
Đạo sĩ tản mạn kì – Ám ảnh mỗi khi về quê
Tác giả: Đang cập nhật
Ngày cập nhật: 00:16 17/12/2015
Lượt xem: 1341026
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1026 lượt.
..gần 12 giờ khuya rồi sao..ngoài đường giờ đây đã bớt đi tiếng ồn ào náo nhiệt..mình sẽ làm gì cho hết đêm nay bây giờ…nhưng sực nhớ tới thằng h đang nằm viện một mình..mình lất đật chạy thẳng tới bệnh viện…trời khuya nên nơi đây vô cùng yên tĩnh..vài người đi lại dập dìu như những bóng ma vậy..nhưng giờ mình cũng không quan tâm dù đó có là ma..thì những thứ mình đã gặp còn kinh khủng hơn là ma nữa,có điều lạ là những người đó có vẻ sợ mình thì phải,họ đều dạt ra khi thấy mình…bước tới trước phòng bệnh,điện đã tắt tối thui ,bên ngoài ko thể nhìn thấy được gì..mình buộc phải bước vào bên trong…đứng bên giường bệnh nhìn thấy gương mặt hóc hác của h lòng mình đau như cắt…đang xúc động bỗng có người đập vào vai mình làm mình giật bắn người…miệng ú ớ quay lại,thì thấy một cô gái mặc bộ đồ trắng…lúc này đang tròn mắt lên nhìn mình.,thì ta là cô ý tá tới thay nước cho thằng h..hình như mình làm cô ấy cũng giật mình nên rớt cả chai nước biển xuống đất,…mình lật đật xin lỗi và cúi xuống nhặt chai nước biển lên thì mình nuốt nước miếng cái ực..mình run lẩy bẩy..”mẹ kiếp”.khi mình cúi xuống phát hiện ra cô y tá không hề có chân..khốn nạn đời tôi chưa sao gặp quài vậy trời..vậy là một hồn ma đang đứng trước mặt mình sao…mình không đủ can đảm ngồi dậy nữa,mắt hoa cả lên…bỗng cô ta cất lên tiếng nói:
-đừng sợ…tôi không làm hại cậu đâu.có người nhờ tôi chăm sóc cho bạn cậu…
mình cúi gầm mặt xuống,mắt vẫn nhắm nghiền cố hỏi
-là ai nhờ cô vậy???
-là người đi cùng cậu tới đây lúc chiều..ông ta nhờ tôi chăm sóc cho bạn cậu và hứa sẽ giúp tôi siêu thoát..
àh thì ra là ông thầy đó…lúc này nghe vậy mình đở sợ hơn nhiều,mình đứng dậy và nhìn cô ta,.bề ngoài cô ấy như một người bình thường vậy không có gì đáng sợ cả…mình cũng dần quen với sự có mặt của cô ấy.mình đã có thể nói chuyện:
-tại sao lại phải chăm sóc nó chứ..??
-vì cậu ta không bị bệnh,chỉ bị mất đi linh hồn mà thôi… giờ cậu ta sẽ thành người thực vật..vì thể xác cần phải có linh hồn để tồn tại..
nghe tới người thực vật mình có chút hốt hoảng vì nếu vậy thì nó sẽ phải nằm một chổ suốt đời sao…sao có thể như vậy được chứ..
-có cách nào giúp nó không?
-linh hồn đang bị quỷ bắt giữ.phải diệt được quỷ thì linh hồn mới thoát được và quay về với thân xác…tôi chỉ có thể giúp cậu ta tránh bị những hồn ma khác xâm hại mà thôi vì giờ cậu có thể bị những hồn ma khác quấy phá..
mình đang rất hoan mang không biết sẽ làm gì bây giờ nữa..thì bỗng mình để ý có vài người cứ vật vờ ngoài cửa..thấy mình nhìn những người ngoài đó tỏ vẻ ngi ngờ..cô gái cất tiếng;
-những người đó cũng như tôi.cũng là những người đã chết nhưng chưa được siêu thoát,tôi ở đây để giúp bạn cậu tránh bị những người đó xâm hại..
mình tái mặt vì những người mình thấy nãy giờ toàn là ma sao..tại sao mình lại thấy được những hồn ma kia chứ..mình làm gì có giác quan thứ 6…dường như đoán được suy ngĩ của mình cô ấy tiếp tục nói:
-cậu thấy được chúng tôi vì trên người cậu quỷ khí rất nặng..nó khiến cậu có thể nhìn cả được những hồn ma và có thể thấy được cả địa ngục nữa…
“trời ơi “mình mong sao những chuyện xảy ra chỉ là một giấc mơ mà thôi…nói chuyện với một hồn ma và đang bị một con quỷ ám ảnh…mọi thứ quá mơ hồ trong cái xã hội ngày càng hiện đại…lặng lẻ rời khỏi phòng bệnh,đi ngang qua những hồn ma vật vờ…không còn đủ sức để sợ hãi nữa,quá mệt mõi mình ngồi phịch xuống một chiếc chiếu không biết của ai đã trãi sẳn từ trước…nằm ngay xuống và ngủ như chưa bao giờ được ngủ..
còn tiếp
phần 12:mộng du
trong hoàn cảnh thế này một giấc ngủ đối với mình thật ý nghĩa biết bao..nhưng khổ thân, mình nào được ngủ một giấc ngon…mình lại mơ thấy giấc mơ hôm đó..như một cuốn phim nối tiếp nhưng gì còn xót lại của giấc mơ hôm trước…một sự trùng khớp đáng ngạc nhiên mà có lẻ khoa học ko thể nào giải thích được…sau nhát đâm chí mạng vào cổ..cô ta chết không hề nhắm mắt..gương mặt đã trắng bệch.,không gian lạnh lẻo vô cùng,phải chết trong sự cô đơn,tủi hận trông cô ta thật đáng thương ..,sáng sớm hôm sau gã đàn ông kia quay lại.gương mặt lạnh lùng trong cái dáng vẻ hào hoa bên ngoài..hắn bước vào nhà quan sát thậy kỷ xung quanh..giống như đang sợ cô gái có thể nhào ra tấn công bất ngờ vậy,hắn nhẹ nhàng bước lên lầu và nhìn thấy cô gái nằm đó..mình ngỡ rằng hắn sẽ phải thét lên hốt hoảng khi thấy cảnh tượng đó…nhưng không..dường như đã quá quen với nó, hắn vẫn lạnh lùng bước tới bên xác cô gái,nhìn cô ta trong tình trạng loã thể…mặc cho mùi máu tanh tưởi,mặc cho cái lạnh toát ra từ người cô gái…hắn ta..một tên bệnh hoạn..mà không phải gọi là một con quái thú thì đúng hơn… hắn tiếp tục hãm hiếp cô gái mặc dù giờ đây cô ta đã chết,đôi mắt vẫn mở ra trừng trừng căm hận…trong ngày hôm đó hắn đã làm như vậy không biết bao nhiêu lần mà k