nhà thờ ( xóm ngoại tôi bên cạnh nhà thờ ), cùng chơi với cô là 2 dì và má tôi, chơi vui lắm, cãi nhau thì ôm trời ôm đất, bổng cô T mắc tè, kêu đi về nhà rồi cả bọn chơi 1 lúc nữa rồi giải tán. Cô T về đi tè xong thì thấy nhà mình có con mèo chạy vào, con mèo tam thể nhỏ xíu, chắc nó là mèo hoang, đi lạc đâu đó rồi chui vào nhà cô tìm đồ ăn. Cô thấy con mèo dễ thương, liền bồng đi qua nhà má tôi khoe ( nhà ngoại tôi ), rồi bồng quanh xóm, ai cũng khen mèo đẹp, cho nó ăn, nào là lát thịt mỡ, miếng cá ăn thừa từ sáng. Lúc đó nghèo khổ, người còn không có mà ăn, lấy đâu cho mèo, vậy mà cô T quyết định nuôi con mèo:
– Ta đem về chút xin ba má nuôi.
Cô T khẳng định vậy với đám trẻ, làm cả bọn ré um xùm vì vui mừng, dễ gì được có con mèo cho cả bọn ngồi vọc. Trưa đó, cô T xin phép nuôi mèo, và ba mẹ cô T đồng ý. Chính cái sự đồng ý nuôi mèo đó, có lẽ làm cho cô T mắc tai họa… Chiều hôm đó tầm 3h, cô T đang ngồi học bài, con mèo thì cô lấy dây nhựa, cột vào cổ, 1 cầu cột vào cái soong cửa bằng sắt, cho nó nằm trên bàn học, cô vuốt ve nó, nó nằm im tận hưởng cảm giác của 1 con mèo hạnh phúc, từ con mèo hoang trở thành mèo nhà, được ăn uống tử tế, tối được ngủ bên cạnh chủ thì còn gì hạnh phúc hơn đối với con mèo kia…vậy mà. Nghe tiếng gọi của bọn trẻ, cô chạy liền ra bãi cát chơi đồ hàng, trốn tìm, mà quên rằng con mèo nó vẫn bị cột ở cửa sổ. Cô đi được 1 lúc thì con mèo nằm ngủ tỉnh dậy, nó tìm cô, nó nghe tiếng cô, vội chảy qua soong sắt cửa sổ, thì sợi cây kéo cổ nó lại, sợ dây ấy quá ngắn, nó giữ con mèo lơ lững trên cửa sổ, nó siết cổ con mèo, con mèo thảm t