
Tác giả: Đang cập nhật
Ngày cập nhật: 00:18 17/12/2015
Lượt xem: 1341798
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1798 lượt.
g ta cũng mất luôn loại chữ viết này, có chăng chỉ còn lưu lại trên con bài tổ tôm là chúng không thể xóa được mà thôi.
Quyết lại hỏi:
– Chúng ta giỏi giang như thế, tại sao lại mất nước hả cụ?
Cụ Tả Ao nghiêm sắc mặt lại, nói:
– Chúng ta mất nước có mấy nguyên nhân, thứ nhất là chúng ta trúng kế phản gián của Thục Phán, chúa Tây Vu[6'>, thứ hai chúng ta bị phản bội bởi một người, con người này sử sách chưa bao giờ nói tới, thứ ba là hồi ấy, học thuật của chúng ta về phong thủy chưa đầy đủ, vậy nên kinh đô đặt ở Phong Châu, phải như chúng ta biết được, đặt đô ở Thăng Long bây giờ thì chính là đã đặt đúng được đại huyệt, đời đời bền vững cơ nghiệp.
Người phản bội này, cực kỳ quan trọng đối với Văn Lang. Nguyên là người thống lãnh các Lạc Vu, gọi là “đại Vu nhân”. Là người đứng đầu, quyền phép đương nhiên vượt trội so với các Lạc Vu khác. Thời kỳ ban đầu, người ta thi tuyển “đại Vu nhân”, tuyển chọn từ hàng ngàn người trong nước mới chọn ra được một người tài phép nhất. Vị “đại Vu nhân” này giống như vị nguyên soái, chỉ huy các Lạc Vu tại các châu, huyện trong cả nước, hỗ trợ nhau lập tuyến phòng thủ nghiêm ngặt, chống lại kẻ thù một khi có xâm lược. Ngoài ra, khi có mất mùa hạn hán hay thiên tai lụt lội thì chính là người chủ lễ, lập đàn tế trời đất, cầu mưa, chế lụt.
Đến thời Hùng Duệ Vương, đại Vu nhân là Đào Lạp, người này và một Lạc Vu khác là Phạm Tôn đều xin Hùng Vương gả con gái cho. Bấy giờ Đào Lạp đã sáu mươi tuổi, mà Mỵ Châu mới mười sáu. Phạm Tôn là một vu nhân trẻ nhất trong nước được phong Lạc Vu, người này chẳng những pháp thuật cao cường mà văn tài võ lược đều xuất chúng, tương lai thực là sáng lạn, nếu so với công chúa Mỵ Châu thì thực là trai tài gái sắc.
Cuối cùng, vua Hùng chọn Phạm Tôn làm rể. Đào Lạp nghe tin ấy bèn tức giận liền cậy mình phép thuật cao cường nên làm phản, vậy là Phạm Tôn phải đấu một trận sống mái với Đào lạp, mà rốt cục là Phạm Tôn chiến thắng. Đào Lạp trước khi bị áp chế, giải vào ngục còn lập một lời nguyền, rằng “Nam nhân bất thọ bán ngàn niên, Việt tộc phi trị nhất dòng thủy”, nghĩa là người nước Việt từ giờ về sau, nếu không có ai sống được năm trăm năm, các pháp thuật trị thủy không còn linh nghiệm nữa.
Đây là lời nguyền cực kỳ độc địa bởi thuật trị thủy là một thuật pháp cực kỳ quan trọng đến sự tồn vong của nước nhà. Thành ra từ bấy về sau, trên lãnh thổ nước ta, đê điều phải được đắp thủ công khắp nơi, mỗi năm tiêu tốn bao nhiêu tiền bạc, sức người mà lũ lụt vẫn còn là vấn nạn thực lớn lao. Sau này, trong truyền thuyết, Đào Lạp được gọi là Thủy Tinh, còn Phạm Tôn là Sơn Tinh, chính là câu chuyện Sơn Tinh Thủy Tinh mà ai cũng biết đó.
Quyết kinh hãi:
– Thì ra chuyện Sơn Tinh Thủy Tinh là có thật!
Cụ Tả Ao nói:
– Truyền thuyết, chính là sử đó con à…
Rồi cụ lại từ tốn nói:
– Lại nói đến Hùng Vương Duệ Vương là người hiền lành, thật thà, thấy Đào Lạp đã thua rồi, chỉ bắt giam lại mà thôi, rồi phong cho Phạm Tôn làm “đại Vu nhân”. Nào ngờ An Dương Vương nước Ba Thục biết được chuyện này, bèn mua chuộc người, lén thả Đào Lạp ra. Vốn Đào Lạp làm đại Vu nhân được mấy chục năm, trong lòng từ lâu đã có ý cướp ngôi Hùng Vương, vậy nên thường xuyên dùng tiền bạc mua chuộc các Lạc Vu, Lạc Hầu, Lạc Tướng, nên thế lực của hắn vốn rất hùng mạnh, chỉ là chưa thấy cơ hội nên chưa tạo phản mà thôi. Khi Đào Lạp thoát ra liền liên lạc với các thuộc hạ cũ, dùng mưu, giết hại Phạm Tôn.
Phạm Tôn chết đi rồi, Thục Phán bấy giờ mới ngoài thì cùng với tù trưởng Nam Cương, Mường Một, Na Hang, Đại Man, Bản Ti[7'> hội binh, trong thì Đào Lạp cùng một số lạc tướng, lạc hầu, lạc vu làm phản, khống chế được hơn nửa số Lạc Vu, trong ngoài hô ứng, chỉ trong chốc lát đã chiếm được Phong Châu.
Thục Phán chiếm được Văn Lang rồi, lấy hiệu là An Dương Vương, bèn đem các Lạc Vu theo Phạm Tôn chém cả, chỉ có một số ít người trốn được ra ngoài mà thôi. Những người này sợ bị trả thù bèn giấu kín thân phận Lạc Vu của mình, mai danh ẩn tích, sống như những người bình dị.
Lại nói An Dương Vương nhờ vào huyền thuật Văn Lang, chống lại được nước Tần hùng mạnh. Mãi đến nửa thế kỷ sau, cho đến khi Triệu Đà dùng mưu chiếm được Âu Lạc mới dứt thời đại của An Dương Vương. Triệu Đà đem giết tất cả những người Lạc Vu theo An Dương Vương, chấm dứt một thời đại huy hoàng của các Lạc Vu như là những người vệ quốc. Sau đó đất nước ta bị đặt dưới ách đô hộ của người phương Bắc.
Từ bấy trở đi, các vu nhân trốn được từ thời Phạm Tôn vẫn âm thầm tồn tại, những người này họp nhau lại, lập nên “trấn quốc hội”.
Muốn biết mọi chuyện diễn biến ra sao, xin xem hồi sau sẽ rõ.
[1'> Cổ sử Việt Nam có nhiều điều chưa được rõ ràng, dưới đây chỉ xin nêu những điều đọc được, từ đó bịa đặt, thêu dệt nhằm mua vui, xin chớ xem đó là tài liệu tham khảo.
[2'> Xin xem Lĩnh Nam chích quái – truyện mộc tinh
[3'> Sách đã dẫn
[4'> Xin trích ý nhà nghiên cứu phong thuỷ Ngô Nguyên Phi, ng