Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Chỉ Cần Chúng Mình Chung Nhịp Đập, Thời Gian Có Là Gì?

Chỉ Cần Chúng Mình Chung Nhịp Đập, Thời Gian Có Là Gì?

Tác giả: Đang cập nhật

Ngày cập nhật: 22:55 20/12/2015

Lượt xem: 134169

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/169 lượt.

y!

Ừ, em ngủ ngon nhé!

Hoài nói là đi ngủ nhưng chị nào có ngủ được. Trời lạnh, chiếc chăn đắp cùng con vẫn thấy lạnh lẽo vô cùng, chị nằm sát lại, ôm con gái thật chặt vào lòng, nhưng con bé không quen có người ôm nên vùng vằng khó chịu. Chị đành buông con ra nằm cách con một chút. Chị thơm lên má bé: Mẹ ôm một chút cũng không cho! Hư nhé!

Đồng hồ lại điểm hai giờ đêm, cả tháng nay, chị đều nghe thấy hai tiếng khô khốc đó vang lên trong đêm. Lòng người đàn bà ba mươi tuổi bỗng dưng thấy mình cũng như chiếc đồng hồ kia, lặng lẽ quay theo thời gian buồn bã và khô khốc. Rồi theo thời gian cũng sẽ bị bụi phủ mờ hoen gỉ. Đời người đàn bà lẽ nào lại chỉ quanh quẩn với mười hai con số ấy, mười hai tháng cô đơn như thế? Mười hai bến nước của đời chị, chị đã chọn anh. Nhưng sao cứ thấy lòng mình chênh vênh quá đỗi!

***

Đêm sau, khi chị đang ngồi nghe đọc truyện thì có chuông tin nhắn, cả ngày hôm nay anh không gọi cho chị nên chị nghĩ đó là tin nhắn của anh. Nhưng khi chị mở máy thì đó là một số lạ, nội dung tin nhắn là:

Em là người phụ nữ xinh đẹp nhất mà tôi biết!

Chị khẽ cười, một tin nhắn lạc đường nhưng vô cùng gợi cảm với một người đàn bà đang cô đơn. Chị chợt nghĩ, người đàn bào nào mà hạnh phúc thế? Chị nhắn lại:

Xin lỗi, anh nhầm số rồi. Chắc người phụ nữ của anh đang đợi tin nhắn này, anh hãy nhắn lại đi!

Một tin nhắn quá dài cho một người nhầm số. Nhưng có lẽ những người phụ nữ luôn muốn ưu ái và lịch sự với những người đàn ông biết yêu thương và tôn trọng những người phụ nữ như họ.

Và một tin nhắn nữa lại tới: không, tin nhắn đó lạc đường nhưng vẫn đúng người! Cảm ơn em!

Chỉ là một chút vu vơ như thế những khiến chị cả đêm ấy mỉm cười. Đôi khi với nhưng người phụ nữ cô đơn và quá nhạy cảm như chị, một chút ưu ái của người khác cũng khiến chị cảm động. Đơn giản vì chị chợt thấy mình không bị bỏ lại trong một góc quên của cuộc đời, nó cho chị chút thi vị trong cuộc sống buồn tênh của mình.

Khi một người phụ nữ thèm được giải bày, thì không gì tốt hơn là được giãi bày với một người lạ không quen biết. Sau màn hình chiếc điện thoại hay máy tính, người ta không thấy mặt nhau và không biết nhau là ai nên người ta không cần đeo mặt lạ cho mình. Chị bắt đầu trải lòng mình, thổn thức những cô đơn cùng người đàn ông trong thế giới xa xôi ấy. Đơn giản, là chị cần có người nghe những nỗi niềm chất chứa trong lòng mình. Về những ước mơ đã bay xa, những khao khắt không thể thành hiện thực, và cuộc sống thực tại đang ngặm nhấm dần chút tươi tắn còn lại trong tâm hồn người phụ nữ vừa trong ba mươi. Chưa kịp ở đỉnh cao, mà chị đã thấy mình héo úa. Điều này, không phải là người đàn bà nào cũng có đủ dũng khí để vượt qua nó một mình.

Chị nhận ra mình có chút hào hứng mới với cuộc sống. Sáng dậy, chị đứng trước gương mỉm cười, trước khi đi làm, chị trang điểm cho mình một chút, chị nghĩ, biết đâu đấy, giữa dòng người đang tấp lập trên phố, có người đàn ông lạ mà chị quen trong thế giới ảo xa xôi kia. Chị không muốn, khuôn mặt mình quá nhợt nhạt và lu mờ trước bao nhiêu khuôn mặt những người đàn bà khác chợt lướt qua con mắt của anh. Chị thấy mình hồi hộp như một người đàn bà trong cuộc chơi trốn tìm với người mình thầm yêu mến! Chị không phải là người phụ nữ ba mươi héo ứa, chị đang sống trong tâm trạng của một cô giá hai mươi vụng về nhớ thương. ***

Anh về, anh thấy chị mỉm cười nhiều hơn, đôi mắt chị long lanh hơn, và cị ngọt ngào hơn. Người đàn bà như cây hồng gai thiếu nước. Nếu như để họ rũ buồn, thì những cái gai càng có dịp giơ lên, vẫn nhọn hoắt như chưa từng héo úa. Nhưng nếu như tưới đầy yêu thương, cho họ vẻ mơn mởn giữa mùa xuân, thì những cái gai kia sẽ bị vẻ xinh đẹp, rực rỡ ấy che khuất. Hãy làm cho người đàn bà của mình là những cây hồng rực rỡ sức sống và mơn mởn vẻ yêu kiều.

Nhưng tối đến, chị dường như có chút bồn chồn, chị thấp thỏm mong chờ điều gì không phải là anh. Chị ngồi một mình bên chiếc máy tính tới khuya rồi lặng lẽ vào giường. Chị đặt chiếc điện thoại cạnh gối, việc làm ngày trước chị thường mắng anh: làm như thế rất có hại cho sức khỏe. Chị không còn quấn lấy anh như trước nữa. Chị không còn muốn được anh ôm ấp yêu thương cho bù đắp những ngày qua. Anh lặng đi. Trái tim người đàn ông chỉ vì người mình yêu mà đau đớn! Anh thấy trái tim mình đau đớn!

Anh muốn ôm chị, nhưng chị bảo chị muốn ra ngoài một chút. Khi chị bước ra ngoài sân thì điện thoại có tin nhắn:

Hôm nay anh rất buồn, hôm khác anh sẽ nói chuyện với em được không? Ngủ ngon nhé!

Chị đáp lại: vâng!

Chị quay lại giường, hình như anh đã ngủ rất say, chị nghe thấy tiếng gáy khẽ khẽ quen thuộc của anh. Chị nhẹ nhàng nằm xuống bên anh. Nhưng chị không ngủ được, ý nghĩ của người đàn bà đã bay đi rất xa. Nhưng chính chị cũng không biết nó sẽ bay tới nơi nào.

Tiễn anh đi mà hồn chị vẫn chơi vơi ở đâu? Cái chín chắn, điềm đạm của người đàn bà tuổi ba mươi nơi chị


Insane