
Ai Cho Ly Hôn Hả? Không Ký, Anh Sẽ Sống Bên Em Suốt Đời!
Tác giả: Mãn Thiên Hoa Vũ
Ngày cập nhật: 22:54 20/12/2015
Lượt xem: 134161
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/161 lượt.
mẹ tỏ vẻ không trách khứ Thu nhưng Thu hiểu họ làm vậy chỉ vì bổn phận. Vậy mà vẫn còn có người nói muốn làm bạn với Thu sao?
“Cậu hiểu tớ được bao nhiêu?”
Hắn lắc đầu
“Không biết, nhưng tớ rất tin cậu, muốn được gần cậu thậm chí… có thể chết đi"
“Vậy… tớ sẽ giết cậu như cách tớ đã làm 5 năm trước.”
Thu rút con dao từ trong túi áo ra, chĩa thẳng về phía hắn, đôi mắt ánh lên tia sắc lạnh.
Hắn bật cười khô khốc, kề cổ sát lưỡi dao, đôi mắt nhắm hờ hắn trả lời.
“Tùy cậu.”
……
…
Thu và Tuệ cuối cùng cũng trở thành bạn sau cái ngày kỳ lạ đó. Hoa bụi chính là vật tượng trưng cho tình bạn của hai đứa.
Nhưng…
Cuộc sống lại diễn ra ngày một xấu hơn, các đơn yêu cầu nhà trường đuổi học Thu và… Tuệ ngày một nhiều. Thu cảm thấy có lỗi, hắn không đáng phải chịu những điều này. Hắn không giết người, không đánh ai bao giờ cả, chỉ vì hắn chơi với Thu mà hắn phải chịu mọi thứ tồi tệ…
Thu đã kéo hắn xuống vũng bùn lầy theo mình.
Ba mẹ hắn từng đến nói chuyện với ba mẹ Thu với yêu cầu không cho hắn chơi với Thu nữa, nhưng không hiểu ba mẹ Thu đã nói gì khiến ba mẹ hắn từ ghét Thu bỗng trở nên yêu thương Thu như con đẻ.
Ba của hắn là người Anh, cũng là một bác sĩ Tâm Lý giỏi, luôn nói chuyện với Thu và cho Thu những lời khuyên chân thành để đối diện với cuộc sống, sau mỗi câu chuyện, bác đều nói
“Những gì cháu trải qua thật ra cháu không đáng phải nhận. Tuệ cũng thế.”
……
…
Một ngày, Tuệ chợt ốm, một trận ốm kéo dài. Thu đến lớp không có bờ vai hắn bảo vệ, đám con gái lại ném giấy rác vào người Thu, mấy tên con trai bắt đầu trêu ghẹo, hành hạ Thu, bù cho những lần bị vệ sĩ của Tuệ đánh cho bầm tím cả người.
Chát !
Thu đưa tay tát thẳng vào mặt tên đầu sỏ, vết ngón tay đỏ rực hằn trên má hắn, đôi má hắn trợn ngược, hắn chưa kịp đánh lại Thu một cái thật đau thì bảo vệ đến, trước khi đi, hắn vẫn gầm ghè được một câu đe dọa
“Tan học mày chết với tao!”
Chuyện gì đến rồi cũng phải đến…
Tên học sinh nam đầu sỏ đã đánh Thu buổi sáng đứng chặn Thu ở con ngõ nhỏ Thu hay đi qua. Theo hắn còn mấy đứa con gái và mấy tên con trai khác. Bọn chúng đều là những kẻ bỏ học và lang thang, tay chân xăm trổ, tóc tai nhuộm nhiều màu, mắt kẻ đen ngòm và miệng phì phèo khói thuốc. Trên tay chúng là những chiếc gậy, những con dao, mã tấu dài và sắc.
Một tên con trai khẽ hất đầu ra hiệu, cả bọn liền xúm vào đánh Thu.
Thu không kêu gào, không cầu xin, cũng không bật khóc, chỉ mím chặt môi chịu đựng.
“Con này gan lì phết nhở? Từng giết người có khác. Đến anh đây cũng chỉ dám đánh người nhập viện thôi.”
“Ha ha ha” Cả đám cười rú lên, tên con trai lúc nãy ra hiệu cho cả bọn trật tự, hắn bóp chặt cằm Thu để cô bé nhìn thẳng vào mắt hắn
“Bạn trai mày dám động đến em trai tao, nhưng lần trước tao bận nên không có dịp xử, bây giờ đang rảnh, thì mày lại đến xí xớn, vậy mày lãnh luôn phần thằng bạn trai mày nhé cưng.”
Tên đó nói một câu rồi tát bốp vào mặt Thu, cả bọn lại rú lên cười sặc sụa. Hắn ghé sát hơi thở hôi hám của hắn vào mặt Thu
“Anh có trò này, tuy hơi cũ nhưng chắc cưng thích, để xem cưng có gan lì nữa không.”
Nói rồi hắn xé toạc chiếc áo Thu đang mặc, những chiếc cúc bung ra để hở bầu ngực trắng ngần phập phồng sau chiếc áo lót mỏng.
“Ồ…” Đám con trai thốt lên lộ rõ vẻ thèm thuồng đầy dục vọng. “Ngon đấy haha.”
Thu cố gắng cựa người, nhưng mấy tên con trai giữ quá chặt, chúng xô người Thu, khiến những bông hoa Bụi đường bay lả tả khỏi tay Thu.
“Cái gì đây? Hoa à?” Một đứa con gái cất giọng the thé, ả cúi người nhìn những bông hoa trắng rồi dí chân dẫm nát những cánh hoa đầy thô bạo.
“Không.....” Thu hét lên, những cánh hoa đó là thứ tượng trưng cho tình bạn Thu và Tuệ… Tượng trưng cho tấm lòng sẽ che chở cho Thu mãi mãi của hắn.
Nhưng... hắn giờ này sao vẫn còn ốm... Có biết Thu đang phải trải qua điều gì không? Thu nghĩ đến mà lòng quặn thắt, những giọt nước mắt chỉ muốn trào ra...
“A ha! Em gái thú vị nha.” Một tên con trai cất giọng nhừa nhựa nói, hắn luồn tay chạm vào từng vùng da trên cơ thể Thu
“Bọn anh xé áo, đánh đập, muốn cưỡng bức mà cũng không sợ, ấy vậy chỉ có mấy bông hoa bé tí tẹo thì lại xót xa đến thế.”
Những ngón tay Thu siết chặt, máu trong cơ thể nóng bừng, hơi thở phập phồng dồn dập.
Thu vung tay đánh trả, rút co dao ra rồi đâm thẳng vào động mạch ở tay phải của tên con trai, hắn ôm tay, được một lúc thì chết.
Cả bọn tròn mắt nhìn thằng con trai nhanh chóng lụi đời trước mắt.
Máu của tên đó in hằn trên con dao, bắn đầy lên mặt, lên áo Thu. Màu đỏ đầy quỷ mị, kỳ quái như ngàn đóa hoa nở đỏ rực cứ trào ra, trào ra nhiều hơn…
“Mày....con ả chó chết, hôm nay không xử mày, anh em chúng tao có lỗi với thằng kia."
Thu vẫn chưa hết bàng hoà