
Tác giả: Nhược Thủy Lưu Ly
Ngày cập nhật: 03:26 22/12/2015
Lượt xem: 1341717
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1717 lượt.
chút !”
Đoạn Phi Ưng cũng còn chưa có mất đi lý trí, tuy hiện tại Tư Minh Dạ đã là cá nằm trong chậu nhưng kia là Tư Minh Dạ. Bọn họ lần này chính là liều mạng toàn bộ, một khi sơ suất, bọn họ có thể thật sự không thể trở mình !
Đoạn Phi Ưng trầm mặc trong chốc lát, trong mắt xẹt qua một ý cười lạnh như băng, “Tư Minh Dạ giống như rất coi trọng vợ trước của Vũ Văn Lạc !”
Tức Mặc Diễm vẻ mặt nghiêm nghị, “Nghe nói người phụ nữ kia mang thai, Tư Minh Dạ một tấc cũng không rời, xem ra là rất để ý người phụ nữ kia. Nhưng người phụ nữ kia bây giờ đang ở cùng Tư Minh Dạ, chúng ta phải xuống tay như thế nào ?”
Đoạn Phi Ưng cười nói, “Hiện tại chúng ta không cần bắt người phụ nữ kia tới uy hiếp Tư Minh Dạ, chỉ cần ả ta xảy ra một chút việc thì Tư Minh Dạ sẽ hoảng, chúng ta nhiều người như vậy chẳng lẽ còn không đối phó được mấy người bọn họ sao ?”
Tức Mặc Diễm nhếch môi, hiển nhiên rất đồng ý.
Không khí quá mức trầm mặc làm cho người ta không được tự nhiên. Kiều Tịch Nhan lén liếc mắt nhìn Vũ Văn Lạc một cái, sau đó cười nói, “Thật sự là ngại quá, tôi cũng đã quên chuẩn bị đồ uống cho mọi người !”
Khi người hầu bưng cà phê lên, Kiều Tịch Nhan nhìn Kiều Bối Nhi cười nói dịu dàng, “Bối Nhi, phụ nữ có thai uống cà phê không tốt cho nên chị đã cho người chuẩn bị nước trái cây cho em !”
Nghe vậy, Vũ Văn Lạc nhìn về phía bụng Kiều Bối Nhi, trong lòng có chút chua sót. Kiều Tịch Nhan nhìn sắc mặt Vũ Văn Lạc khó coi, hai tay căng thẳng, tươi cười trên mặt càng thêm mất tự nhiên.
Kiều Bối Nhi chỉ là gật gật đầu, có chút nhàm chán ôm cánh tay Tư Minh Dạ chờ người Hắc Diễm bang xuất hiện. Lúc nãy mấy người kia tiến vào xem xét đã phát hiện một ít khác thường, cho nên có thể khẳng định người Hắc Diễm bang không có bỏ qua cơ hội lần này. Hơn nữa An Thụy cũng đã nhận được tin gián điệp truyền tin tới.
Nước trái cây bưng lên, Lam Tư đang muốn kiểm tra một chút thì Kiều Bối Nhi kêu, “Dạ,…”
Tư Minh Dạ trực tiếp phân phó, “Sữa !”
Kiều Tịch Nhan nắm chặt hai tay, di chuyển ánh mắt không nhìn tới anh ta. Thấy bộ dáng Kiều Bối Nhi đau khổ, ánh mắt lộ ra một tia sảng khoái !
Tư Minh Dạ nhìn về phía Lam Tư, Lam Tư lắc đầu. Kiều Bối Nhi trong lòng trầm xuống, nắm chặt cánh tay Tư Minh Dạ, ép nước mắt trở lại, trên mặt là biểu tình âm u lạnh lẽo dọa người, “Diệp Hạm ! Một người cũng không để sót !”
Nhìn biểu tình khủng bố của cô, Kiều Tịch Nhan rùng mình một cái, đột nhiên phát hiện cô giống như chưa từng quen biết Kiều Bối Nhi. Vũ Văn Lạc cũng nhíu mày nhìn Kiều Bối Nhi, cho dù là tức giận cũng không có khả năng thay đổi thành như vậy, bộ dáng hiện tại của Kiều Bối Nhi thật giống như là một sát thần, lãnh khốc vô tình.
Tư Minh Dạ lo lắng ôm cô, “Bé cưng…” Giương mắt nhìn về phía Lam Tư, “Em ấy có thể có chuyện không ?” Đứa nhỏ không có cũng không sao, anh hiện tại lo lắng nhất là cơ thể của Kiều Bối Nhi.
Lam Tư còn chưa kịp nói chuyện, Kiều Bối Nhi đột nhiên sờ bụng, có chút nghi hoặc nói, “Dạ, không đau, cục cưng giống như còn ở đây !”
Lam Tư sửng sốt, không có khả năng a ! Thuốc kia nặng như vậy, nếu như cứu trễ chị dâu nhỏ cũng có thể…. Bây giờ cư nhiên không có việc gì ? Vừa mới rõ ràng chính là mạch tượng như sinh non nhưng nghĩ lại cảm thấy không đúng, thuốc kia nặng như vậy nhưng chị dâu nhỏ vốn không có xuất huyết a ! Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì ?
Tư Minh Dạ hôn lên trán cô, yên lòng nói, “Không có việc gì là tốt rồi !”
Nhìn bộ dáng Lam Tư rối rắm, Kiều Bối Nhi nhìn nhẫn trên tay, nói, “Vân Phong Khinh nói thời điểm mấu chốt có thể cứu mạng !” Sờ sờ bụng, thở dài nói, “Cục cưng, xem ra mẹ nuôi này không nhận cũng phải nhận !” Trong lòng vô cùng vui mừng vì tiểu tử trong bụng không có việc gì.
Thấy Kiều Bối Nhi không có việc gì mọi người mới yên lòng, Diệp Hạm đã sớm thông báo người Ám Dạ nhân, An Thụy cũng đã thông báo người U Minh Điện. Trong chớp mắt, vốn cho rằng lần này Hắc Diễm bang tất thắng liền bị người bao vây, Đoạn Phi Ưng biến sắc giận dữ hét, “Sao lại thế này ?” Rõ ràng đã cho người cẩn thận điều tra người U Minh Điện tới chỉ có mấy người, nhóm người kia là từ nơi nào xuất hiện ?
“Dạ, muốn sống !”
Một ánh mắt của Tư Minh Dạ, một người đàn ông thần không biết quỷ không hay chầm chậm tới gần bên cạnh Đoạn Phi Ưng, thừa dịp Đoạn Phi Ưng hấp tấp bất an đột nhiên chế trụ hắn, họng súng để ở huyệt thái dương của hắn. Tức Mặc Diễm thấy thế sắc mặt đại biến, không cần phải nói này đương nhiên là người U Minh Điện đặt ở Hắc Diễm bang của hắn. Người này hắn không có ấn tượng, cho rằng thân phận không cao, biết chuyện không nhiều lắm nhưng bây giờ đột nhiên xuất hiện, cũng may hắn ta xuống tay không phải hắn !
Nhìn bộ dáng hắn chính là không sợ chết, tuy bị nhiều người Hắc Diễm bang dùng súng chỉ vào nhưng sắc mặt không chút nào thay đổi, súng chỉ vào Đoạn Phi Ưng cũng không chút thả lỏng. Kéo Đoạn Phi Ưng hướng đến chỗ U Minh Điện.
Tuy hơn mười người Hắc Diễm bang đều chỉ súng vào hắn nhưng