
LOÀI MA TINH NGHỊCH: ” MA TRƠI”
Tác giả: Đang cập nhật
Ngày cập nhật: 00:16 17/12/2015
Lượt xem: 1341394
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1394 lượt.
Bởi vài vòng thì ai nấy đều lên bờ, ngồi nói chuyện một chút thì rủ nhau thi lặn, tất nhiên cái chú mệnh danh là kình ngư là người thích thú nhất, thi lặn xong phần thưởng là ổng được ở nhà tối nay, 6 người còn lại phải đi ăn trộm gà về nhậu, thời xưa vui nhỉ, ước gì bây giờ cũng được vui như cái thời ko lo ngày mai ấy. Rồi 7 ông mới nhảy xuống ao thi lặn, được 2 phút thì ai nấy đã lên rồi, có mình kình ngư thì chưa lên, cả 6 ông đứng nhìn xuống, có ý thán phục thằng bạn, không thấy bọt tăm gì hết, đã 4p rồi, cả bọn bắt đầu lo lắng, và nghĩ lại những cái chết ở dưới ao này, ai cũng sợ, nhảy xuống tìm ông kình ngư. Ba tôi chính là người lặn giỏi chỉ sau ông kình ngư, ổng hụp xuống, lặn xuống thì thấy ông kình ngư tay vẫy trong nước, mắt nhíu lại, cố đạp cái gì đó, hình như ổng hết sức rồi, miệng bị bóp chặt phồng má lên mà không thể hả ra để thở được. Ba tôi và 2 ông nữa kéo tay ổng, kéo đầu ổng lên thì như có ai đó níu ổng lại,không cho ổng lên khỏi mặt nước, cố 1 lần thật mạnh, cũng kéo ổng lên bờ. Ổng lên được, thở như gân chết, miệng ổng không có tý nước nào vào hết, ổng bình an vô sự, rồi ổng nói có ai ở dưới đó kéo chân ổng,bóp miệng ổng, ổng thấy rõ có đứa con nít nào đó cười lúc mà ổng làm ổng sợ lắm, nhíu mắt lại. Nhìn xuống chân, 2 hình bàn tay rong rêu còn dính lại trên chân ổng, lấy nước rửa đi thì nó đỏ lên, như ai đó vừa bóp chân ổng bà kéo xuống thật. từ đó ba tôi không bao giờ tắm chổ ao nữa.
Những lần vào mùa nước lên, cái ao tấp nập người, đa số là trẻ em, tụi nó tụm lại với nhau, đứa nào cũng sợ cái ao, nhưng đứa nào cũng mún bắt cá đẹp, mấy con cá vàng vàng, cá hổ, cá cờ trong ao thì phải nói là một ước mơ của chúng tôi lúc ấy. Nhà giàu họ nuôi cá, lụt tới họ dọn nhà rồi chẳng thế dọn hồ cá, thế là lũ cá theo dòng nước tìm đến đây. Lụt rút nước, cái ao trở thành cái hồ cá tự nhiên. Ao này tôi kể, là cái ao đối diện ao mà ba tôi sợ không dám tắm. Ao này nằm trong cái di tích có một bức tượng khổng tử, một cái cột lớn tưởng niệm. Nó đặc biệt hơn người anh em đối diện nó ở chổ, ao này không tắm được, sen mọc um tùm, tới mùa sen nở, người ta lại vào để hái sen, hái hoa, rồi lặc đài sen, đủ thứ hết, mùa sen là mùa đẹp nhất của cái ao, nhưng cũng là mùa cái ao cướp đi nhiều sinh mạng.
Chuyện kể về cái chết của 2 anh em sinh đôi, cái chết đầy đau thương và không kém phần tâm linh.
