
Tác giả: Đang cập nhật
Ngày cập nhật: 00:18 17/12/2015
Lượt xem: 1341802
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1802 lượt.
nhưng gã vạm vỡ gạt đi, chỉ đưa Quyết theo, khiến hai người đành hậm hực quay về phòng.
Gã vạm vỡ đưa Quyết qua một hành lang dài rồi mới đến phòng cụ Tả Ao. Bấy giờ, khi Quyết bước vào thì thấy cụ đang ngồi viết gì đó, Quyết vốn cũng biết chữ, thấy trên bàn có một cuốn sách gọi là “Tả Ao chân truyền tập”. Hiển nhiên cụ đang viết sách.
Cụ Tả Ao thấy hắn thì mừng lắm, vì trong lòng cũng chưa hết hoài nghi vì sao hắn lại ở trong hang của cỗ quan tài. Cụ nói:
– Đây rồi, cậu bé, lại đây, lại đây.
Giọng điệu cụ Tả Ao thực nhẹ nhàng, khiến Quyết cảm thấy rất gần gũi, thân thuộc. Hắn mặc dù vẫn nghĩ những người liên quan đến chuyện cỗ quan tài biết đào đất kia đều không thể là người tốt được, có điều cụ Tả Ao đích thực là có liên quan đến chúng, nhưng cũng đích thực cụ là người tốt, thành ra nhất thời không hiểu rõ mọi chuyện thế nào.
– Cụ ơi, cụ kể cho cháu nghe vì sao có chuyện cỗ quan tài kia.
Cụ Tả Ao nói:
– Ta cũng đang rất muốn biết chuyện về cháu đây. Có điều ta muốn cháu kể cho ta nghe trước được không?
Quyết trong lòng rất kính phục và tin tưởng cụ Tả Ao, thành ra nghĩ rằng nghi vấn trong lòng mình chẳng sớm thì muộn cũng được cụ giải tỏa. Nghĩ thế, hắn bèn đem mọi chuyện từ tối qua đến giờ kể cho cụ nghe một lượt, không sót chi tiết nào.
Cụ Tả Ao ngồi lắng nghe rất cẩn thận, chỗ nào chưa rõ cụ lại hỏi lại cho cặn kẽ, thành ra Quyết phải kể đến ba tuần hương mới xong. Bấy giờ cụ nói:
– Tên Cao Tiến này, thực là nguy hiểm. Cháu muốn biết chuyện cỗ quan tài phải không? Được, ta sẽ kể cho cháu nghe, có điều ta muốn cháu biết còn nhiều hơn thế, nên chuyện sẽ hơi dài dòng đấy.
Quyết đáp:
– Vâng, thưa cụ, cháu xin nghe.
Cụ Tả Ao nói:
– Cháu có biết ai là thủy tổ của dân tộc Việt không?
Quyết đáp:
– Thưa cụ, là Kinh Dương Vương ạ.
Cụ Tả Ao nói[1'>:
– Hay lắm, hay lắm, Kinh Dương Vương, ngài húy là Lộc Tục, làm vua cả một vùng đất rộng lớn, phía bắc tới sông Dương Tử đến cả vùng hồ Động Đình, phía nam tới nước Hồ Tôn, phía đông là Đông Hải, phía tây là Ba Thục. Kinh Dương Vương ngài sinh hạ được một người con, đó chính là Lạc Long Quân. Theo truyền thuyết thì Lạc Long Quân lấy Âu Cơ, sinh ra bọc trăm trứng, nở ra trăm người con, năm mươi người theo cha lên núi, năm mươi người theo mẹ xuống biển. Lạc Long Quân xưng là Hùng Hiền Vương, nối ngôi cha, cai trị vùng đất đai đó. Sau trải qua mười tám đời, lấy Phong Châu làm trọng yếu của nước nhà, hùng cứ một phương rộng lớn, gọi tên nước là Văn Lang.
Quyết tuy không biết rằng Lộc Tục chính là Kinh Dương Vương, nhưng hắn biết chuyện về Lạc Long Quân và Âu Cơ, bởi truyền thuyết đó quá nổi tiểng, đến đứa trẻ bốn năm tuổi cũng được nghe mẹ hoặc bà kể lại. Có điều hắn chưa hiểu vì sao lại liên quan đến cỗ quan tài kia.
Nhìn sắc mặt của hắn, cụ Tả Ao hiểu ý mà cười lớn, nói:
– Chuyện cỗ quan tài hãy cứ từ từ, chúng ta nói chuyện này cái đã.
Rồi cụ nói tiếp:
– Thời kỳ đó gọi là thời kỳ Hồng Bàng. Lúc đó, nước Văn Lang của chúng ta là một quốc gia hùng mạnh, vốn dân Việt ta lấy nghề sông nước làm gốc, nên việc đánh cá, đi thuyền, đi biển đều giỏi giang cả. Chẳng những thế mà văn hóa cũng phát triển, chúng ta có chữ viết gọi là “Văn Lang tự”, việc có chữ viết như thế rất quan trọng vì ta có thể tự ghi chép lại lịch sử nước nhà, có thể lưu lại những kinh nghiệm về sản xuất, chiến đấu…
Về triết học chúng ta có “vạn vật thuyết”, thuyết này dựa trên tấm đồ hình gọi là “vạn vật đồ” mà người Tàu khi lấy mang về nước thêu dệt nên thành Hà Đồ và Lạc Thư.
Chẳng những thế mà quân đội của nước Văn Lang là quân đội mạnh nhất trong số các nước xung quanh thời bấy giờ. Quân đội chúng ta tuy không đông nhưng thiện chiến, lại được trang bị vũ khí tốt làm từ đồng. Chẳng những thế, chúng ta chế được loại nỏ liên hoàn có thể bắn được nhiều phát một lúc, tạo nên mối kinh hoàng cho giặc phương bắc mỗi khi xâm lấn. Về sau, nước Tần hùng mạnh cũng không thể tiêu diệt được nước Văn Lang chúng ta, mà chỉ cho đến khi Thục Phán An Dương Vương dùng mưu cướp được ngôi của Hùng thứ mười tám, mới chiếm được nước ta mà thôi.
Cụ Tả Ao dừng một lúc, uống một hớp trà, rồi chẹp một tiếng thật to như thể muốn thưởng cho hết cái đậm đà của chén trà mạn rồi mới tiếp:
– Chuyện xa xưa, đại loại là như vậy. Cậu bé có biết, sử Tàu ghi thế nào về việc nước ta hình thành hay không?
Quyết biết cụ hỏi vậy chỉ để nói tiếp nhưng vẫn trả lời:
– Cháu không biết ạ.
Cụ Tả Ao gật gật đầu rồi nói:
– Sử Tàu chép nguyên văn là: “ở bộ Gia Ninh có người lạ, dùng ảo thuật áp phục được các bộ lạc, tự xưng là Hùng Vương, đóng đô ở Văn Lang, hiệu là nước Văn Lang”. Cậu bé có biết “dùng ảo thuật” có nghĩa là gì không?
Quyết lắc đầu. Cụ Tả Ao bèn đáp:
– Đó chính là huyền thuật. Dù sử Tàu chỉ nói đến các vua Hùng nhưng thực ra, từ đời Kinh Dương Vương, nước ta đã có