Sinh đôi, có nghĩa là sinh ra cùng giờ, cùng tháng, cùng năm. Những người sinh đôi cũng đặc biết lắm, như cái cặp này, người anh bị gì, thì người em nó cảm nhận được. Có lần anh nó ra đường bị bạn quánh, vậy mà nó biết chạy ra giúp ngay. Cũng có lần hai đứa sinh đôi lừa được cả người khác, nó thi dùm nhau, chẳng thầy cô nào phát hiện được ai là ai, đành chịu thôi. Nhưng lần này, 2 người chết cùng nhau.
Mùa đó, nước lại lên cao, rồi vài ngày sau, cơn lũ trôi qua trả lại khung cảnh hoang tàn cho vùng quanh khổng miếu. Nước rút, cũng là lúc cá nhiều trong ao. Hai anh em rủ nhau đi bắt cá. Cái ao không sâu lắm, nhưng thứ giết người chính là bùn, dưới lòng ao bùn rất nhiều, chính tôi đã từng lấy cây dài thọc xuống, thì nước chỉ tới bụng, nhưng bùn thì ngập cả cây, ai mà ham cá, lội xuống ao bắt cá thì có thể chết vì ngập trong bùn, cái chết đó còn ghê gớm hơn là chết nước nữa, chẳng thể vùng vẫy được, càng cố vùng vẫy thì bùn càng lún xâu, như con bạc vậy, thua quá đánh liều, càng đánh càng thua, rồi kết quả thì ai cũng biết.
Đêm trước khi 2 anh em sinh đôi đi bắt cá, mẹ tụi nó có một giấc mơ lạ. Bà mơ thấy mẹ chồng bà, có nghĩa là bà nội 2 đứa sinh đôi về mặc áo quần rất đẹp, trên đầu có rất nhiều tiên, tiền kẹp đầy trên tóc, bã về trong lúc mọi người đang ngồi ăn cơm, có cả 2 đứa sinh đôi nữa, bã nói:
-Mẹ ở cũng buồn, con cho 2 đứa nhỏ qua nhà mẹ chơi cho vui nghe con.
Bà mẹ chưa kịp nói, thì 2 đứa nhỏ đồng thanh:
-Dạ bà nội.
Rồi bà mẹ tĩnh dậy, chỉ là giấc mơ thôi, bà không suy nghĩ nhiều, có lẽ vì bà cũng nhớ mẹ chồng, mẹ chồng thương bà lắm, vì bà là dâu cả mà.
Thế rồi, hôm ấy, 2 thằng trốn đi bắt cá, tụi nó cầm theo cái vợt cá tự thế từ cái mùng rách của mẹ nó cho, cái cây sơ ri gãy trước sân nhà làm cán vợt, thế là đủ, cá nhiều lắm, vợt 1 phát là có cá ngay. 12h trưa, ăn cơm xong 2 thằng rón rén đi ra cửa, xách theo đồ nghe rồi chạy thẳng ra ao. Như đã nói, ao có sức hút kì lạ lắm, có bữa tôi và đám bạn cứ đứng ở trên bờ mà nhìn xuống, cá bơi từng đàn, nước thì trong thấy rõ cái đám bùn đen thui ở dưới, nhìn mãi mà không chán cho đến tận chiều mới mò về nhà, thằng nào cũng ao ước nhảy xuống bắt cá, mà may là tụi tôi nhát gan và sợ ma nên chẳng ai dám cả. 2 thằng nhỏ thì khác, như một kịch bản về sự mất mát đã được sắp đặc cho chúng nó, trưa tụi nó đi bắt cá, ao vắng tanh vì ai giờ đó mà rảnh ra ao làm gì, chỉ có 2 tụi nó với cái thiên đường cá cảnh, mà nào ngờ, ở phía dưới là những bàn tay chỉ chực tụi nó bước xuống là cướp đi sinh mạng của tụi nó. Chỉ biết rằng, chiều đó tụi nó không về, cả nhà đi tìm thì người ta bảo hồi trưa có 2 thằng nhỏ sinh đôi cầm vợt đi về